Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 241 : VONG LINH OÁN ĐIỂU
Ngày đăng: 01:06 26/03/20
Đây là lần đầu tiên ta triệu hồi Hải Chi Ma Hồn, cũng là lần đầu tiên ta thấy được uy lực của nó, trong lòng cũng thấy kinh hãi, cũng không ngừng cười trộm, quả thật là "pro".
- Tấn công!
Hải Chi Ma Hồn không thể bảo là yếu được, một mình giữa hơn một trăm con Tiểu Chu Nho, sinh mệnh mất dần, mà Hải Ma Chi Hồn lại không thể dùng bình máu, chỉ có thể tự hồi, không thể nào kịp được với công kích của Tiểu Chu Nho, vì vậy ta mới vội vàng hô to một tiếng.
Mà bọn tiểu tử này, cũng không có suy nghĩ, ta mất cả một buổi mới hấp dẫn được Tiểu Chu Nho khắp bản đồ về một chỗ, thế mà lúc này bọn hắn lại đứng im xem náo nhiệt.(Bắc ghế xem kịch đê)
Thật là không biết tôn trọng sức lao động của kẻ khác!
- Giết!!!!!!
Theo tiếng hô của ta, các huynh đệ hét lên, cùng phóng tới chỗ lũ Tiểu Chu Nho.
Dưới kỹ năng khiêu khích của Hải Ma Chi Hồn, các huynh đệ không cần ngại cái gì, cầm vũ khí trong tay, lao vào đám Tiểu Chu Nho, bắt đầu đồ sát.
Đặc biệt là ma pháp sư Lôi Bạo cùng Thiện Lịch, có công kích phạm vi, chỉ đứng một chỗ mà đánh, một chuỗi thương tổn màu đỏ tươi bay lên từ đỉnh đầu của lũ Tiểu Chu Nho, bao phủ trong phạm vi năm thước, gần như là nhuộm đỏ bầu trời.
Nhìn các huynh đệ xông lên, ta lùi lại phía sau(sax đất, thèn ăn hại!!!), nếu các huynh đệ giải quyết được, ta sẽ không tham gia.
Tuy rằng trước mặt là một đám Tiểu Chu Nho, [ Bách Huyễn Đao Trảm] của ta có thể phát huy tác dụng, nhưng làm người phải biết khiêm tốn, có thể không ra tay thì đừng ra t ay( mày YY cả truyện, giờ lại khiêm tốn, giả vờ hả em @@).
Chưa đến mười giây đồng hồ, hơn một trăm con Tiểu Chu Nho cấp hai mươi lăm đã bị chúng ta giết sạch, biến thành kinh nghiệm.
Ngẩng đầu nhìn, trong phạm vi chúng ta có thể nhìn thấy, vốn toàn là Tiểu Chu Nho, giờ trừ loạn thạch, cỏ dại, cây bụi ra thì chả còn cái gì khác.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, thật không thể tin được chúng ta đã giết sạch quái vật ở Loạn Thạch Than.
- Khà khà, ta thăng cấp rồi!
- Ha ha, ta cũng thăng cấp!
- Thạch ca, anh "trâu" lắm, em thích!!!
Các huynh đệ hô loạn lên, nhặt đồ rơi ra, đi lên phía trước, đến bi nham tuyền của loạn thạch than, thời gian cũng xấp xỉ như thường.
Đi đến trung tâm loạn thạch than, âm thanh nước chảy dần truyền đến, cảnh sắc trước mắt thay đổi, trong phạm vi một dặm, trải đầy cỏ xám cùng lùm cây xám cao độ một thước.
Ở trung tâm bãi cỏ, có một bia đá màu xám rất to, cao ngang người.
Một cỗ Thanh Tuyền từ giữa tấm đá phun ra, phát ra tiếng nước dội vào đá, sau đó bị tấm bia màu xám phát ra quỷ khí quấn lấy, làm cho Thanh Tuyền bị biến thành màu xám, rơi trên mặt đất, tạo thành cỏ màu xám.
- Thạch Đầu, đây là Trúc Quỷ Thụ.
Ta đang thấy kỳ lạ tại sao ở đây không có cây cối, Thiên Lịch chỉ vào một gốc cây cao chưa đến ba thước, trông giống một cây tre có lá màu xám, giải thích với ta.
Sax, ra là có bụi cây thế này. Ta còn tưởng rằng nó phải cao thẳng tắp như như cây tre ở ngoài.
Nhìn cẩn thận vào cây Trúc Quỷ Thụ, dưới tán lá màu xám, chỉ có hai đến ba quả xấu xí màu xám, to bằng nắm tay, đúng là quả trúc quỷ mà Vong Linh Oán Điểu thích ăn.
- Thạch Đầu, theo thông tin nhiệm vụ của Thiên Lịch, vào cuối tuần, đúng 10h con chim này sẽ đến đây ăn quả, chúng ta cũng chỉ biết chờ đến cuối tuần, thừa lúc Vong Linh Oán Điểu hạ xuống ăn quả, giết nó, lấy Hắc Oán Mao.
Lão đại Liệt Hỏa bắt đầu giải thích cho ta hiểu, đồng thời dựa theo kinh nghiệm trước kia, bày kế hoạch tác chiến.
- Bốn lần trước, Vong Linh Oán Điểu chỉ cần mất đi 1/5 máu sẽ bay mất, chúng ta không có cách nào để giét, Thạch Đầu, nếu hôm nay vẫn như vậy, đánh phải nhờ vào Thiên Mã của ngươi thôi.
- Yên tâm, chỉ cần không phải BOSS cấp bốn mươi, nó không thoát được đâu.
Ta tràn đầy tự tin với Tử Diễm Lôi Dực Mã.
- Được!
Lão đại Liệt Hỏa cực kỳ hiểu ta, ta đã dám cam đoan thì sẽ không có vấn đề gì.
Nhìn thời gian vẫn còn sớm, ta dùng [ Động Sát Thuật] với Trúc Quỷ Thụ.
Trúc Quỷ Thụ: một loại cây do Khô Mộc Quỷ Vương trồng, chỉ có ở địa phương có quỷ khí dày đặc mới có thể sinh trưởng, cứ một trăm năm sẽ mọc ra bảy quả trúc quỷ, sau đó héo đi và chết, là cây cối cực kỳ khó trồng. Quả Trúc Quỷ: mọc ra từ Trúc Quỷ Thụ, bên trong chứa rất nhiều quỷ khí, không có tác dụng với con người, nhưng là món ngon của quỷ tộc. Quỷ tộc không chi thích ăn quả này, mà quỷ tộc sau khi ăn quả này trưởng thành sẽ rất tốt.
Quỷ tộc!
Không biết từ lúc nào quái vật quỷ tộc lại xuất hiện trong "Vương Giả", thật là đáng ngạc nhiên, đáng tiếc là bên trong quả trúc quỷ tràn ngập quỷ khí chứ không phải là ma khí, nếu không có thể dùng để nuôi Hắc Ám Tử Thiên Long.
Trúc Quỷ Thụ chỉ có thể mọc ở nơi có nhiều quỷ khí, như vậy chỗ này sẽ có rất nhiều quỷ khí, mà quỷ khí phát ra chắc chắn là từ tấm bia đá kia.
Ta quay đầu nhìn tấm bia, dùng [ Động Sát Thuật].
Quỷ Oán Bi:????
Không phải chứ, một loạt dấu hỏi, trung cấp động sát thuật của ta mà lại không nhìn được thuộc tính của nó.
Chẳng lẽ Quỷ Oán Bi là bảo bối gì, ta lập tức nhìn lại nó, ngoại trừ toàn bụi, trên bề mặt của nó được khắc rất nhiều đầu lâu, ở giữa tấm bia thi thoảng lại phun ra nước suối, hơn nữa lại bị quỷ khí màu xám vây quang, không hề hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Không thể đơn giản thế được.
Trung cấp động sát thuật của ta còn không nhìn được, chắc chắn không phải đồ thường.
Ta tiến tới trước, dùng sức lắc nó, không có phản ứng gì, không có cả một chút sứt mẻ.
- Thạch Đầu, làm gì thế.
Mọi người thấy động tác kỳ quái của ta, đều tiến tới.
- Thạch Đầu, có bảo tàng sao?
Tửu Quỷ bị kích động nắm tay áo ta, hô to.
- Ta có một kỹ năng là [ Động Sát Thuật]. có thể nhin thấy thuộc tính của quái vật và vài thứ nữa, kiểm tra tấm bia này thấy tên là Quỷ Oán Bi, tiếc là không thấy được thuộc tính cụ thể của nó, nhưng chắc không phải là đồ bình thường.
Ta vừa giải thích, vừa dùng sức đấm Quỷ Oán Bi. Tiếc là nó vẫn y nguyên, không sứt mẻ gì.
- Chúng ta đã tới đây bốn lần, còn không phát hiện ra cái gì, anh mới đến lần đầu, đã tìm ra. Thạch ca, anh là thần tượng của em, để em giúp anh.
Vô Địch Tiểu Cường hưng phấn nói, giúp ta lay cái Quỷ Oán Bi.
- Thạch ca, làm sao đây?
Vô Địch Tiểu Cường thở hổn hển.
Mười huynh đệ chúng ta cùng nhau dùng sức, không thể nào làm lay động được cái Quỷ Oán Bi, giống như bị đóng chặt xuống đất vậy.
- Mie nóa, đào nó ra!!!!
Tửu Quỷ hô một tiếng, lây đoản kiếm đào xuống đám bùn đất phía dưới Quỷ Oán Bi, chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra.
Chúng ta đào ra bao nhiêu, phía dưới Quỷ Oán Bi lập tức đầy lại bấy nhiêu, làm chúng ta mất bao nhiêu công sức vẫn không được gì.
Mọi người tròn mắt nhìn nhau, chuyện kỳ lạ thế này, chắc chắn rằng đây là bảo bối.
Đáng tiếc chúng ta có làm thế nào, cũng không thể lay động được Quỷ Oán Bi. Xem ra chưa đúng lúc, vận khí không đủ rồi.
- Thôi, gần mười giờ rồi. Mọi người chuẩn bị đi, chờ giết xong con Vong Linh Oán Điểu rồi quay lại giải quyết cái Quỷ Oán Bi này.
Lão đại Liệt Hỏa ra lệnh, mọi người dựa theo kế hoạch lúc đầu, triển khai hành động.
Ta lại đi đến bên cạnh Trúc Quỷ Thụ, thấy phía trên còn ba quả trúc quỷ, không ngại vặt lấy hai quả, còn một quả để làm nhiệm vụ.
Quả trúc quỷ trăm năm mới lớn, có lẽ là bảo vật, không thể lãng phí.
Nhìn Quỷ Oán Bi trước mặt, ta dùng bừa [ Động Sát Thuật], ai dè vận khí không tồi, xuất hiện một chút tin tức.
Quỷ Oán Bi:????
ẩn chứa một lượng lớn bí bảo tử linh quỷ khí, chỉ có thực lực siêu cường hoặc có quỷ khí cường đại mới có thể di chuyển.
Thật là không tồi, tuy vẫn chưa nhìn ra thuộc tính cụ thể của Quỷ Oán Bi, nhưng coi như có ít thông tin hữu dụng, xem ra là lực lượng không đủ, để về sau lại đến. - Thạch ca, đến đây.
Không bao lâu, một thanh âm như khóc truyền đến từ phía bắc, Vô Địch Tiểu Cường vội nhắc ta, ta nhìn về hướng thanh âm đó phát ra, một con quái điểu khổng lồ màu đen đang bay đến nơi này.
Quái điểu đen càng ngày càng gần, âm thanh cũng ngày càng vang, tiếng kêu u oán làm người ta không thoải mái. Có lẽ đó là tiếng chim hót khó nghe nhất ta từng được nghe.
Quái điểu màu đen bay đến trên bi nham tuyền, xoay một vòng, dần dần hạ xuống, đúng là Vong Linh Oán Điểu, mà ta cũng thấy được hình dáng của nó.
Vong Linh Oán Điểu có một cái nếp nhăn dài che kín, giống như mặt người chết, trông cực kỳ khủng bố và xấu xí. Một đôi cánh đen như được làm từ sắt thép, phía trên toàn những lỗ thủng lớn nhỏ khác nhau, thật không tưởng được làm sao nó bay được với cái cánh như thế. Ở đuôi nó là một cái Hắc Oán Mao duy nhất.
Kỳ lạ nhất là ngoại trừ đầu, cánh cùng cái Hắc Oán Mao trên đuôi, toàn thân nó là từ xương đen tạo thành, không hề có một tí da thịt hay lông lá nào. Trông cực kỳ lạ, làm ta nhớ lại cốt long trong truyền thuyết.
Mắt thấy Vong Linh Oán Điểu sắp tiếp đất, Long Kiếm dẫn đầu, theo sau là Thao Đao cùng Liệt Hỏa, đánh vào đầu Vong Linh Oán Điểu, cản nó tiếp cận và hái được quả trúc quỷ, giúp mọi người có thêm thời gian giết nó.
Nếu không có ta, Long Kiếm là người huyết trâu nhất, là người hút quái quan trọng nhất. Chỉ dựa vào phòng ngự cao và máu dày của Long Kiếm mà các huynh đệ mới có thể từ từ rút máu Vong Linh Oán Điểu, nếu Long Kiếm cùng Thái Đao và Liệt Hỏa không hút được Vong Linh Oán Điểu, đội hình không những loạn lên, mà thậm chí còn chẳng đụng được vào người nó.
Thế nhưng hôm nay có ta, tình huống có chút thay đổi.
Mắt thấy Vong Linh Oán Điểu sắp tiếp đất, các kỹ năng phụ trợ của ta đã buff cho các huynh đệ, làm cho năng lực của họ tăng cao, đồng thời ra lệnh cho hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch của ta cưỡi Tử Diễm Lôi Dực Mã, còn có người khổng lồ xanh biến thái ----- Hải Chi Ma Hồn, đánh đến Vong Linh Oán Điểu.
Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương của ta nhìn thấy Vong Linh Oán Điểu, lập tức hú dài, đánh đến nó, muốn cho mọi người nhìn xem ma tộc cửu giai Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương lợi hại hay con Vong Linh Oán Điêu quỷ tộc này cường hãn.
Ta đương nhiên cũng lao tới, nhưng đồng thời cũng dùng một cái [ Động Sát Thuật].
Vong Linh Oán Điểu: Trung cấp BOSS hoàng kim cấp ba mươi, sinh mệnh:10000.
Là một trong những BOSS của vong linh cốc của quỷ tộc, được tạo thành từ xương của những nữ tử chết oan cùng thi thể của loài chim, thích ăn máu của nữ nhân, ăn càng nhiều, nếp nhăn trên mặt càng nhiều, âm thanh càng u oán, năng lực càng mạnh, Vong Linh Oán Điểu cấp cao có thể dùng tiếng kêu để giết chết hoặc không chế kẻ thù.
Vong Linh Oán Điểu vốn cấp thấp nhất là bảy mươi, thường xuyên phối hợp với Vong Linh Quỷ Diện Chiến Sĩ, tạo sát thương rất lớn, chỉ là con Vong Linh Oán Điểu này bị thương khi tranh giành địa bàn với đồng loại, bị giảm xuống cấp ba mươi.
Kỹ năng: Tất cả ma pháp công kích sơ cấp.
Vong Linh Chi Khấp: kỹ năng chủ động, công kích đối thủ trong phạm vi ba mươi thước, giảm tốc độ cùng phòng ngự 30%, mỗi giây giảm 10 điểm sinh mệnh.
Quỷ Khí Liễn Nhiễu: Kỹ năng chủ động, làm cho đối thủ trong phạm vi 20 thước có tỷ lệ 30% xuất hiện trạng thái mê muội, mù, mù quáng cùng hôn mê.
Vong Linh Chi Mị: Kỹ năng bị động, tuyệt kỹ cứu mạng của Vong Linh Oán Điểu, một giây trước khi bị giết, oán khí tăng cao, xoay quanh thi thể của Vong Linh Oán Điểu, làm cho nó có tỷ lệ 50% sống lại, sau khi sống lại có thể tận dụng oán khí vô tận để thuấn di, phạm vi thuấn di là một trăm mét, mỗi lần sống lại chỉ thuấn di được một lần. Mỗi ngày sử dụng hai lần.
- Tấn công!
Hải Chi Ma Hồn không thể bảo là yếu được, một mình giữa hơn một trăm con Tiểu Chu Nho, sinh mệnh mất dần, mà Hải Ma Chi Hồn lại không thể dùng bình máu, chỉ có thể tự hồi, không thể nào kịp được với công kích của Tiểu Chu Nho, vì vậy ta mới vội vàng hô to một tiếng.
Mà bọn tiểu tử này, cũng không có suy nghĩ, ta mất cả một buổi mới hấp dẫn được Tiểu Chu Nho khắp bản đồ về một chỗ, thế mà lúc này bọn hắn lại đứng im xem náo nhiệt.(Bắc ghế xem kịch đê)
Thật là không biết tôn trọng sức lao động của kẻ khác!
- Giết!!!!!!
Theo tiếng hô của ta, các huynh đệ hét lên, cùng phóng tới chỗ lũ Tiểu Chu Nho.
Dưới kỹ năng khiêu khích của Hải Ma Chi Hồn, các huynh đệ không cần ngại cái gì, cầm vũ khí trong tay, lao vào đám Tiểu Chu Nho, bắt đầu đồ sát.
Đặc biệt là ma pháp sư Lôi Bạo cùng Thiện Lịch, có công kích phạm vi, chỉ đứng một chỗ mà đánh, một chuỗi thương tổn màu đỏ tươi bay lên từ đỉnh đầu của lũ Tiểu Chu Nho, bao phủ trong phạm vi năm thước, gần như là nhuộm đỏ bầu trời.
Nhìn các huynh đệ xông lên, ta lùi lại phía sau(sax đất, thèn ăn hại!!!), nếu các huynh đệ giải quyết được, ta sẽ không tham gia.
Tuy rằng trước mặt là một đám Tiểu Chu Nho, [ Bách Huyễn Đao Trảm] của ta có thể phát huy tác dụng, nhưng làm người phải biết khiêm tốn, có thể không ra tay thì đừng ra t ay( mày YY cả truyện, giờ lại khiêm tốn, giả vờ hả em @@).
Chưa đến mười giây đồng hồ, hơn một trăm con Tiểu Chu Nho cấp hai mươi lăm đã bị chúng ta giết sạch, biến thành kinh nghiệm.
Ngẩng đầu nhìn, trong phạm vi chúng ta có thể nhìn thấy, vốn toàn là Tiểu Chu Nho, giờ trừ loạn thạch, cỏ dại, cây bụi ra thì chả còn cái gì khác.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, thật không thể tin được chúng ta đã giết sạch quái vật ở Loạn Thạch Than.
- Khà khà, ta thăng cấp rồi!
- Ha ha, ta cũng thăng cấp!
- Thạch ca, anh "trâu" lắm, em thích!!!
Các huynh đệ hô loạn lên, nhặt đồ rơi ra, đi lên phía trước, đến bi nham tuyền của loạn thạch than, thời gian cũng xấp xỉ như thường.
Đi đến trung tâm loạn thạch than, âm thanh nước chảy dần truyền đến, cảnh sắc trước mắt thay đổi, trong phạm vi một dặm, trải đầy cỏ xám cùng lùm cây xám cao độ một thước.
Ở trung tâm bãi cỏ, có một bia đá màu xám rất to, cao ngang người.
Một cỗ Thanh Tuyền từ giữa tấm đá phun ra, phát ra tiếng nước dội vào đá, sau đó bị tấm bia màu xám phát ra quỷ khí quấn lấy, làm cho Thanh Tuyền bị biến thành màu xám, rơi trên mặt đất, tạo thành cỏ màu xám.
- Thạch Đầu, đây là Trúc Quỷ Thụ.
Ta đang thấy kỳ lạ tại sao ở đây không có cây cối, Thiên Lịch chỉ vào một gốc cây cao chưa đến ba thước, trông giống một cây tre có lá màu xám, giải thích với ta.
Sax, ra là có bụi cây thế này. Ta còn tưởng rằng nó phải cao thẳng tắp như như cây tre ở ngoài.
Nhìn cẩn thận vào cây Trúc Quỷ Thụ, dưới tán lá màu xám, chỉ có hai đến ba quả xấu xí màu xám, to bằng nắm tay, đúng là quả trúc quỷ mà Vong Linh Oán Điểu thích ăn.
- Thạch Đầu, theo thông tin nhiệm vụ của Thiên Lịch, vào cuối tuần, đúng 10h con chim này sẽ đến đây ăn quả, chúng ta cũng chỉ biết chờ đến cuối tuần, thừa lúc Vong Linh Oán Điểu hạ xuống ăn quả, giết nó, lấy Hắc Oán Mao.
Lão đại Liệt Hỏa bắt đầu giải thích cho ta hiểu, đồng thời dựa theo kinh nghiệm trước kia, bày kế hoạch tác chiến.
- Bốn lần trước, Vong Linh Oán Điểu chỉ cần mất đi 1/5 máu sẽ bay mất, chúng ta không có cách nào để giét, Thạch Đầu, nếu hôm nay vẫn như vậy, đánh phải nhờ vào Thiên Mã của ngươi thôi.
- Yên tâm, chỉ cần không phải BOSS cấp bốn mươi, nó không thoát được đâu.
Ta tràn đầy tự tin với Tử Diễm Lôi Dực Mã.
- Được!
Lão đại Liệt Hỏa cực kỳ hiểu ta, ta đã dám cam đoan thì sẽ không có vấn đề gì.
Nhìn thời gian vẫn còn sớm, ta dùng [ Động Sát Thuật] với Trúc Quỷ Thụ.
Trúc Quỷ Thụ: một loại cây do Khô Mộc Quỷ Vương trồng, chỉ có ở địa phương có quỷ khí dày đặc mới có thể sinh trưởng, cứ một trăm năm sẽ mọc ra bảy quả trúc quỷ, sau đó héo đi và chết, là cây cối cực kỳ khó trồng. Quả Trúc Quỷ: mọc ra từ Trúc Quỷ Thụ, bên trong chứa rất nhiều quỷ khí, không có tác dụng với con người, nhưng là món ngon của quỷ tộc. Quỷ tộc không chi thích ăn quả này, mà quỷ tộc sau khi ăn quả này trưởng thành sẽ rất tốt.
Quỷ tộc!
Không biết từ lúc nào quái vật quỷ tộc lại xuất hiện trong "Vương Giả", thật là đáng ngạc nhiên, đáng tiếc là bên trong quả trúc quỷ tràn ngập quỷ khí chứ không phải là ma khí, nếu không có thể dùng để nuôi Hắc Ám Tử Thiên Long.
Trúc Quỷ Thụ chỉ có thể mọc ở nơi có nhiều quỷ khí, như vậy chỗ này sẽ có rất nhiều quỷ khí, mà quỷ khí phát ra chắc chắn là từ tấm bia đá kia.
Ta quay đầu nhìn tấm bia, dùng [ Động Sát Thuật].
Quỷ Oán Bi:????
Không phải chứ, một loạt dấu hỏi, trung cấp động sát thuật của ta mà lại không nhìn được thuộc tính của nó.
Chẳng lẽ Quỷ Oán Bi là bảo bối gì, ta lập tức nhìn lại nó, ngoại trừ toàn bụi, trên bề mặt của nó được khắc rất nhiều đầu lâu, ở giữa tấm bia thi thoảng lại phun ra nước suối, hơn nữa lại bị quỷ khí màu xám vây quang, không hề hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Không thể đơn giản thế được.
Trung cấp động sát thuật của ta còn không nhìn được, chắc chắn không phải đồ thường.
Ta tiến tới trước, dùng sức lắc nó, không có phản ứng gì, không có cả một chút sứt mẻ.
- Thạch Đầu, làm gì thế.
Mọi người thấy động tác kỳ quái của ta, đều tiến tới.
- Thạch Đầu, có bảo tàng sao?
Tửu Quỷ bị kích động nắm tay áo ta, hô to.
- Ta có một kỹ năng là [ Động Sát Thuật]. có thể nhin thấy thuộc tính của quái vật và vài thứ nữa, kiểm tra tấm bia này thấy tên là Quỷ Oán Bi, tiếc là không thấy được thuộc tính cụ thể của nó, nhưng chắc không phải là đồ bình thường.
Ta vừa giải thích, vừa dùng sức đấm Quỷ Oán Bi. Tiếc là nó vẫn y nguyên, không sứt mẻ gì.
- Chúng ta đã tới đây bốn lần, còn không phát hiện ra cái gì, anh mới đến lần đầu, đã tìm ra. Thạch ca, anh là thần tượng của em, để em giúp anh.
Vô Địch Tiểu Cường hưng phấn nói, giúp ta lay cái Quỷ Oán Bi.
- Thạch ca, làm sao đây?
Vô Địch Tiểu Cường thở hổn hển.
Mười huynh đệ chúng ta cùng nhau dùng sức, không thể nào làm lay động được cái Quỷ Oán Bi, giống như bị đóng chặt xuống đất vậy.
- Mie nóa, đào nó ra!!!!
Tửu Quỷ hô một tiếng, lây đoản kiếm đào xuống đám bùn đất phía dưới Quỷ Oán Bi, chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra.
Chúng ta đào ra bao nhiêu, phía dưới Quỷ Oán Bi lập tức đầy lại bấy nhiêu, làm chúng ta mất bao nhiêu công sức vẫn không được gì.
Mọi người tròn mắt nhìn nhau, chuyện kỳ lạ thế này, chắc chắn rằng đây là bảo bối.
Đáng tiếc chúng ta có làm thế nào, cũng không thể lay động được Quỷ Oán Bi. Xem ra chưa đúng lúc, vận khí không đủ rồi.
- Thôi, gần mười giờ rồi. Mọi người chuẩn bị đi, chờ giết xong con Vong Linh Oán Điểu rồi quay lại giải quyết cái Quỷ Oán Bi này.
Lão đại Liệt Hỏa ra lệnh, mọi người dựa theo kế hoạch lúc đầu, triển khai hành động.
Ta lại đi đến bên cạnh Trúc Quỷ Thụ, thấy phía trên còn ba quả trúc quỷ, không ngại vặt lấy hai quả, còn một quả để làm nhiệm vụ.
Quả trúc quỷ trăm năm mới lớn, có lẽ là bảo vật, không thể lãng phí.
Nhìn Quỷ Oán Bi trước mặt, ta dùng bừa [ Động Sát Thuật], ai dè vận khí không tồi, xuất hiện một chút tin tức.
Quỷ Oán Bi:????
ẩn chứa một lượng lớn bí bảo tử linh quỷ khí, chỉ có thực lực siêu cường hoặc có quỷ khí cường đại mới có thể di chuyển.
Thật là không tồi, tuy vẫn chưa nhìn ra thuộc tính cụ thể của Quỷ Oán Bi, nhưng coi như có ít thông tin hữu dụng, xem ra là lực lượng không đủ, để về sau lại đến. - Thạch ca, đến đây.
Không bao lâu, một thanh âm như khóc truyền đến từ phía bắc, Vô Địch Tiểu Cường vội nhắc ta, ta nhìn về hướng thanh âm đó phát ra, một con quái điểu khổng lồ màu đen đang bay đến nơi này.
Quái điểu đen càng ngày càng gần, âm thanh cũng ngày càng vang, tiếng kêu u oán làm người ta không thoải mái. Có lẽ đó là tiếng chim hót khó nghe nhất ta từng được nghe.
Quái điểu màu đen bay đến trên bi nham tuyền, xoay một vòng, dần dần hạ xuống, đúng là Vong Linh Oán Điểu, mà ta cũng thấy được hình dáng của nó.
Vong Linh Oán Điểu có một cái nếp nhăn dài che kín, giống như mặt người chết, trông cực kỳ khủng bố và xấu xí. Một đôi cánh đen như được làm từ sắt thép, phía trên toàn những lỗ thủng lớn nhỏ khác nhau, thật không tưởng được làm sao nó bay được với cái cánh như thế. Ở đuôi nó là một cái Hắc Oán Mao duy nhất.
Kỳ lạ nhất là ngoại trừ đầu, cánh cùng cái Hắc Oán Mao trên đuôi, toàn thân nó là từ xương đen tạo thành, không hề có một tí da thịt hay lông lá nào. Trông cực kỳ lạ, làm ta nhớ lại cốt long trong truyền thuyết.
Mắt thấy Vong Linh Oán Điểu sắp tiếp đất, Long Kiếm dẫn đầu, theo sau là Thao Đao cùng Liệt Hỏa, đánh vào đầu Vong Linh Oán Điểu, cản nó tiếp cận và hái được quả trúc quỷ, giúp mọi người có thêm thời gian giết nó.
Nếu không có ta, Long Kiếm là người huyết trâu nhất, là người hút quái quan trọng nhất. Chỉ dựa vào phòng ngự cao và máu dày của Long Kiếm mà các huynh đệ mới có thể từ từ rút máu Vong Linh Oán Điểu, nếu Long Kiếm cùng Thái Đao và Liệt Hỏa không hút được Vong Linh Oán Điểu, đội hình không những loạn lên, mà thậm chí còn chẳng đụng được vào người nó.
Thế nhưng hôm nay có ta, tình huống có chút thay đổi.
Mắt thấy Vong Linh Oán Điểu sắp tiếp đất, các kỹ năng phụ trợ của ta đã buff cho các huynh đệ, làm cho năng lực của họ tăng cao, đồng thời ra lệnh cho hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch của ta cưỡi Tử Diễm Lôi Dực Mã, còn có người khổng lồ xanh biến thái ----- Hải Chi Ma Hồn, đánh đến Vong Linh Oán Điểu.
Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương của ta nhìn thấy Vong Linh Oán Điểu, lập tức hú dài, đánh đến nó, muốn cho mọi người nhìn xem ma tộc cửu giai Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương lợi hại hay con Vong Linh Oán Điêu quỷ tộc này cường hãn.
Ta đương nhiên cũng lao tới, nhưng đồng thời cũng dùng một cái [ Động Sát Thuật].
Vong Linh Oán Điểu: Trung cấp BOSS hoàng kim cấp ba mươi, sinh mệnh:10000.
Là một trong những BOSS của vong linh cốc của quỷ tộc, được tạo thành từ xương của những nữ tử chết oan cùng thi thể của loài chim, thích ăn máu của nữ nhân, ăn càng nhiều, nếp nhăn trên mặt càng nhiều, âm thanh càng u oán, năng lực càng mạnh, Vong Linh Oán Điểu cấp cao có thể dùng tiếng kêu để giết chết hoặc không chế kẻ thù.
Vong Linh Oán Điểu vốn cấp thấp nhất là bảy mươi, thường xuyên phối hợp với Vong Linh Quỷ Diện Chiến Sĩ, tạo sát thương rất lớn, chỉ là con Vong Linh Oán Điểu này bị thương khi tranh giành địa bàn với đồng loại, bị giảm xuống cấp ba mươi.
Kỹ năng: Tất cả ma pháp công kích sơ cấp.
Vong Linh Chi Khấp: kỹ năng chủ động, công kích đối thủ trong phạm vi ba mươi thước, giảm tốc độ cùng phòng ngự 30%, mỗi giây giảm 10 điểm sinh mệnh.
Quỷ Khí Liễn Nhiễu: Kỹ năng chủ động, làm cho đối thủ trong phạm vi 20 thước có tỷ lệ 30% xuất hiện trạng thái mê muội, mù, mù quáng cùng hôn mê.
Vong Linh Chi Mị: Kỹ năng bị động, tuyệt kỹ cứu mạng của Vong Linh Oán Điểu, một giây trước khi bị giết, oán khí tăng cao, xoay quanh thi thể của Vong Linh Oán Điểu, làm cho nó có tỷ lệ 50% sống lại, sau khi sống lại có thể tận dụng oán khí vô tận để thuấn di, phạm vi thuấn di là một trăm mét, mỗi lần sống lại chỉ thuấn di được một lần. Mỗi ngày sử dụng hai lần.