Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 244 : HỒ LY TINH
Ngày đăng: 01:06 26/03/20
Những lo lắng của ta đều là dư thừa, không có việc gì ngoài ý muốn xảy ra.
Cùng phi long kỵ sĩ Lỵ An Nhã bay hơn hai mươi phút, chúng ta lại vượt qua Vong Linh Oán Điểu.
[ Toàn Lực Nhất Kích]!
-6500, -5000
Lần này cả ta lẫn Tiểu Thạch đều được bạo kích, giây giết con Vong Linh Oán Điểu đáng ghét kia.
- Oa!
Vong Linh Oán Điểu rên lên một tiếng, từ trên không trung rơi xuống, không thể nào hồi sinh được nữa, hệ thống cũng đưa ra thông báo:
"Đinh Đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành giết chết BOSS hoàng kim Vong Linh Oán Điểu, danh vọng tăng 100, kim tệ tăng 5000."
Trong khi hệ thống lên tiếng, ta dục Tử Diễm Lôi Dực Mã đuổi theo thi thể con Vong Linh Oán Điểu, phải nhặt cái lông đuôi của nó.
Đuổi theo Vong Linh Oán Điểu một lúc, đã đến một địa phương xa xôi, thi thể Vong Linh Oán Điểu rơi xuống một tiểu sơn cốc phong cảnh hữu tình.
Đáp xuống bên cạnh thi thể Vong Linh Oán Điểu, sau đó dùng thải tập thuật.
" Đinh Đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành thu thập được hắc oán mao, thải tập thuận độ thuần thục tăng cao."
Hắc oán mao: Cái lông duy nhất trên đuôi của Vong Linh Oán Điểu, có hiệu quả thần kỳ, có thể dùng để may phi phong cùng chế tác đồ trang sức.
Tốt, hoàn thành nhiệm vụ. Thứ Thiên Lịch cần chính là cái này.
" Đinh Đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành thu thập được thiết chủy của Vong Linh Oán Điểu, độ thành thục tăng cao."
Vong Linh Oán Điểu thiết chủy, cao cấp tài liệu, có thể dùng để chế tạo vũ khí, khi chiến đấu phát ra thanh âm, làm ảnh hưởng, giảm thuộc tính của đối thủ.
Thi thể Vong Linh Oán Điểu dần biến mất, cũng không rơi ra trang bị gì, thật là khó chịu, xem ra con Vong Linh Oán Điểu này đúng là BOSS nhiệm vụ, không rơi trang bị.
Đáng tiếc cho một con BOSS hoàng kim cao cấp.
Giết xong con Vong Linh Oán Điểu, ngẩng đầu nhìn bốn phía của sơn cốc.
Sơn cốc dài trải đầy cỏ xanh, cây xanh, không khí thanh tịnh, một con đường nhỏ như ẩn như hiện bên trong sơn cốc, quả là một địa phương cảnh sắc tuyệt đẹp.
Đây là nơi nào vậy!
Mở ra Đông Phương hành địa đồ, căn cứ vào tọa độ hiện tại, ở trên bản đồ của Đông Phương, không có sơn cốc này.
Chỉ có hai cách giải thích:
Một: Sơn cốc này là một địa phương bí ẩn, Đông Phương chưa từng đi tới.
Hai: Sơn cốc này không có gì thú vị, Đông Phương thấy không đáng để vẽ trên bản đồ.
Mặc kệ là như thế nào, đường nhỏ ẩn hiện trong sơn cốc này cũng hấp dẫn sự chú ý của ta.
Con đường trải đầy cỏ xanh, cực kỳ bí ẩn, nếu không quan sát cẩn thận, rất khó nhận ra.
Sở dĩ ta phát hiện con đường này là do cỏ xanh bị nát, vừa bị người ta dẫm lên, cỏ bị xới tung, bởi vậy mới có thể hiện ra.
Có một đám người vừa đi qua đây. Họ là ai nhỉ?
Nhìn con đường nhỏ cùng với cỏ xanh bị giẫm đạp, nhóm người này cũng thực quá vội vàng rồi.
Đã xảy ra việc gì, là việc gì nhỉ?
Trong lòng toàn nghi vấn, đề phòng vạn nhất, ta thu hồi Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương cùng phi long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã, để Tiểu Thạch và Hải Chi Ma Hồn đi cùng, theo đường nhỏ tiến về phía trước.
Từ con đường nhỏ tiến vào một rừng cây.
Muốn đi ra khỏi rừng cây, chỉ là đột nhiên, nhìn xuyên qua rừng cây thưa thớt, phát hiện ra phía trước lóe lên quang mang chói mắt, đồng thời truyền đến tiếng thét cùng âm thanh đánh nhau. Có người đánh nhau, quang mang lại hỗn độn như thế, hẳn là đoàn đấu.
Lòng ta mặc niệm, càng thêm cẩn thận, thúc giục Tử Diễm Lôi Dực Mã, dẫn sủng vật dần dần tiến ra, ẩn thân sau một gốc đại thụ, đi về phía đánh nhau.
Ngoài bìa rừng là một mảnh đất bằng phẳng, ở giữa là một tòa nhà, dùng gỗ để xây theo kiểu cổ điển.
Tòa nhà có thế núi dựa vào sông, chung quanh cùng hòa hợp, làm cho cảnh sắc càng thêm tuyệt đẹp, tăng thêm sức sống cùng linh tính.
Phía trước tòa nhà là một mảnh đất, trồng đủ loại dược thảo.
phóng tầm mắt nhìn, toàn loại dược thảo mà ta không biết, nhìn hình dáng của chúng, ta dám khẳng định đây toàn là dược liệu cực phẩm.
Vậy nghĩa là, ở đây có người ở!
Nhưng mà lúc này, tại cái nơi tuyệt đẹp này, tại khu đất trống trước tòa nhà, phía trước vườn dược, có hơn mười người đang hỗn chiến.
Đại chiến cực kì hỗn loạn, không ngừng tiến sâu vào tòa nhà cùng khu vườn dược, khiến cho cảnh đẹp bị tàn phá.
Bảo vệ môi trường, mỗi người đều phải có trách nhiệm!
Thật là, không hề có tí đạo đức cùng ý thức bảo vệ môi trường nào, với quan niệm yêu quý trái đất, ta thầm ném giận, bắt đầu nhìn người hỗn chiến.
Một tuyệt thế mỹ nữ cực kỳ hấp dẫn đang ngồi ở giữa sân.
Mỹ nhân mặc bộ bạch trang, mái tóc buông ngang vai, dáng người yểu điệu cao gầy, giống như dương liễu dưới mưa, có vẻ thướt tha, giống như một cây hoa nhài bạch sắc, tản ra mùi hương thơm ngát thanh xuân, khiến cho người ta có cảm giác tươi mát.
Nhìn về vẻ mặt của mỹ nữ áo trắng.
Thật giống như thiên tiên, mặt xinh như ngọc, dung mạo tươi đẹp, mắt như thu thủy, nhẹ nhàng như mây trắng, kiều nhan tuyết trắng lộ ra, mũi ngọc như vừa được điêu khắc, hoàn mỹ dị thường, không hề có tỳ vết, làm cho ta có cảm giác thanh tú động lòng người, nhân gian tuyệt sắc.
Nhưng mà, trừ đi những điều này, điêu hấp dẫn nhất của nữ nhân này là vô cùng đơn giản, ăn mặc mộc mạc đạm bạc.
Quần áo của bạch y thiếu nữ là dùng vải thô để tạo thành, cực kỳ mộc mạc và đơn giản, là cách ăn mặc của những thiếu nữ nông thôn. Tuyệt sắc dung nhan cùng dáng người thướt tha của nàng lại không bị che lấp bởi cách ăn mặc đơn giản đấy, làm cho nàng càng thêm thanh lệ động lòng người.
Giống như báu vật của thiên nhiên, giống như mỹ ngọc được điêu khắc thành, giống như sơn cốc U Lan, như kiệt tác, tuyệt thế dung nhan không cần trang sức cùng cách ăn mặc, đủ để bế nguyệt tu hoa.
Bạch y thiếu nữ trước mắt làm ta cảm thấy rung động!
Ta chưa từng gặp qua cô gái nào ăn mặc mộc mạc giản dị mà lại đẹp như vậy, nàng làm ta toàn tâm chú ý, gây cho ta một cảm giác rất lạ lung.
Mỹ nữ xinh đẹp như vậy, nếu mặc quần áo xịn vào nữa thì chắc chắn sẽ như vầng dương tỏa sáng.
Mỹ nữ này cũng giống như phi long kỵ sĩ Lỵ An Nhã, là nhân vật hoàn mỹ do hệ thống xih ra.
Mỹ nữ áo trắng hiện đang bị tám con quái vây công.
Nhìn tám con quái đó, ta không khỏi giật mình, xem ra hôm nay được đại khai nhãn giới.
Tám con quái vây công mỹ nữ áo trắng chính là tám con hồ ly tinh trong truyền thuyết, đương nhiên là lũ hồ ly tinh này đã biến thành người.
Tám con hồ ly tinh đã thành hình người, xinh đẹp như mỹ nữ, độc đáo nhất là chúng chỉ mặc một cái phi sa mỏng( chắc là cái áo choàng), thân hình đầy đặn lả lướt như ẩn như hiện, hơn nữa lại có khuôn mặt yêu mị, cực kỳ phong tao dâm đãng. Nếu không phải mấy con hồ ly tinh này có đôi tai dài cùng với cái đuôi mọc sau mông thì có lẽ ai cũng nhầm chúng là những cô nàng dâm đãng.
Tám con hồ ly tinh không ngừng vặn vẹo thân thể xinh đẹp, làm cho cảnh xuân như ẩn như hiện, đồng thời quơ quơ một cái khăn tay đỏ, không ngừng phun ra những đám sương màu hồng.
Sương hồng chẳng những bao phủ tám con hồ ly tinh mà còn làm cho chúng toát ra khí tức yêu mị, càng thêm hấp dẫn, đồng thời, đám sương này cũng không ngừng đánh mỹ nữ áo trắng đang ngồi ở giữa.
Không cần phải nói cũng biết, mỹ nữ áo trắng là chủ nhân sơn cốc này, đàn hồ ly tinh này là từ ngoài đánh vào. Chính là bọn hồ ly tinh để lại dấu vết nên ta mới bị hấp dẫn đến đây.
Nếu là quái vật đánh người chơi, người chơi giết quái vật, ta sẽ không tốn thời gian, lập tức quay về. Nhưng đây là quái vật công kích nhân vật hệ thống, không thể vê được, biết đâu lại có chỗ tốt gì đó.
Đáng tiếc lúc này ta cách đàn hồ ly tinh quá xa, không thể dùng [ Động Sát Thuật] để xem thuộc tính của chúng, nhưng nhìn bọn hồ ly tinh này đều có ba đuôi, xem ra cấp cũng không thấp.
Mỹ nữ áo trắng bị đám sương hồng bao phủ, trong tay cầm một cái trượng trúc xanh biếc.
Cái trượng này phát ra quang mang xanh biếc, giống như màu của lá cây, làm cho người ta cực kỳ thoải mái. Nhìn thấy quang mang màu xanh này, làm cho người ta cảm thấy được hương vị mùa xuân.
Cái trượng này chắc chắn là bảo vật! Ta yên lặng nghĩ, đúng là mỹ nữ áo trắng dựa vào cái trượng trong tay phát ra quang mang màu xanh, tạo thành một màn bảo vệ, nên nàng mới có thể chống cự lại được đám sương hồng cường đại của lũ hồ ly tinh.
Cùng phi long kỵ sĩ Lỵ An Nhã bay hơn hai mươi phút, chúng ta lại vượt qua Vong Linh Oán Điểu.
[ Toàn Lực Nhất Kích]!
-6500, -5000
Lần này cả ta lẫn Tiểu Thạch đều được bạo kích, giây giết con Vong Linh Oán Điểu đáng ghét kia.
- Oa!
Vong Linh Oán Điểu rên lên một tiếng, từ trên không trung rơi xuống, không thể nào hồi sinh được nữa, hệ thống cũng đưa ra thông báo:
"Đinh Đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành giết chết BOSS hoàng kim Vong Linh Oán Điểu, danh vọng tăng 100, kim tệ tăng 5000."
Trong khi hệ thống lên tiếng, ta dục Tử Diễm Lôi Dực Mã đuổi theo thi thể con Vong Linh Oán Điểu, phải nhặt cái lông đuôi của nó.
Đuổi theo Vong Linh Oán Điểu một lúc, đã đến một địa phương xa xôi, thi thể Vong Linh Oán Điểu rơi xuống một tiểu sơn cốc phong cảnh hữu tình.
Đáp xuống bên cạnh thi thể Vong Linh Oán Điểu, sau đó dùng thải tập thuật.
" Đinh Đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành thu thập được hắc oán mao, thải tập thuận độ thuần thục tăng cao."
Hắc oán mao: Cái lông duy nhất trên đuôi của Vong Linh Oán Điểu, có hiệu quả thần kỳ, có thể dùng để may phi phong cùng chế tác đồ trang sức.
Tốt, hoàn thành nhiệm vụ. Thứ Thiên Lịch cần chính là cái này.
" Đinh Đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành thu thập được thiết chủy của Vong Linh Oán Điểu, độ thành thục tăng cao."
Vong Linh Oán Điểu thiết chủy, cao cấp tài liệu, có thể dùng để chế tạo vũ khí, khi chiến đấu phát ra thanh âm, làm ảnh hưởng, giảm thuộc tính của đối thủ.
Thi thể Vong Linh Oán Điểu dần biến mất, cũng không rơi ra trang bị gì, thật là khó chịu, xem ra con Vong Linh Oán Điểu này đúng là BOSS nhiệm vụ, không rơi trang bị.
Đáng tiếc cho một con BOSS hoàng kim cao cấp.
Giết xong con Vong Linh Oán Điểu, ngẩng đầu nhìn bốn phía của sơn cốc.
Sơn cốc dài trải đầy cỏ xanh, cây xanh, không khí thanh tịnh, một con đường nhỏ như ẩn như hiện bên trong sơn cốc, quả là một địa phương cảnh sắc tuyệt đẹp.
Đây là nơi nào vậy!
Mở ra Đông Phương hành địa đồ, căn cứ vào tọa độ hiện tại, ở trên bản đồ của Đông Phương, không có sơn cốc này.
Chỉ có hai cách giải thích:
Một: Sơn cốc này là một địa phương bí ẩn, Đông Phương chưa từng đi tới.
Hai: Sơn cốc này không có gì thú vị, Đông Phương thấy không đáng để vẽ trên bản đồ.
Mặc kệ là như thế nào, đường nhỏ ẩn hiện trong sơn cốc này cũng hấp dẫn sự chú ý của ta.
Con đường trải đầy cỏ xanh, cực kỳ bí ẩn, nếu không quan sát cẩn thận, rất khó nhận ra.
Sở dĩ ta phát hiện con đường này là do cỏ xanh bị nát, vừa bị người ta dẫm lên, cỏ bị xới tung, bởi vậy mới có thể hiện ra.
Có một đám người vừa đi qua đây. Họ là ai nhỉ?
Nhìn con đường nhỏ cùng với cỏ xanh bị giẫm đạp, nhóm người này cũng thực quá vội vàng rồi.
Đã xảy ra việc gì, là việc gì nhỉ?
Trong lòng toàn nghi vấn, đề phòng vạn nhất, ta thu hồi Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương cùng phi long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã, để Tiểu Thạch và Hải Chi Ma Hồn đi cùng, theo đường nhỏ tiến về phía trước.
Từ con đường nhỏ tiến vào một rừng cây.
Muốn đi ra khỏi rừng cây, chỉ là đột nhiên, nhìn xuyên qua rừng cây thưa thớt, phát hiện ra phía trước lóe lên quang mang chói mắt, đồng thời truyền đến tiếng thét cùng âm thanh đánh nhau. Có người đánh nhau, quang mang lại hỗn độn như thế, hẳn là đoàn đấu.
Lòng ta mặc niệm, càng thêm cẩn thận, thúc giục Tử Diễm Lôi Dực Mã, dẫn sủng vật dần dần tiến ra, ẩn thân sau một gốc đại thụ, đi về phía đánh nhau.
Ngoài bìa rừng là một mảnh đất bằng phẳng, ở giữa là một tòa nhà, dùng gỗ để xây theo kiểu cổ điển.
Tòa nhà có thế núi dựa vào sông, chung quanh cùng hòa hợp, làm cho cảnh sắc càng thêm tuyệt đẹp, tăng thêm sức sống cùng linh tính.
Phía trước tòa nhà là một mảnh đất, trồng đủ loại dược thảo.
phóng tầm mắt nhìn, toàn loại dược thảo mà ta không biết, nhìn hình dáng của chúng, ta dám khẳng định đây toàn là dược liệu cực phẩm.
Vậy nghĩa là, ở đây có người ở!
Nhưng mà lúc này, tại cái nơi tuyệt đẹp này, tại khu đất trống trước tòa nhà, phía trước vườn dược, có hơn mười người đang hỗn chiến.
Đại chiến cực kì hỗn loạn, không ngừng tiến sâu vào tòa nhà cùng khu vườn dược, khiến cho cảnh đẹp bị tàn phá.
Bảo vệ môi trường, mỗi người đều phải có trách nhiệm!
Thật là, không hề có tí đạo đức cùng ý thức bảo vệ môi trường nào, với quan niệm yêu quý trái đất, ta thầm ném giận, bắt đầu nhìn người hỗn chiến.
Một tuyệt thế mỹ nữ cực kỳ hấp dẫn đang ngồi ở giữa sân.
Mỹ nhân mặc bộ bạch trang, mái tóc buông ngang vai, dáng người yểu điệu cao gầy, giống như dương liễu dưới mưa, có vẻ thướt tha, giống như một cây hoa nhài bạch sắc, tản ra mùi hương thơm ngát thanh xuân, khiến cho người ta có cảm giác tươi mát.
Nhìn về vẻ mặt của mỹ nữ áo trắng.
Thật giống như thiên tiên, mặt xinh như ngọc, dung mạo tươi đẹp, mắt như thu thủy, nhẹ nhàng như mây trắng, kiều nhan tuyết trắng lộ ra, mũi ngọc như vừa được điêu khắc, hoàn mỹ dị thường, không hề có tỳ vết, làm cho ta có cảm giác thanh tú động lòng người, nhân gian tuyệt sắc.
Nhưng mà, trừ đi những điều này, điêu hấp dẫn nhất của nữ nhân này là vô cùng đơn giản, ăn mặc mộc mạc đạm bạc.
Quần áo của bạch y thiếu nữ là dùng vải thô để tạo thành, cực kỳ mộc mạc và đơn giản, là cách ăn mặc của những thiếu nữ nông thôn. Tuyệt sắc dung nhan cùng dáng người thướt tha của nàng lại không bị che lấp bởi cách ăn mặc đơn giản đấy, làm cho nàng càng thêm thanh lệ động lòng người.
Giống như báu vật của thiên nhiên, giống như mỹ ngọc được điêu khắc thành, giống như sơn cốc U Lan, như kiệt tác, tuyệt thế dung nhan không cần trang sức cùng cách ăn mặc, đủ để bế nguyệt tu hoa.
Bạch y thiếu nữ trước mắt làm ta cảm thấy rung động!
Ta chưa từng gặp qua cô gái nào ăn mặc mộc mạc giản dị mà lại đẹp như vậy, nàng làm ta toàn tâm chú ý, gây cho ta một cảm giác rất lạ lung.
Mỹ nữ xinh đẹp như vậy, nếu mặc quần áo xịn vào nữa thì chắc chắn sẽ như vầng dương tỏa sáng.
Mỹ nữ này cũng giống như phi long kỵ sĩ Lỵ An Nhã, là nhân vật hoàn mỹ do hệ thống xih ra.
Mỹ nữ áo trắng hiện đang bị tám con quái vây công.
Nhìn tám con quái đó, ta không khỏi giật mình, xem ra hôm nay được đại khai nhãn giới.
Tám con quái vây công mỹ nữ áo trắng chính là tám con hồ ly tinh trong truyền thuyết, đương nhiên là lũ hồ ly tinh này đã biến thành người.
Tám con hồ ly tinh đã thành hình người, xinh đẹp như mỹ nữ, độc đáo nhất là chúng chỉ mặc một cái phi sa mỏng( chắc là cái áo choàng), thân hình đầy đặn lả lướt như ẩn như hiện, hơn nữa lại có khuôn mặt yêu mị, cực kỳ phong tao dâm đãng. Nếu không phải mấy con hồ ly tinh này có đôi tai dài cùng với cái đuôi mọc sau mông thì có lẽ ai cũng nhầm chúng là những cô nàng dâm đãng.
Tám con hồ ly tinh không ngừng vặn vẹo thân thể xinh đẹp, làm cho cảnh xuân như ẩn như hiện, đồng thời quơ quơ một cái khăn tay đỏ, không ngừng phun ra những đám sương màu hồng.
Sương hồng chẳng những bao phủ tám con hồ ly tinh mà còn làm cho chúng toát ra khí tức yêu mị, càng thêm hấp dẫn, đồng thời, đám sương này cũng không ngừng đánh mỹ nữ áo trắng đang ngồi ở giữa.
Không cần phải nói cũng biết, mỹ nữ áo trắng là chủ nhân sơn cốc này, đàn hồ ly tinh này là từ ngoài đánh vào. Chính là bọn hồ ly tinh để lại dấu vết nên ta mới bị hấp dẫn đến đây.
Nếu là quái vật đánh người chơi, người chơi giết quái vật, ta sẽ không tốn thời gian, lập tức quay về. Nhưng đây là quái vật công kích nhân vật hệ thống, không thể vê được, biết đâu lại có chỗ tốt gì đó.
Đáng tiếc lúc này ta cách đàn hồ ly tinh quá xa, không thể dùng [ Động Sát Thuật] để xem thuộc tính của chúng, nhưng nhìn bọn hồ ly tinh này đều có ba đuôi, xem ra cấp cũng không thấp.
Mỹ nữ áo trắng bị đám sương hồng bao phủ, trong tay cầm một cái trượng trúc xanh biếc.
Cái trượng này phát ra quang mang xanh biếc, giống như màu của lá cây, làm cho người ta cực kỳ thoải mái. Nhìn thấy quang mang màu xanh này, làm cho người ta cảm thấy được hương vị mùa xuân.
Cái trượng này chắc chắn là bảo vật! Ta yên lặng nghĩ, đúng là mỹ nữ áo trắng dựa vào cái trượng trong tay phát ra quang mang màu xanh, tạo thành một màn bảo vệ, nên nàng mới có thể chống cự lại được đám sương hồng cường đại của lũ hồ ly tinh.