Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 254 : THÀNH CÔNG CHẠY TRỐN
Ngày đăng: 01:06 26/03/20
Ta ngất!
Thần khí lần này nhìn thấy, quả thật là siêu cấp thần khí của [Vương Giả], nước miếng ta đã bắt đầu chảy, thần khí như vậy quả thật là quá mức bá đạo rồi.
Quay lại nhìn thần khí của mình, quả thực giống tiểu hài tử cầm đồ chơi trong tay, xem ra chắc ta không dám đem ra cho người khác xem mất. Khó trách nó lại có thể rơi dễ dàng như vậy, đúng thật là thần khí cấp thấp.
Ta thật sư quá tự ti!
Không biết đến lúc nào ta mới có thể có được thần khí cường đại như vậy, quả thật là chờ mong!
"[Bách Hoa Vân La Thường]" có thể duy trì trạng thái vô địch trong 30 phút, vậy là Tư Mã U Lan sẽ không gặp nguy hiểm gì, chỉ đáng thương cho anh hùng cứu mỹ nhân như ta thì lại "chết lên chết xuống".
Bất quá cũng khiến ta giật mình chính là, tiểu cô nương này có thể vượt qua 50 mỹ nhân khác, điều này thiếu chút nữa hù chết ta.
Đây chính là năng lực của [bách hoa ngọc thể]!
Ta hiện giờ chỉ cần trạng thái vô địch trên người biến mất, ngay lập tức sẽ bị 4 cong [Bát Vĩ Hồ Ly] miễu sát ngay. Nhưng không lo vì Tư Mã U Lan sẽ dùng "[Thần Nông Bách Thảo Trượng]" trong tay để cứu ta ngay. Điều này nghe qua cũng quá dọa người mất, không ngờ lại để cho một mỹ nữ cứu nhiều lần như vậy.
Ta không ngừng thúc dục [Tử Diễm Lôi Dực Mã], tốc độ phi hành được tăng lên hết mức, đáng tiêc là ta vẫn không ngừng bị miểu sát, đặc biệt là khi hồi sinh mà không có trạng thái vô địch. Chính điều này đã làm cho tốc đồ bị ảnh hưởng rất lớn.
Bởi vậy khoảng cách của chúng ta và đám quái vật phía sau đang càng ngày càng gần, hơn nữa ta lại không ngừng hồi sinh, [Thần Nông Bách Thảo Trượng] trong nháy mắt đã chỉ còn có 5 lần hồi sinh nữa. Xem ra ta tai kiếp khó thoát rồi!
"U Lan, chúng ta sợ rằng trốn không thoát rồi!" Ta cười khổ, sau đó xấu hổ nói với Tư Mã U Lan.
Tiểu thuyết về Kỵ Sĩ luôn nói Kỵ Sĩ có thể thành công đánh bại Ma vương để cứu được công chúa, đáng tiếc, hôm nay ta cũng là Kỵ Sĩ nhưng lại không có cách nào để cứu được Tư Mã U Lan rồi.
Tư Mã U Lan quay đầu lại cẩn thận đánh giá ta một phen, nàng khe khẽ cười cười, bộ dáng có vẻ rất vui.
"Cám ơn ngươi đã tới cứu ta, ta thật sự rất cao hứng!"
Nhìn Tư Mã U Lan thanh tú, trong lòng ta đột nhiên cảm thấy rất bất lực, không có một chút vui vẻ nào, thậm chí còn có chút ảo não.
"Xin lỗi, ta không thể cứu ngươi ra ngoài rồi!"
Tuy vậy sự vui vẻ của Tư Mã U Lan cũng lây sang ta một chút, vì thế ta cũng cười cười với nàng.
"Là ta làm ngươi vạ lây thôi."
Tâm tình ta lúc này đã có chút chuyển biến tốt, cảm giác có chút cao hứng, nhưng lúc này Tư Mã U Lan lại bắt đầu thương tâm, dung nhan thanh tú lại biến thành u oán, hai mắt trong suốt đã dần trở thành một mảnh mông lung, sau đó từng giọt nước mắt tuôn rơi. Chúng rơi trên tay ta, cảm giác rất lạnh lẽo.
"Ta cũng đã quyết định tới cứu ngươi, nhất định sẽ không hối hận!"
Ta khe khẽ lau đi dấu lệ ngân trên mặt Tư Mã U Lan, sau đó lại nhìn nàng tiếp tục cười cười. Ta không ngờ lại phát sinh luyến ái với nhân vật của hệ thống, điều này cũng là do [Vương Giả] quá mức chân thực, phải nói là trò chơi đã hoàn toàn dung nhập vào đời thực, gần như nó đã gắn kết thành một thể với đời thực rồi.
"Nếu có kiếp sau, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi!"
Tư Mã U Lan nhẹ nhàng nắm bàn tay to lớn vốn đang lau đi những giọt lệ trên mặt nàng, sau đó nàng lại tựa vào trong lồng ngực của ta.
"Ta cũng sẽ đi tìm ngươi."
Ta cũng nắm chặt ngọc thủ của Tư Mã U Lan, sau đó ta ôm chặt lấy nàng rồi hôn nhẹ lên trán.
"Đây là dấu ấn của ta."
Tư Mã U Lan ôn nhu nhìn ta, nàng muốn đem hình bóng của ta khắc sâu trong tim mình. Ngoạn gia bị quái giết chết, có thể một lần nữa hồi sinh, nhưng mà nhân vật hệ thống thì khác. Tánh mạng của bọn họ trong [Vương Giả] chỉ có một lần, một khi tử vong sẽ biến mất vĩnh viễn, trừ khi vận khí đặc biệt tốt mới có thể được hồi sinh.
Ta cùng Tưu mã U Lan cứ như vậy gắt gao ôm chặt lấy nhau, hưởng nốt 2 cơ hội hồi sinh cuối cùng. Ta cùng Tư Mã U Lan đã chuẩn bị cho tử vong rồi. Nhưng đột nhiên [Tử Diễm Lôi Dực Mã] lại bay tới gần một người, người đó đang chiến đấu cùng hai quái vật phi hành, mà người này cơ hồ chỉ phát ra một chiêu đã miễu sát được chúng.
Người kia có tốc độ phi hành cực kỳ nhanh chóng, đảo mắt đã sắp đến gần chúng ta. Ta lúc này mới phát hiện, người này là một lão đầu mặc quần áo màu xám, hơn nữa còn không cưỡi sủng vật phi hành, cũng không có trang bị phi hành. Ông ta hoàn toàn bằng vào nội lực bản thân mình, điều này thiếu chút nữa hù chết ta mất. Quả là thần tiên cao thủ, thật sự là quá lợi hại.
Ta không khỏi sợ hãi than một tiếng! lão gia này cũng quá lợi hại đi, từ trước tới nay, ngoại trừ ngũ hành thánh ma đạo sư vương tẻ minh, đây chính là cao thủ chân chính đầu tiên mà ta gặp được.
"Gia gia, đó là gia gia dò theo mùi hoa đến cứu em"!(sau khi xác định tình cảm thì xưng "anh, em" cho ngọt)
Nghe được tiếng kinh hô, Tư Mã U Lan vội quay đầu nhìn lại, sau đó nàng lập tức cao hứng nói với ta, rồi chỉ chỉ về hướng thân ảnh màu xám kia.
"Gia gia, con ở đây!" Cái lão đầu áo xám kia hóa ra là Dược Thánh Tư Mã Sơn, nhìn thấy thực lực của lão biến thái đến vậy. Xem ra vận khí của ta thật sự là không tồi, vì thế nhanh chóng từ trong đám mây hiện thân ra.
"U Lan!"
Tư mã sơn kêu lớn từ phía xa, trong nháy mắt lão đã đến bên cạnh chúng ta, vừa thấy Tư Mã U Lan an toàn vô sự, biểu tình trên mặt lão cũng đã hòa hoãn lại rất nhiều.
Nhưng ngay khi thấy 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] đang đuổi theo phía sau chúng ta, cặp lông mày của Dược Thánh Tư Mã Sơn lại nhíu lại, vẻ mặt có chút lo lắng.
Không có biện pháp, ta lại phải cấp tốc chạy trốn, ta căn bản không phải là đối thủ của 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly]
"[Thần Nông Bát Cầm-Không Gian Chi Ưng]."
Huy vũ song chưởng, chân khí của Dược Thánh Tư Mã Sơn tăng vọt, sau đó đột nhiên xuất hiện một con chim ưng khổng lồ màu tím, dáng vẻ uy phong lẫm lẫm.
Con chim ưng màu tím do Dược Thánh Tư Mã Sơn dùng chân khí tạo thành kêu vang một tiếng, dáng vẻ sinh động như một con chim ưng thật sự.
Nó đột nhiên thoát ly khỏi thân thể, thi triển 2 cánh trước mặt chúng ta. Mà giữa hai cánh lúc này đã xuất hiện một cánh cửa truyền tống.
"Mau đi thôi!"
"[Thần Nông Bát Cầm-Cuồng Ưng Bạo Phong]"
Năng lượng truyền tống môn hình thành, Dược Thánh Tư Mã Sơn vội vàng gọi chúng ta, sau đó lại xoay người phát ra một trận cuồng phong rất lớn, nghênh chiến với những cánh hoa đào do 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] phát ra, yểm hộ chúng ta đào tẩu.
Cơ hội tốt như vậy, ta tất nhiên là hành động rất nhanh. Ta vội vàng thúc dục [Tử Diễm Lôi Dực Mã], kêu nó nhanh chóng tiến vào truyền tống môn do con chim ưng kia tạo thành.
"Gia gia, cẩn thận!"
Nghe được tiếng Tư Mã U Lan kinh hô, ta quay đầu nhìn lại. Xem ra cuồng phong của Dược Thánh Tư Mã Sơn phát ra cũng không có hiệu quả đối với 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] kia, nhưng may mắn là những cánh hoa đào khi gặp cuống phong lập tức bị đánh cho nát bấy.
Tuy vậy, trong chớp mắt, vẫn có mấy trăm cánh hoa đào công kích lên người Dược Thánh Tư Mã Sơn, khiến cho máu tươi bay loạn trong không trung.
Xem ra Dược Thánh Tư Mã Sơn đã bị thương rất nặng, bất quá cũng nhờ cơ hội này, Dược Thánh Tư Mã Sơn cũng mượn lực của những cánh hoa đào này để tăng tốc hướng tới truyền tống môn bên cạnh chúng ta.
"Chạy!"
Tốc đọ của Dược Thánh Tư Mã Sơn cực nhanh, trong chớp mắt đã vượt qua chúng ta, sau đó còn lôi kéo cả [Tử Diễm Lôi Dực Mã], cùng chúng ta nhanh chóng biến mất trong truyền tống môn. Sau đó một trận quang mang long lánh xuất hiện, không gian truyền tống môn đột nhiên biến mất, chúng ta đã xuất hiện ở một nơi khác.
Ta ngất!
Cảnh sắc trước mặt đột nhiên sáng ngời, chúng ta rốt cục cũng đã trốn thoát khỏi Bách Huyễn Đào Lâm.
Mà hôm nay ta mới phát hiện ra một điều: tự do thật tuyệt vời!
"Gia gia!"
Tư Mã U Lan kinh hô một tiếng, từ trên [Tử Diễm Lôi Dực Mã] nhảy vội xuống, sau đó nhanh chóng hướng về phía dược thánh tư ma sơn. Mà ta cũng nhanh chóng xuống ngựa đuổi theo nàng.
"Gia gia, người không sao chứ?"
Tư Mã U Lan lập tức sử dụng [Thần Nông Bách Thảo Trượng] để tạo một trận quang mang màu xanh biếc, nhanh chóng vây quanh được thánh tư mã sơn.
"U Lan, ta không sao đâu."
"[Thần Nông Bách Thảo Trượng]" quả là đồ tốt, rất nhanh Dược Thánh Tư Mã Sơn đã thoải mái đứng dậy. Lão chứng kiến cháu gái an toàn, vẻ mặt lập tức trở lên rất sáng lạn.
A! bầu trời thật trong xanh, hôm nay nhiêm vụ cuối cùng cũng đã hoàn thành, rút cục cũng đã trốn thoát khỏi Bách Huyễn Đào Lâm. Vì thế tâm tình ta hiện giờ rất tốt, vì thế trông thấy bầu trời thật là đẹp, hơn hẳn so với mọi khi.
Thu hoạch cũng khá hậu, tâm tình vì thế làm sao mà kém được chứ. Mà quên, hình như ta còn chưa nhận thưởng của nhiệm vụ nữa.
Nhiệm vụ biến thái như thế này, phần thưởng không biết là cái gì đây.
"Ta quả thật rất chờ mong!"
"Gia gia, võ công của người!"
Tư Mã U Lan đột nhiên bối rối, hai người là dược sư cấp bậc tông sư đang trao đổi, tất nhiên là không có quan hệ tới ta. Nhân vật hệ thống cùng với ngoạn gia có chút bất đồng, họ bị nội thương cũng không thể "uống máu" như ngoạn gia được. "Không sao đâu, 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] này quả thật quá lợi hại, nếu không phải ta may mắn thoát được, sợ rằng đã bị các nàng băm thây rồi, những cánh hóa đào kia đã hút hết chân khí của ta rồi."
"Gia gia, người bị nội thương nặng lắm!"
"Không sao, võ công 5 phần bị mất 4, nhưng cũng chỉ cần an dưỡng mấy năm là khỏi thôi"
"Tiểu tử, làm sao ngươi lại ở cùng với U Lan?"
Lão nhân này sao vậy, tự nhiên vẻ mặt lại hung hăng như vậy với ta, hình như lão nghĩ ta bắt cóc cháu gái lão chắc, chẳng lẽ hệ thống lại xuất hiện vấn đề, không cung cấp tin tức cho lão đầu này. Ta quả thật là liều mạng đi cứu cháu gái lão mà.
"…Gia gia, anh ấy là người tốt, chính anh ấy đã cứu con khỏi cấm địa Đào Hoa Tiên Cảnh đó."
Ta còn chưa biết trả lời ra sao, Tư Mã U Lan đã nhanh chóng giải thích. Chẳng qua là khi Tư Mã U Lan miêu tả, nàng đã cố gắng thổi phồng công lao của ta lên, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lại si ngốc nhìn ta, quả thật là nàng đối với ta tràn ngập hảo cảm.
"Ân! tiểu tử, ngươi cũng dám đơn thân xong vào cấm địa hồ tộc, mặc kệ năng lực ra sao, sự dũng cảm cũng đã không tồi rồi."
Dược Thánh Tư Mã Sơn nhìn ta gật gật đầu, thái độ xem ra có biến hóa rất lớn, sau đó lão tỉ mỉ đánh giá ta một phen, sau đó đột nhiên nghiêm túc hỏi.
"Tiểu tử, ngươi có phải đã thích U Lan đúng không?"
Ách! Lão nhân này làm sao vậy, sao lại trực tiếp như vậy chứ, thật sự là khiến ta cùng U Lan vô cùng kinh hãi, đặc biệt là U Lan lại càng thẹn thùng đầy mặt, dáng vẻ động lòng người lạ thường.
"Đúng vậy, ta thích nàng!"
Nếu là trước kia, ta sợ rằng sẽ có chút xấu hổ, dáng vẻ sẽ còn suy nghĩ thêm. Nhưng còn bây giờ, ta đã là một đại sắc lang, là một kẻ vô lại không sợ trời không sợ đất, trong lòng còn cần phải xấu hổ nữa sao.
Có một câu nói: "Thà làm chân tiểu nhân còn hơn làm ngụy quân tử"!
"Tốt, tiểu tử, ta cũng nhận ra được, U Lan cũng rất thích ngươi, vì thế ta bây giờ muốn đem U Lan phó thác cho ngươi!"
"Ngươi có thể không cần cảm tạ, nhưng mà ngươi không được khi dễ nó, nhớ đấy!"
Thấy ta nửa ngày cũng không nói gì, Dược Thánh Tư Mã Sơn cũng nở nụ cười, gật đầu hài lòng.
"Tiểu tử, ta không phải đang nói đùa, ta giao U Lan cho ngươi, đây cũng tương đương với một phần trách nhiệm."
Dược Thánh Tư Mã Sơn nói, sau đó vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói: "ngươi phải toàn lực bảo vệ cho U Lan an toàn, nếu để U Lan bị thương tổn dù chỉ một chút, ta sẽ đuổi giết ngươi đến bất cứ đâu. Tiểu tử, ngươi có nguyện ý ở cùng một chỗ với u lam không?"
"Gia gia…!" nước mắt Tư Mã U Lan không ngừng tuôn rơi, nàng đang muốn nói cái gì đó, nhưng mà Dược Thánh Tư Mã Sơn lại hướng nàng khóat khoát tay, sau đó ánh mắt lão lại kiên định xem ta quyết định. Ta không phải kẻ ngu, vì thế rất nhanh đã quyết định.
"Ta nguyện ý, ta muốn U Lan cùng đi với ta!"
Ta nói như chém đinh chặt sắt, kiên định gật đầu nhìn Dược Thánh Tư Mã Sơn nói.
"Gia gia, sao người không thể đi cùng Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành đến thành thị vậy?"
"Đứa nhỏ ngốc, ta không thích cuộc sống ở thành thị, nhưng mà con cứ yên tâm, gia gia nếu cảm thấy khó chịu sẽ chạy tới tìm con!"
"Đinh đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành, Dược Thánh Tư Mã Sơn hiện giờ giao cháu gái cho ngươi, bởi vì Tư Mã U Lan [Độ Thân Mật] đa vượt quá 90, bởi vậy theo hệ thống quy định, Tư mã u la muốn thành nữ phó của ngươi, ngươi có nguyện ý?"
"Đồng ý!"
"Thạch Đầu Thành, ngươi chẳng những đã cứu cháu gái ta, điều này ta phi thường cảm tạ, ở đây ta có thánh thủy "[Tính Mạng Chi Nguyên]", cái này đặc biệt tặng cho ngươi."
Dược Thánh Tư Mã Sơn vừa nói xong, trong tay liền xuất hiện một cái bình ngọc, sau đó thuận tay đưa cho ta.
"Thạch Đầu Thành, thánh thủy [Tính Mạng Chi Nguyên] này có công dụng bất phàm, nhỏ xuống là có thể tiến vào Tinh Linh Cốc, hy vọng sau này ngươi có thể vào đó lịch lãm một phen."
Dược Thánh Tư Mã Sơn nói xong liền thở dài tiếc nuối, vốn lão định dùng [Tính Mạng Chi Nguyên] để luyện chế [Thăng Thiên Tạo Hóa Hoàn], đáng tiếc vì không đủ dược liệu. Bây giờ lão tăng cho ta, mong nó có thể phát huy được tác, tránh bị mai một lãng phí.
"Đinh đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành, thành công hoàn thành nhiệm vụ cứu Tư Mã U Lan, Dược Thánh Tư Mã Sơn thưởng cho ngươi danh vọng 500, kim tệ 10000."
Theo hệ thống thông báo, nhiệm vụ giải cứu Tư Mã U Lan cũng đã hoàn thành.
Thần khí lần này nhìn thấy, quả thật là siêu cấp thần khí của [Vương Giả], nước miếng ta đã bắt đầu chảy, thần khí như vậy quả thật là quá mức bá đạo rồi.
Quay lại nhìn thần khí của mình, quả thực giống tiểu hài tử cầm đồ chơi trong tay, xem ra chắc ta không dám đem ra cho người khác xem mất. Khó trách nó lại có thể rơi dễ dàng như vậy, đúng thật là thần khí cấp thấp.
Ta thật sư quá tự ti!
Không biết đến lúc nào ta mới có thể có được thần khí cường đại như vậy, quả thật là chờ mong!
"[Bách Hoa Vân La Thường]" có thể duy trì trạng thái vô địch trong 30 phút, vậy là Tư Mã U Lan sẽ không gặp nguy hiểm gì, chỉ đáng thương cho anh hùng cứu mỹ nhân như ta thì lại "chết lên chết xuống".
Bất quá cũng khiến ta giật mình chính là, tiểu cô nương này có thể vượt qua 50 mỹ nhân khác, điều này thiếu chút nữa hù chết ta.
Đây chính là năng lực của [bách hoa ngọc thể]!
Ta hiện giờ chỉ cần trạng thái vô địch trên người biến mất, ngay lập tức sẽ bị 4 cong [Bát Vĩ Hồ Ly] miễu sát ngay. Nhưng không lo vì Tư Mã U Lan sẽ dùng "[Thần Nông Bách Thảo Trượng]" trong tay để cứu ta ngay. Điều này nghe qua cũng quá dọa người mất, không ngờ lại để cho một mỹ nữ cứu nhiều lần như vậy.
Ta không ngừng thúc dục [Tử Diễm Lôi Dực Mã], tốc độ phi hành được tăng lên hết mức, đáng tiêc là ta vẫn không ngừng bị miểu sát, đặc biệt là khi hồi sinh mà không có trạng thái vô địch. Chính điều này đã làm cho tốc đồ bị ảnh hưởng rất lớn.
Bởi vậy khoảng cách của chúng ta và đám quái vật phía sau đang càng ngày càng gần, hơn nữa ta lại không ngừng hồi sinh, [Thần Nông Bách Thảo Trượng] trong nháy mắt đã chỉ còn có 5 lần hồi sinh nữa. Xem ra ta tai kiếp khó thoát rồi!
"U Lan, chúng ta sợ rằng trốn không thoát rồi!" Ta cười khổ, sau đó xấu hổ nói với Tư Mã U Lan.
Tiểu thuyết về Kỵ Sĩ luôn nói Kỵ Sĩ có thể thành công đánh bại Ma vương để cứu được công chúa, đáng tiếc, hôm nay ta cũng là Kỵ Sĩ nhưng lại không có cách nào để cứu được Tư Mã U Lan rồi.
Tư Mã U Lan quay đầu lại cẩn thận đánh giá ta một phen, nàng khe khẽ cười cười, bộ dáng có vẻ rất vui.
"Cám ơn ngươi đã tới cứu ta, ta thật sự rất cao hứng!"
Nhìn Tư Mã U Lan thanh tú, trong lòng ta đột nhiên cảm thấy rất bất lực, không có một chút vui vẻ nào, thậm chí còn có chút ảo não.
"Xin lỗi, ta không thể cứu ngươi ra ngoài rồi!"
Tuy vậy sự vui vẻ của Tư Mã U Lan cũng lây sang ta một chút, vì thế ta cũng cười cười với nàng.
"Là ta làm ngươi vạ lây thôi."
Tâm tình ta lúc này đã có chút chuyển biến tốt, cảm giác có chút cao hứng, nhưng lúc này Tư Mã U Lan lại bắt đầu thương tâm, dung nhan thanh tú lại biến thành u oán, hai mắt trong suốt đã dần trở thành một mảnh mông lung, sau đó từng giọt nước mắt tuôn rơi. Chúng rơi trên tay ta, cảm giác rất lạnh lẽo.
"Ta cũng đã quyết định tới cứu ngươi, nhất định sẽ không hối hận!"
Ta khe khẽ lau đi dấu lệ ngân trên mặt Tư Mã U Lan, sau đó lại nhìn nàng tiếp tục cười cười. Ta không ngờ lại phát sinh luyến ái với nhân vật của hệ thống, điều này cũng là do [Vương Giả] quá mức chân thực, phải nói là trò chơi đã hoàn toàn dung nhập vào đời thực, gần như nó đã gắn kết thành một thể với đời thực rồi.
"Nếu có kiếp sau, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi!"
Tư Mã U Lan nhẹ nhàng nắm bàn tay to lớn vốn đang lau đi những giọt lệ trên mặt nàng, sau đó nàng lại tựa vào trong lồng ngực của ta.
"Ta cũng sẽ đi tìm ngươi."
Ta cũng nắm chặt ngọc thủ của Tư Mã U Lan, sau đó ta ôm chặt lấy nàng rồi hôn nhẹ lên trán.
"Đây là dấu ấn của ta."
Tư Mã U Lan ôn nhu nhìn ta, nàng muốn đem hình bóng của ta khắc sâu trong tim mình. Ngoạn gia bị quái giết chết, có thể một lần nữa hồi sinh, nhưng mà nhân vật hệ thống thì khác. Tánh mạng của bọn họ trong [Vương Giả] chỉ có một lần, một khi tử vong sẽ biến mất vĩnh viễn, trừ khi vận khí đặc biệt tốt mới có thể được hồi sinh.
Ta cùng Tưu mã U Lan cứ như vậy gắt gao ôm chặt lấy nhau, hưởng nốt 2 cơ hội hồi sinh cuối cùng. Ta cùng Tư Mã U Lan đã chuẩn bị cho tử vong rồi. Nhưng đột nhiên [Tử Diễm Lôi Dực Mã] lại bay tới gần một người, người đó đang chiến đấu cùng hai quái vật phi hành, mà người này cơ hồ chỉ phát ra một chiêu đã miễu sát được chúng.
Người kia có tốc độ phi hành cực kỳ nhanh chóng, đảo mắt đã sắp đến gần chúng ta. Ta lúc này mới phát hiện, người này là một lão đầu mặc quần áo màu xám, hơn nữa còn không cưỡi sủng vật phi hành, cũng không có trang bị phi hành. Ông ta hoàn toàn bằng vào nội lực bản thân mình, điều này thiếu chút nữa hù chết ta mất. Quả là thần tiên cao thủ, thật sự là quá lợi hại.
Ta không khỏi sợ hãi than một tiếng! lão gia này cũng quá lợi hại đi, từ trước tới nay, ngoại trừ ngũ hành thánh ma đạo sư vương tẻ minh, đây chính là cao thủ chân chính đầu tiên mà ta gặp được.
"Gia gia, đó là gia gia dò theo mùi hoa đến cứu em"!(sau khi xác định tình cảm thì xưng "anh, em" cho ngọt)
Nghe được tiếng kinh hô, Tư Mã U Lan vội quay đầu nhìn lại, sau đó nàng lập tức cao hứng nói với ta, rồi chỉ chỉ về hướng thân ảnh màu xám kia.
"Gia gia, con ở đây!" Cái lão đầu áo xám kia hóa ra là Dược Thánh Tư Mã Sơn, nhìn thấy thực lực của lão biến thái đến vậy. Xem ra vận khí của ta thật sự là không tồi, vì thế nhanh chóng từ trong đám mây hiện thân ra.
"U Lan!"
Tư mã sơn kêu lớn từ phía xa, trong nháy mắt lão đã đến bên cạnh chúng ta, vừa thấy Tư Mã U Lan an toàn vô sự, biểu tình trên mặt lão cũng đã hòa hoãn lại rất nhiều.
Nhưng ngay khi thấy 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] đang đuổi theo phía sau chúng ta, cặp lông mày của Dược Thánh Tư Mã Sơn lại nhíu lại, vẻ mặt có chút lo lắng.
Không có biện pháp, ta lại phải cấp tốc chạy trốn, ta căn bản không phải là đối thủ của 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly]
"[Thần Nông Bát Cầm-Không Gian Chi Ưng]."
Huy vũ song chưởng, chân khí của Dược Thánh Tư Mã Sơn tăng vọt, sau đó đột nhiên xuất hiện một con chim ưng khổng lồ màu tím, dáng vẻ uy phong lẫm lẫm.
Con chim ưng màu tím do Dược Thánh Tư Mã Sơn dùng chân khí tạo thành kêu vang một tiếng, dáng vẻ sinh động như một con chim ưng thật sự.
Nó đột nhiên thoát ly khỏi thân thể, thi triển 2 cánh trước mặt chúng ta. Mà giữa hai cánh lúc này đã xuất hiện một cánh cửa truyền tống.
"Mau đi thôi!"
"[Thần Nông Bát Cầm-Cuồng Ưng Bạo Phong]"
Năng lượng truyền tống môn hình thành, Dược Thánh Tư Mã Sơn vội vàng gọi chúng ta, sau đó lại xoay người phát ra một trận cuồng phong rất lớn, nghênh chiến với những cánh hoa đào do 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] phát ra, yểm hộ chúng ta đào tẩu.
Cơ hội tốt như vậy, ta tất nhiên là hành động rất nhanh. Ta vội vàng thúc dục [Tử Diễm Lôi Dực Mã], kêu nó nhanh chóng tiến vào truyền tống môn do con chim ưng kia tạo thành.
"Gia gia, cẩn thận!"
Nghe được tiếng Tư Mã U Lan kinh hô, ta quay đầu nhìn lại. Xem ra cuồng phong của Dược Thánh Tư Mã Sơn phát ra cũng không có hiệu quả đối với 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] kia, nhưng may mắn là những cánh hoa đào khi gặp cuống phong lập tức bị đánh cho nát bấy.
Tuy vậy, trong chớp mắt, vẫn có mấy trăm cánh hoa đào công kích lên người Dược Thánh Tư Mã Sơn, khiến cho máu tươi bay loạn trong không trung.
Xem ra Dược Thánh Tư Mã Sơn đã bị thương rất nặng, bất quá cũng nhờ cơ hội này, Dược Thánh Tư Mã Sơn cũng mượn lực của những cánh hoa đào này để tăng tốc hướng tới truyền tống môn bên cạnh chúng ta.
"Chạy!"
Tốc đọ của Dược Thánh Tư Mã Sơn cực nhanh, trong chớp mắt đã vượt qua chúng ta, sau đó còn lôi kéo cả [Tử Diễm Lôi Dực Mã], cùng chúng ta nhanh chóng biến mất trong truyền tống môn. Sau đó một trận quang mang long lánh xuất hiện, không gian truyền tống môn đột nhiên biến mất, chúng ta đã xuất hiện ở một nơi khác.
Ta ngất!
Cảnh sắc trước mặt đột nhiên sáng ngời, chúng ta rốt cục cũng đã trốn thoát khỏi Bách Huyễn Đào Lâm.
Mà hôm nay ta mới phát hiện ra một điều: tự do thật tuyệt vời!
"Gia gia!"
Tư Mã U Lan kinh hô một tiếng, từ trên [Tử Diễm Lôi Dực Mã] nhảy vội xuống, sau đó nhanh chóng hướng về phía dược thánh tư ma sơn. Mà ta cũng nhanh chóng xuống ngựa đuổi theo nàng.
"Gia gia, người không sao chứ?"
Tư Mã U Lan lập tức sử dụng [Thần Nông Bách Thảo Trượng] để tạo một trận quang mang màu xanh biếc, nhanh chóng vây quanh được thánh tư mã sơn.
"U Lan, ta không sao đâu."
"[Thần Nông Bách Thảo Trượng]" quả là đồ tốt, rất nhanh Dược Thánh Tư Mã Sơn đã thoải mái đứng dậy. Lão chứng kiến cháu gái an toàn, vẻ mặt lập tức trở lên rất sáng lạn.
A! bầu trời thật trong xanh, hôm nay nhiêm vụ cuối cùng cũng đã hoàn thành, rút cục cũng đã trốn thoát khỏi Bách Huyễn Đào Lâm. Vì thế tâm tình ta hiện giờ rất tốt, vì thế trông thấy bầu trời thật là đẹp, hơn hẳn so với mọi khi.
Thu hoạch cũng khá hậu, tâm tình vì thế làm sao mà kém được chứ. Mà quên, hình như ta còn chưa nhận thưởng của nhiệm vụ nữa.
Nhiệm vụ biến thái như thế này, phần thưởng không biết là cái gì đây.
"Ta quả thật rất chờ mong!"
"Gia gia, võ công của người!"
Tư Mã U Lan đột nhiên bối rối, hai người là dược sư cấp bậc tông sư đang trao đổi, tất nhiên là không có quan hệ tới ta. Nhân vật hệ thống cùng với ngoạn gia có chút bất đồng, họ bị nội thương cũng không thể "uống máu" như ngoạn gia được. "Không sao đâu, 4 con [Bát Vĩ Hồ Ly] này quả thật quá lợi hại, nếu không phải ta may mắn thoát được, sợ rằng đã bị các nàng băm thây rồi, những cánh hóa đào kia đã hút hết chân khí của ta rồi."
"Gia gia, người bị nội thương nặng lắm!"
"Không sao, võ công 5 phần bị mất 4, nhưng cũng chỉ cần an dưỡng mấy năm là khỏi thôi"
"Tiểu tử, làm sao ngươi lại ở cùng với U Lan?"
Lão nhân này sao vậy, tự nhiên vẻ mặt lại hung hăng như vậy với ta, hình như lão nghĩ ta bắt cóc cháu gái lão chắc, chẳng lẽ hệ thống lại xuất hiện vấn đề, không cung cấp tin tức cho lão đầu này. Ta quả thật là liều mạng đi cứu cháu gái lão mà.
"…Gia gia, anh ấy là người tốt, chính anh ấy đã cứu con khỏi cấm địa Đào Hoa Tiên Cảnh đó."
Ta còn chưa biết trả lời ra sao, Tư Mã U Lan đã nhanh chóng giải thích. Chẳng qua là khi Tư Mã U Lan miêu tả, nàng đã cố gắng thổi phồng công lao của ta lên, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lại si ngốc nhìn ta, quả thật là nàng đối với ta tràn ngập hảo cảm.
"Ân! tiểu tử, ngươi cũng dám đơn thân xong vào cấm địa hồ tộc, mặc kệ năng lực ra sao, sự dũng cảm cũng đã không tồi rồi."
Dược Thánh Tư Mã Sơn nhìn ta gật gật đầu, thái độ xem ra có biến hóa rất lớn, sau đó lão tỉ mỉ đánh giá ta một phen, sau đó đột nhiên nghiêm túc hỏi.
"Tiểu tử, ngươi có phải đã thích U Lan đúng không?"
Ách! Lão nhân này làm sao vậy, sao lại trực tiếp như vậy chứ, thật sự là khiến ta cùng U Lan vô cùng kinh hãi, đặc biệt là U Lan lại càng thẹn thùng đầy mặt, dáng vẻ động lòng người lạ thường.
"Đúng vậy, ta thích nàng!"
Nếu là trước kia, ta sợ rằng sẽ có chút xấu hổ, dáng vẻ sẽ còn suy nghĩ thêm. Nhưng còn bây giờ, ta đã là một đại sắc lang, là một kẻ vô lại không sợ trời không sợ đất, trong lòng còn cần phải xấu hổ nữa sao.
Có một câu nói: "Thà làm chân tiểu nhân còn hơn làm ngụy quân tử"!
"Tốt, tiểu tử, ta cũng nhận ra được, U Lan cũng rất thích ngươi, vì thế ta bây giờ muốn đem U Lan phó thác cho ngươi!"
"Ngươi có thể không cần cảm tạ, nhưng mà ngươi không được khi dễ nó, nhớ đấy!"
Thấy ta nửa ngày cũng không nói gì, Dược Thánh Tư Mã Sơn cũng nở nụ cười, gật đầu hài lòng.
"Tiểu tử, ta không phải đang nói đùa, ta giao U Lan cho ngươi, đây cũng tương đương với một phần trách nhiệm."
Dược Thánh Tư Mã Sơn nói, sau đó vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói: "ngươi phải toàn lực bảo vệ cho U Lan an toàn, nếu để U Lan bị thương tổn dù chỉ một chút, ta sẽ đuổi giết ngươi đến bất cứ đâu. Tiểu tử, ngươi có nguyện ý ở cùng một chỗ với u lam không?"
"Gia gia…!" nước mắt Tư Mã U Lan không ngừng tuôn rơi, nàng đang muốn nói cái gì đó, nhưng mà Dược Thánh Tư Mã Sơn lại hướng nàng khóat khoát tay, sau đó ánh mắt lão lại kiên định xem ta quyết định. Ta không phải kẻ ngu, vì thế rất nhanh đã quyết định.
"Ta nguyện ý, ta muốn U Lan cùng đi với ta!"
Ta nói như chém đinh chặt sắt, kiên định gật đầu nhìn Dược Thánh Tư Mã Sơn nói.
"Gia gia, sao người không thể đi cùng Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành đến thành thị vậy?"
"Đứa nhỏ ngốc, ta không thích cuộc sống ở thành thị, nhưng mà con cứ yên tâm, gia gia nếu cảm thấy khó chịu sẽ chạy tới tìm con!"
"Đinh đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành, Dược Thánh Tư Mã Sơn hiện giờ giao cháu gái cho ngươi, bởi vì Tư Mã U Lan [Độ Thân Mật] đa vượt quá 90, bởi vậy theo hệ thống quy định, Tư mã u la muốn thành nữ phó của ngươi, ngươi có nguyện ý?"
"Đồng ý!"
"Thạch Đầu Thành, ngươi chẳng những đã cứu cháu gái ta, điều này ta phi thường cảm tạ, ở đây ta có thánh thủy "[Tính Mạng Chi Nguyên]", cái này đặc biệt tặng cho ngươi."
Dược Thánh Tư Mã Sơn vừa nói xong, trong tay liền xuất hiện một cái bình ngọc, sau đó thuận tay đưa cho ta.
"Thạch Đầu Thành, thánh thủy [Tính Mạng Chi Nguyên] này có công dụng bất phàm, nhỏ xuống là có thể tiến vào Tinh Linh Cốc, hy vọng sau này ngươi có thể vào đó lịch lãm một phen."
Dược Thánh Tư Mã Sơn nói xong liền thở dài tiếc nuối, vốn lão định dùng [Tính Mạng Chi Nguyên] để luyện chế [Thăng Thiên Tạo Hóa Hoàn], đáng tiếc vì không đủ dược liệu. Bây giờ lão tăng cho ta, mong nó có thể phát huy được tác, tránh bị mai một lãng phí.
"Đinh đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành, thành công hoàn thành nhiệm vụ cứu Tư Mã U Lan, Dược Thánh Tư Mã Sơn thưởng cho ngươi danh vọng 500, kim tệ 10000."
Theo hệ thống thông báo, nhiệm vụ giải cứu Tư Mã U Lan cũng đã hoàn thành.