Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 273 : ĐỆ NHẤT LỤC BẢNG

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

"Thạch Đầu…"
Nhìn thấy thân ảnh ta tiến vào "Lão Tửu đấu giá hành", Hỏa Vũ một trận kích động, trong lòng run lên, thiếu chút nữa đã bộc lộ ý tưởng nội tâm, hô lên tên của ta.
Tuy rằng kỵ sĩ Thạch Đầu Thành vẫn làm cho nàng tức giận, làm cho nàng phải thương tâm, nhưng không biết vì cái gì, Hỏa Vũ chính là không nhịn được nhớ đến kỵ sỹ Thạch Đầu Thành, muốn gặp kỵ sỹ Thạch Đầu Thành, muốn làm nũng với kỵ sỹ Thạch Đầu Thành.
Hơn nữa, kỵ sỹ Thạch Đầu Thành là tên nam nhân duy nhất làm cho nàng phải tức giận, làm cho nàng không khỏi để ý và thương tâm, nguyên nhân trong đó, Hỏa Vũ cũng không nói rõ được, sự tình liền cứ như thế này mà im lặng xảy ra.
Cùng với tư vị ngọt ngào, nội tâm Hỏa Vũ một hồi nhảy lên, hướng về phía đại môn nơi ta tiến đến, chính là đột nhiên, Hỏa Vũ cái mũi đau xót, một trận buồn bã, nội tâm thương tâm làm cho nàng thiếu chút nữa mà chảy nước mắt.
Hỏa Vũ tràn ngập hy vọng nhìn ta đi đến, chính là đột nhiên phát hiện, ta chỉ hướng tới nàng cùng tỷ tỷ của nàng Băng Vũ liếc mắt qua một cái, liền dời đi ánh mắt, chẳng những không có chú ý gì đến các nàng, hơn nữa còn coi các nàng xinh đẹp như không hề tồn tại.
"Thạch Đầu…"
Nhìn thấy ta không đếm xỉa gì, Hỏa Vũ đột nhiên một trận chua xót trong lòng, thiếu chút nữa rơi nước mắt, thiếu chút nữa thì bổ nhào vào trong lòng tỷ tỷ Băng Vũ của nàng mà khóc, đặc biệt nhìn thấy ta cùng Thanh Trúc thân mật, nàng lại càng thêm hâm mộ cùng thương tâm.
Băng Vũ cùng Hỏa Vũ tâm hữu linh tê (DG: kiểu như là tâm ý tương thông. Đại khái là người này trong lòng nghĩ, cảm thấy như thế nào thì người kia cũng cảm nhận được), cảm ứng được sự thương tâm của Hỏa Vũ thương yêu, cảm nhận được kỵ sỹ Thạch Đầu Thành không thèm đếm xỉa gì đến nàng cùng Hỏa Vũ, Băng Vũ một trận ảo não, cao ngạo, băng lãnh như nàng cũng một trận lo lắng, thiếu chút nữa mất đi sự băng lãnh cùng ngạo khí thường ngày của nàng.
"Chẳng lẽ tỷ muội chúng ta xấu xí khó coi, không vừa mắt ngươi, chẳng lẽ tỷ muội chúng ta một chút cũng không làm cho ngươi thích tí nào sao? Nữ hài tử làm nũng, ngươi một chút cũng không nhận ra hay sao?"
Băng Vũ thiếu chút nữa tiến lên mà chất vấn kỵ sỹ Thạch Đầu Thành đáng ghét, chẳng lẽ kỵ sỹ Thạch Đầu Thành còn vì sự tình trước kia mà tức giận sao, vậy thì lòng dạ cũng thật hẹp hòi.
Cũng may Băng Vũ tu luyện "Huyền thiên hàn ngọc kinh" đã đến tầng thứ năm, hơn nữa trời sinh băng lãnh, rốt cục cũng ổn định tâm tình rối loạn, bình tĩnh hướng chúng ta nói:
"Thanh Trúc tỷ tỷ, Thạch Đầu, gia gia đã ở trong chờ chúng ta, đi vào đã rồi nói."
Băng Vũ cố gắng tĩnh trụ lại tâm tình, nhìn nhìn người chơi xung quanh, trong lòng lại càng thêm lo lắng, nếu không phải vì chờ đợi Thạch Đầu Thành, nàng và Hỏa Vũ sẽ không để cho nhiều người như vậy nhìn thấy các nàng.
"Di?"
Lòng ta khẽ nảy sinh nghi vấn.
Nghe được thanh âm của Băng Vũ, ta đột nhiên phát hiện, Hỏa Vũ hôm nay thế nhưng lại không có hướng về ta mà phát giận, không có hướng ta trừng mắt, chu cái miệng nhỏ nhắn, không có lui tới như bình thường, hướng ta phát ra khiên chiến thư.
Chẳng lẽ?
Mặt trời mọc từ hướng tây?
Ta nhất thời vậy mà lại không thể quen được sự yên bình như vậy.
Len lén hướng về phía Hỏa Vũ nhìn lại, lại phát hiện Hỏa Vũ bình thường hoạt bát, vậy mà lúc này lại vẻ mặt u buồn, yên lặng dung nhan tuyệt thế giống như gặp chuyện gì thương tâm, bình thường tinh lực dư thừa, hai mắt đen nhánh giờ lại một mảnh ảm đạm, giống như gặp chuyện phi thường khó khăn, đặc biệt là đôi môi anh đào, linh hoạt, nghịch ngợm kia giờ lại một mảnh ảm đạm.
Hỏa Vũ làm sao vậy. Nàng gặp sự tình gì sao?
Ta lại len lén hướng về phía Băng Vũ nhìn lại, chính là Băng Vũ vẫn như trước cao ngạo, như vậy băng lãnh, vẫn ôn nhu nhìn Hỏa Vũ, nắm ngọc thủ của Hỏa Vũ, làm cho ta không nhận ra được rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Nhìn tuyệt thế tiểu mỹ nhân Hỏa Vũ u buồn, ảm đạm bộ dáng như này, ta không khỏi một trận đau lòng, dâng lên một cỗ yêu mến.
Thật đáng hận!
Tên nào dám làm cho Hỏa Vũ thương tâm như vậy, di nhiên cam lòng làm cho tiểu mỹ nhân thương tâm như thế. (DG: dạ thưa chính là anh đấy ạ.)
Nghĩ đến hành động của ta trước kia, vì làm cho băng lãnh mỹ nhân Băng Vũ này tức giận, vì muốn xem băng lãnh mỹ nhân Băng Vũ này có biểu tình khác hay không, quả thật đối với Hỏa Vũ trêu đùa một chút, vì một chút chuyện nhỏ mà cùng Hỏa Vũ đối nghịch, thực là không có sự khoan dung, tấm lòng rất không phóng khoáng của một nam nhân.
Lại cùng một cái hoạt bát tiểu cô nương mà tính toán so đo.
Ta lại tuyệt không biết tâm tình của Băng Vũ và Hỏa Vũ hiện giờ.
Ta nghĩ phải nói cái gì đó, nhưng mà lại ấp a ấp úng, cuối cùng là không biết nói gì. Đặc biệt là Hỏa Vũ nghe được nhắc nhở của tỷ tỷ Băng Vũ, lặng lẽ nói một tiếng:
"Đi thôi, gia gia đang chờ chúng ta."
Hỏa Vũ nói xong, yên lặng quay đầu lại đi, hướng về "Lão Tửu đấu giá hành" đi vào bên trong.
"Băng Vũ, Hỏa Vũ làm sao vậy?" Ta không khỏi tiến lên vài bước, bước nhanh đi tới bên cạnh Băng Vũ, nhẹ giọng hỏi, tình trạng Hỏa Vũ như vậy thật sự làm cho người ta lo lắng.
Ta khinh!
Băng Vũ nha đầu kia, rất cao ngạo, rất băng lãnh!
Đối với băng lãnh nha đầu Băng Vũ này, ta phục rồi. Ta thề, không bao giờ để ý đến nữ hải tử băng lãnh này nữa.
Nhìn thấy Hỏa Vũ rầu rĩ không vui, ta hảo tâm hỏi, biểu đạt sự quan tâm trong lòng.
Vậy mà, băng lãnh Băng Vũ nghe được lời của ta, quay đầu lại liếc ta một cái, liền quay đầu lại đi tiếp, một câu cũng không nói cho ta, nhanh chóng đi theo Hỏa Vũ đi đến phía trước ta, để lại ta xấu hổ phía sau.
"Thạch Đầu, mau tới đây."
Tiến vào trong phòng khách của "Lão Tửu đấu giá hành", Lão Tửu đang gẩy bàn tính, thoạt nhìn phi thường bận rộn, nhìn thấy ta đi tới, Lão Tửu lập tức cao hứng chạy tới.
"Lão Tửu, cao hứng như vậy, có phải phát tài hay không?"
"Có khối Kiến Bang Lệnh thứ ba trong "Vương Giả" của ngươi, muốn không phát tài cũng khó, đáng tiếc, đại phát tài lại chính là ngươi, thực hối hận là không thu phí đấu giá của ngươi a."
Lão Tửu ha ha cười, thẳng thắn nói.
"Ha ha..."
"Bán bao được nhiêu tiền?"
Nhất thời, ta cùng Lão Tửu, một lớn một nhỏ, hai con hồ ly hắc hắc cười không ngừng, nói không nên lời dâm đãng.
"Tới đây, uống trước hai chén đã, từ từ kết toán sau."
Lão Tửu dẫn ta tới bàn lớn trong phòng khách ngồi xuống, Băng Vũ, Hỏa Vũ cùng Thanh Trúc nhanh chóng bê ra mấy đĩa rau trộn, xem ra là đã chuẩn bị sẵn từ sớm, sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống xung quanh bàn.
"Thạch Đầu, đây chính là chôn dấu ba trăm năm, thượng đẳng hảo tửu Phần Tửu."
Lão Tửu nói xong, tự mình rót cho ta một chén đầy.
"Ba trăm năm Phần Tửu?"
Xem dáng vẻ đắc ý của Lão Tửu, hơn nữa là Phần Tửu ba trăm năm, hẳn là hảo tửu.
"Đúng, chẳng những là ba trăm năm hảo tửu, hơn nữa còn là năm trăm vạn kim tệ một vò hảo tửu!"
Lão Tửu lại càng thêm đắc ý.
"Năm trăm vạn kim tệ một vò!"
"Quý như vậy."
Ta không khỏi giật mình, năm trăm vạn kim tệ một vò Phần Tửu, đây chính là năm mươi vạn nhân dân tệ a, trong hiện thực cũng không có rượu nào đắt tiền như vậy.
"Quý là quý, chính là dù có năm trăm vạn kim tệ một vò, cũng chưa chắc mua được."
Lão Tửu lắc đầu, một bộ dáng tiếc nuối, xem ra đúng là kẻ yêu rượu, bất quá Lão Tửu như thế nào mà càng nói càng khoa trương như vậy.
"Ba ngày trước, một người chơi chiếm được một cái tàng bảo đồ, đào ra được năm vò ba trăm năm Phần Tửu, đây chính là vò rượu tốt nhất trong "Vương Giả" hiện tại, hơn nữa, chỉ có năm vò, ngươi nói có thể không quý sao?"
Trách không được lại quý đến như vậy, hóa ra là đồ vật không sản xuất ra được.
Đối với những kẻ lắm tiền nhiều bạc, việc này đích xác không tính là cái gì cả.
Không ngờ được, Lão Tửu cũng là một kẻ có tiền a.
Thật xa xỉ!
Ta cần phải hảo hảo nhấm nháp một phen, dựa vào cơ hội này của Lão Tửu, thể nghiệm cuộc sống xa xỉ của kẻ có tiền một phen.
"Thạch Đầu, cạn chén."
Nhìn thấy mọi người đông đủ, Lão Tửu liền giơ chén rượu lên. "Hảo tửu!"
Một ly xuống bụng, phi thường trôi chảy, một cỗ hương thơm ngát xông vào mũi, giống như hương thơm của ngũ cốc, hơn nữa trong đó còn có hương thơm của rượu, đích xác làm cho người ta cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Đích thật là hảo tửu!
Đắt tiền như vậy, một ngụm rượu uống xuống chính là mấy ngàn khối, không tốt cũng không thể nào nói được. (khối là đơn vị tiền tệ của TQ)
Về sau có cơ hội, ta cũng muốn đi tìm hảo tửu như vậy, làm cho ta được thưởng thức một hơi như thế này.
Không khỏi nhớ tới, ở trên Đông Phương Hành bản đồ, Đông Phương Hành ghi chú một địa phương riêng biệt là Hầu Nhi Lâm, đặc sản Hầu Nhi Tửu ở đây có thể nói là nhất tuyệt. So với Hầu Nhi Tửu của địa phương khác ngon hơn rất nhiều.
Xem ra Đông Phương Hành cũng là một tên tửu quỷ.
Đáng tiếc, ở cái địa phương kia, đàn hầu tử là quái vật trên sáu mươi cấp, ranh mãnh cổ quái, không có đủ thực lực, căn bản là không thể tìm được Hầu Nhi Tửu do đàn hầu tử này cất dấu.
"Thạch Đầu, nếm thử chút 'Băng vị hoàng qua' này đi, nó là do Băng Vũ muội muội chế biến đó, còn có 'Ngũ ti dương phấn' này là do Hỏa Vũ muội muội làm, ta vừa rồi cũng đã thưởng thức qua, hương vị thực sự là nhất tuyệt."
Một ly hảo tửu uống xuống, hương rượu chậm rãi bốc lên, Thanh Trúc ngồi cạnh ta nhiệt tình giới thiệu cho ta.
Hiếm thấy!
Băng Vũ cùng Hỏa Vũ vậy mà lại cùng ngồi một chỗ với ta, chẳng những không có ý kiến gì với mà, ngược lại thực sự im lặng.
Nghe được lời giới thiệu của Thanh Trúc, ta hướng về Băng Vũ nhìn lại, Băng Vũ vẫn là như trước bộ dáng băng lãnh, giống như 'Băng vị hoàng qua' mà Thanh Trúc giới thiệu cùng nàng không có quan hệ gì.
Bất quá, ta đột nhiên phát hiện, Hỏa Vũ tuy rằng như trước không phải rất vui vẻ, chính là cũng không còn u buồn, một đôi mắt đen nhánh, đã muốn khôi phục lại một chút ánh sáng, dung nhan tuyệt thế cũng dần dần lộ ra vẻ tươi cười.
Nghe được Thanh Trúc giới thiệu 'Ngũ ti dương phấn' của nàng, Hỏa Vũ không khỏi ngẩng đầu hướng về phía ta nhìn lại, mà nghe được lời giới thiệu của Thanh Trúc, ta cũng đang hướng về phía Hỏa Vũ nhìn đến, ánh mắt của ta cùng Hỏa Vũ nhất thời va chạm với nhau.
Xấu hổ!
Ta chỉ có thể khẽ mỉm cười. Chính là Hỏa Vũ liền giống như con thỏ bị hoảng sợ, đột nhiên kích động một trận, vội hạ thấp kiều nhan, cũng không dám hướng ta xem đến nữa. (DG: kiều nhan: khuôn mặt đẹp)
Kỳ lạ!
Hỏa Vũ rốt cuộc là làm sao vậy?
"Ân, ngon lắm."
Tràng diện thật là có chút xấu hổ.
Quên đi, ăn thử xem sao, tuy nhiên Băng Vũ cùng Hỏa Vũ tay nghề thật sự là không tồi, so với Lý Đồng của ta không kém chút nào, làm cho ta không khỏi tán thưởng.
"Cái gì, ba triệu sáu ngàn vạn kim tệ!"
Nghe được Lão Tửu nói, ta giật mình hô lên, Phần Tửu ba trăm năm vừa mới uống vào trong miệng, thiếu chút nữa bị ta phun ra ngoài.
Lần này đấu giá Kiến Bang Lệnh, khối Kiến Bang Lệnh thứ ba trong "Vương Giả", vậy mà lại bán được ba triệu sáu ngàn vạn kim tệ, đây chính là ba nghìn sáu trăm vạn nhân dân tệ a.
Thực không thể tin được lỗ tai của mình, ba nghìn sáu trăm vạn nhân dân tệ, có thể mua được nhiều, rất nhiều đồ vật a.
"Đúng, ba triệu sáu ngàn vạn kim tệ."
Lão Tửu hướng ta khẳng định, bất quá nhìn bộ dáng giật mình của ta, Lão Tửu có điểm tiếc nuối, nhìn bộ dáng giật mình của ta, tuyệt đối là người thường, không có quyền thế, gia cảnh bình thường không có bối cảnh gì cao siêu.
Lão Tửu hơi hơi cảm khái, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành trước mắt này cái gì cũng tốt, chỉ là gia thế bình thường, không có bối cảnh, không thể cùng đại thế gia như bọn họ xứng đôi.
Cảm thấy được một mảnh rối loạn, Lão Tửu không biết phải xử lý ra sao, hai cháu gái bảo bối của hắn vậy mà lại có hảo cảm cùng kỵ sĩ Thạch Đầu Thành, hơn nữa điều này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng cùng khống chế của hắn.
Nhìn vài đạo đồ ăn trên bàn, là của hai cháu gái hắn đặc biệt chế biến, mặc dù là bản thân Lão Tửu hắn, một tháng cũng chỉ được thưởng thức không đến một, hai lần, vậy mà nghe được kỵ sĩ Thạch Đầu Thành sắp tới, hai cháu gái hắn lại tự mình xuống bếp, làm một bàn phong phú thức ăn.
Thực sự là làm cho Lão Tửu đau đầu, theo đạo lý hắn nên sớm cùng kỵ sĩ Thạch Đầu Thành cắt đứt liên hệ, không cho kỵ sĩ Thạch Đầu Thành xuất hiện trước mặt hắn, không cho kỵ sĩ Thạch Đầu Thành cùng hai cháu gái của hắn tiếp xúc, có lẽ chính là ở thời điểm Hỏa Vũ cùng kỵ sĩ Thạch Đầu Thành đang cãi nhau, nên cắt đứt liên hệ, chính là không biết vì cái gì, một chút do dự, sự tình liền đã phát triển tới tình trạng này rồi. (DG: hối hận cũng muộn rồi em.)
Nhìn Hỏa Vũ ánh mắt có chút mệt mỏi, Lão Tửu một trận đau lòng, Hỏa Vũ đêm qua đã khóc thật lâu, hơn nữa còn không có ngủ ngon, đều là bởi vì kỵ sĩ Thạch Đầu Thành.
Quên đi. Để các nàng tự mình phát triển đi. Lão Tửu không có biện pháp gì, tình huống này đã là chuyện tình nằm ngoài khả năng khống chế của hắn, đối với hai cháu gái của hắn, tính cách của Băng Vũ và Hỏa Vũ, không ai hiểu rõ hơn so với hắn, chỉ sợ việc này rất khó có thể vãn hồi.
Chỉ có thể hy vọng kỵ sĩ Thạch Đầu Thành năng lực thật sự bất phàm, có thể khai sáng một mảnh thiên địa.
"Thạch Đầu, chúng ta đều đã đánh giá thấp "Vương Giả", mặc dù là ta, cũng thật không ngờ "Vương Giả" lại cạnh tranh kịch liệt như vậy, thật không ngờ buổi đấu giá tối qua lại kịch liệt như vậy!"
Lão Tửu không khỏi cảm khái một tiếng.
"Những tên dã tâm lớn mà bây giờ còn chưa thể thành lập bang phái, đã phải thất vọng, hơn nữa bang phái thứ nhất Hắc Long bang cùng thứ hai Tử Lôi bang trong "Vương Giả" kích thích tất cả muốn thành lập bang phái, nhưng mà bang chủ lại không có Kiến Bang Lệnh, đều đối với Kiến Bang Lệnh của ngươi tràn đầy ham muốn, đến nỗi mà có mấy bang phái kết minh cùng nhau để cạnh tranh Kiến Bang Lệnh, khiến cho cạnh tranh trở lên vô cùng kịch liệt, ở dã tâm cùng tài lực thật lớn cạnh tranh, Kiến Bang Lệnh cuối cùng lấy giá ba triệu sáu ngàn vạn kim tệ thành giao.
Dĩ nhiên có mấy bang phái kết minh. Trách không được Kiến Bang Lệnh lại bán được giá cao như vậy.
"Các vị người chơi xin chú ý, người chơi Phong Vân Kim Long là người thứ ba trong "Vương Giả" thành lập bang phái Phong Vân bang, vinh danh đệ tam trong bang phái bài hành bảng.
Xảo hợp vậy!
Khi mà Lão Tửu đang nói với ta về Kiến Bang Lệnh, hệ thống liền phát ra thông báo Phong Vân Kim Long thành lập Phong Vân bang.
Phong Vân Kim Long!
Dĩ nhiên là Phong Vân Kim Long mua được Kiến Bang Lệnh, ta không khỏi nhớ tới tên Phong Vân lão đại kia, nhớ tới ngạo khí cùng thực lực của hắn. Phỏng chừng hắn sẽ không cùng bang phái khác kết minh.
Vì một cái Kiến Bang Lệnh vậy mà chi ra ba nghìn sáu trăm vạn nhân dân tệ, tuyệt đối là hào phóng, tuyệt đối là kẻ có tiền, cũng tuyệt đối là kẻ có tính quyết đoán.
Mà người như vậy, tuyệt đối không phải là kẻ dễ đối phó.
Bất quá, nhìn vào Phong Vân bang, ta ấn tượng sâu sắc nhất cũng là cùng ta rất quen thuộc, bọn Phong Vân tam hổ kia, không biết khi nào mới có thể cùng bọn họ có duyên gặp lại.
Cầm tới danh sách bán đấu giá, Kiến Bang Lệnh cùng với trang bị hai mươi lăm cấp đến ba mươi cấp, loại bỏ chi phí cấp cho hệ thống, cuối cùng thu vào dĩ nhiên là ba triệu bảy ngàn tám trăm vạn kim tệ.
Siêu cấp phát tài!
Chờ đợi Lão Tửu chuyển kim tệ đấu giá cho ta xong, nhất thời, tổng số kim tệ trên người ta là bốn triệu hai ngàn một trăm vạn kim tệ, nháy mắt liền trở thành đệ nhất danh trên tài phú bài hành bảng. (DG: đệ nhất danh: người đứng đầu)
"Ha ha…"
Đệ nhất lục bảng!
Cường đại!
Biến thái!
Nhìn "Vương Giả" bài hành bảng, ngoại trừ bang phái bài hành bảng ta không thể nói đến.
Hiện tại, đẳng cấp bài hành bảng, thanh vọng bài hành bảng, tài phú bài hành bảng, sủng vật bài hành bảng, tọa kỵ bài hành bảng, hơn nữa thần khí bài hành bảng mới mở, ta hiện tại chẳng những phá tan kỷ lục đệ nhất tứ bảng trước đây, hơn nữa còn trở thành "Vương Giả" đệ nhất lục bảng siêu cấp cường nhân.
Đáng tiếc!
Tuy rằng ta đã trở thành lục bảng đệ nhất, "Vương Giả" lại không có thưởng gì cho ta, cũng không thưởng cho ta nhiệm vụ nào cả.
Bất quá thật đúng là hơi sợ, tại thời điểm ta là tứ bảng đệ nhất, "Vương Giả" liền thưởng cho ta siêu cấp biến thái nhiệm vụ Thủy Vụ điện, mà hiện tại, ta lục bảng đệ nhất, nếu mà thưởng nhiệm vụ cho ta, ta cũng phải lượng sức mà suy nghĩ, không dám tùy tiện nhận.
Nhìn ta trở thành lục bảng đệ nhất, không khỏi có chút cảm khái.
Đáng sợ!
Thạch Đầu Thành đáng sợ!
"Thạch ca, anh của ta login rồi, hắn tiếp nhận một cái nhiệm vụ, muốn ta giúp hắn hoàn thành."
Mọi người cùng hàn huyên một hồi, không khí càng thêm hòa hợp, Hỏa Vũ thậm chí còn cùng ta nói chuyện mấy câu, có vẻ phi thường thân mật, chính là Thanh Trúc lại phải đi.
Mục sư, ở thời điểm quan trọng, có tác dụng phi thường!
Ví dụ như vào lúc làm nhiệm vụ, sát BOSS, PK...v…v… có một vài mục sư kỹ thuật cao siêu là hoàn toàn có thể thay đổi kết quả chiến đấu, huống hồ Thanh Trúc chính là Ngũ hành mục sư trong truyền thuyết.
"Thanh Trúc, muốn ta hộ trợ không?" "Không cần, đại ca hẳn là có thể hoàn thành nhiệm vụ."
Thanh Trúc ngọc diện ửng hồng, không dám nhìn ta, tuy rằng rất muốn theo ta cùng đi luyện cấp, tuy rằng rất muốn làm cho đại ca cùng ta gặp mặt, chính là hôm nay còn chưa thích hợp, hôm nào đó sẽ đem đại ca giới thiệu cho Thạch Đầu làm quen vậy.
"Được rồi, ta với ngươi cùng nhau đi."
Thanh Trúc phải đi, ta ở lại chỗ này cũng không có ý nghĩa gì, vẫn là cùng Thanh Trúc cùng nhau đi thôi, hơn nữa ta còn phải đi hoàn thành nhiệm vụ nữa.
"Lão Tửu, ta còn có một nhiệm vụ, nếu không có chuyện gì nữa, ta phải đi rồi."
Đối với Lão Tửu cùng hai cháu gái của hắn từ biệt, ta cùng Thanh Trúc ra khỏi đại môn "Lão Tửu đấu giá hành". Xác nhận Thanh Trúc không cần ta hỗ trợ, chúng ta liền bắt đầu chia ra hành động.
Nhìn bóng dáng ta rời đi, Hỏa Vũ nói không nên lời, một đôi mắt đẹp si ngốc nhìn theo thân ảnh của ta.
Vốn đang nghĩ đến có thể cùng với Thanh Trúc vui vẻ đi luyện cấp, chính là Thanh Trúc lại có nhiệm vụ phải đi, không thể theo ta cùng đi thăng cấp được.
"Tỷ tỷ, Thạch Đầu vừa rồi hỏi thăm ta?"
Vừa rồi tỷ tỷ Băng Vũ có nói qua, Thạch Đầu hướng tỷ tỷ nàng hỏi thăm, quan tâm đến nàng, Hỏa Vũ đang thương tâm như vậy, tâm tình liền có chút chuyển biến tốt đẹp lên một chút, ta mới có thể phát hiện trong mắt của Hỏa Vũ khôi phục chút ánh sáng, mới có thể cùng ta nói chuyện vài câu.
"Ừ."
Băng Vũ lạnh lùng gật gật đầu.
"Tỷ tỷ."
Hỏa Vũ cao hứng lao vào trong lòng tỷ tỷ Băng Vũ, nàng cùng tỷ tỷ tâm hữu linh tê, biết tỷ tỷ không có nói sai.