Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 276 : SINH MỆNH 7000

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

"Oa! Mỹ nữ thật đẹp a!"
"Tiên nữ a!"
Bởi vì ta và Lăng Ngọc Nhã hôn nhau nồng nhiệt ở nơi công cộng nên đã thu hút ánh mắt một số người chơi, đặc biệt có vài người chơi nhìn thấy mỹ nhân xinh đẹp động lòng người ở trong lòng ta, nhịn không được mà sợ hãi than.
Mỹ nữ vĩnh viễn là đề tài lôi cuốn nhất trong nói chuyện, nghe được tiếng kinh hô, càng có thêm nhiều người chơi chạy tới chỗ này nhìn xem.
"Ngọc Nhã, đi, chúng ta cùng đi thăng cấp."
Toát mồ hôi!
Vội vàng đeo hồ diệp diện tráo cho Lăng Ngọc Nhã, đem dung nhan tuyệt thế của nàng che đi, cùng Ngọc Nhã hướng bên ngoài dong binh công hội đi tới, tránh trở thành tin tức nóng hổi trên diễn đàn.
"Ta khinh, tên kỵ sĩ may mắn."
Nhìn thấy chúng ta đi ra ngoài, biến mất trên đường, một tên chiến sĩ không nhịn được cảm khái cùng tràn ngập sự hâm mộ.
Loáng thoáng nhìn được dung nhan tuyệt mĩ kia, nhất thời hấp dẫn ánh mắt chiến sĩ này, làm cho hắn đến bây giờ còn không thể tin được trên đời lại có thể có cô gái xinh đẹp như vậy. Nghĩ đến mỹ nữ giống như hóa thân thiên tiên ôn nhu, si mê nằm trong lòng tên kỵ sĩ uy vũ, được tên kỵ sĩ kia nhiệt tình hôn môi, thật sự là hâm mộ, hâm mộ tên kỵ sĩ kia.
"Kiêu ngạo cái rắm, dĩ nhiên ở chỗ công cộng hôn nhau nồng nhiệt, cái gì mà yêu thương chứ, ta khinh bỉ các ngươi."
Nhìn mỹ nữ như thiên tiên bị tên kỵ sĩ là ta ôm, thân mật tiêu sái đi ra ngoài, tên thích khách này ghen tị sắp nổi điên, thật muốn tìm cái tên kỵ sĩ kia để quyết đấu.
Nhưng mà!
Nhớ tới tên kỵ sĩ kia toàn thân lộ ra khí phách và ngoại hình uy vũ, hắn cũng không dám có ý nghĩ gì không an phận, chỉ đến khi nhìn tên kỵ sĩ kia rời đi rồi, nhìn thân ảnh mỹ nữ, hắn mới chua xót nói.
"Này đã là gì, ta nếu có thể có bạn gái xinh đẹp như vậy, ta cũng sẽ hôn nàng trước mặt mọi người, như vậy mới là một nam nhân chân chính."
"Nam nhân chân chính có thể kiêu ngạo!"
Chiến sĩ bên cạnh nhịn không được cảm khái, không đồng ý với quan điểm của tên thích khách, cái tên kỵ sĩ kia đã trở thành thần tượng của hắn rồi.
"Ta khinh! Có bạn gái như vậy, ai mà không muốn, cần ngươi phải nói sao!"
Thích khách trừng mắt nhìn tên chiến sĩ một cái, hung hăng nói, lập tức phủ định quan điểm lúc trước của hắn.
"Vậy sao ngươi còn khinh bỉ tên kị sỹ kia."
Chiến sĩ khinh bỉ suy nghĩ lúc trước của tên thích khách này, nhân phẩm thực kém a.
"Đúng, đúng là bởi vì ta không có khả năng có bạn gái xinh đẹp như vậy cho nên ta mới ghen tị, ta mới khinh bỉ!"
Thích khách chua xót, căm giận nói xong, nhìn thấy bên cạnh vài người chơi hai mắt đã phát hỏa, liền vội vàng chạy mất.
Ra khỏi dong binh công hội, nắm tay Lăng Ngọc Nhã, dẫn theo Kỳ Tiểu Giai, trực tiếp đi tới Thiên Long Thành truyền tống điểm, truyền tống tới vùng núi gần Thiết Thạch Thành.
"Ngọc Nhã, ta muốn đi Lam Nghĩ cốc ở phía bắc Thiết Thạch Thành để hái một ít [Lam Tinh Lệ Quả], chúng ta cùng đi đến đó chơi đùa nào. Ở trên đường đi chúng ta có thể sát quái thăng cấp.
"Thạch Đầu, ngươi có phải có nhiệm vụ hay không, ta cùng Tiểu Giai có làm ảnh hưởng đến ngươi không?"
Lăng Ngọc Nhã lập tức lo lắng, tội nghiệp nhìn ta, tâm tình không khỏi có chút suy sụp.
Đây chính là chuyện Lăng Ngọc Nhã không muốn nhất nhưng lại đã xảy ra, tuy rằng nàng rất muốn theo ta cùng nhau chơi trò chơi, lúc nào cũng muốn được ở cùng một chỗ với ta, nhưng mà vì không ảnh hưởng gì đến ta. Chỉ có thể nhẫn tâm không dính dáng, không kề cận gì với ta cả.
"Như thế nào lại ảnh hưởng chứ, chúng ta một bên đi tới Lam Nghĩ cốc, một bên sát quái thăng cấp, nếu như gặp phải quái vật lợi hại thì ngươi cùng Tiểu Giai trở về thành thị cũng không muộn mà."
"Nhưng mà nhưng mà…"
"Không có nhưng mà gì hết, Ngọc Nhã, từ nay về sau, nghe lời ta!"
Nhìn ánh mắt nhu tình của Lăng Ngọc Nhã, ta kiên định nói.
Cô bé này, làm sao lại nhưng mà lắm thế chứ, một chút cũng không nghe lời gì cả.
"Ừm, Lâm Phong, ta đương nhiên nghe lời ngươi." Điểm này không cần hoài nghi, Lăng Ngọc Nhã không cần suy nghĩ, kiên định nhìn ta nói.
"Được, xuất phát nào."
Đi tới cửa thành phía bắc Thiết Thạch Thành, một tiếng triệu hồi, toàn thân màu đen, đỉnh đầu có sừng thú bảy màu, dưới chân lửa địa ngục bốc cháy, uy phong lẫm liệt siêu cấp thần kỵ [Ma Yểm Phi Long Câu], tọa kỵ Tiểu Hắc của ta liền xuất hiện trước mặt chúng ta.
Hí!
Từ trong sủng vật không gian đi ra, Tiểu Hắc nhẹ nhàng hí lên một tiếng, lại tại chỗ nhẹ đạp vài cước, giãn ra thân mình, đi đến bên người ta, dùng cái đầu đen thui vô cùng thân thiết dụi dụi vào người ta.
Xem ra, tâm tình của Tiểu Hắc hôm nay tựa hồ rất tốt a!
Theo cấp bậc tăng lên, thực lực Tiểu Hắc chẳng những càng ngày càng mạnh, hơn nữa dần dần bắt đầu thể hiện một tí tình cảm động vật, có vẻ phi thường làm cho người ta ưa thích.
"Thạch Đầu, Tiểu Hắc của ngươi thật đáng yêu."
Nhìn Tiểu Hắc nhu thuận, Lăng Ngọc Nhã nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông đen mượt của Tiểu Hắc, rồi lại vuốt vuốt đầu của nó.
Đáng yêu!
Tiểu Hắc chính là siêu cấp thần kỵ, uy lực kia một chút cũng không đáng yêu tí nào, nếu không phải lần trước Lăng Ngọc Nhã cùng ta cưỡi Tiểu Hắc rồi, làm cho nó có ấn tượng với nàng thì Tiểu Hắc cũng sẽ không để cho người khác tùy tiện mà chạm vào nó.
Cũng nên xuất phát rồi, đặc biệt có vài người chơi nhìn thấy cửa bắc đột nhiên xuất hiện một con ngựa đen đặc biệt liền tò mò hướng về phía này nhìn lại, thậm chí có mấy người chơi đã đi tới bên này.
"Tiểu Giai, chúng ta xuất phát nào."
"Được."
Kỳ Tiểu Giai triệu hồi ra thiên mã của nàng [Thiên Vân Cuồng Phong Mã], rồi vô cùng tao nhã, nhẹ nhàng khoan khoái ngồi lên thiên mã, nhẹ nhàng bay lên trên trời, chuẩn bị xuất phất đã xong.
Thiên mã kỵ sĩ tư thế oai hùng tuyệt thế vô song!
"Mỹ nhân, mời lên ngựa!"
Chuẩn bị ổn thỏa, ta nhẹ nhàng vỗ vỗ Tiểu Hắc, mỉm cười nhìn Lăng Ngọc Nhã, hướng nàng vươn cánh tay, mời mỹ nhân lên ngựa.
"Thạch Đầu."
Lăng Ngọc Nhã mỉm cười, nắm tay của ta, thân hình yểu điệu nhẹ nhàng trèo lên, giống như con bướm nhẹ nhàng bay lượn, lên tới trên hoàng kim yên ngựa trên lưng rộng lớn của Tiểu Hắc
Lăng Ngọc Nhã ngồi vào chỗ của mình, mỉm cười quay đầu lại nhìn ta, xinh đẹp lạ thường, ta xoay người một cái, nhảy lên trên lưng ngựa, ngồi ở phía sau mỹ nhân, sau đó nhẹ nhàng đẹp mỹ nhân yêu kiều ôm vào trong lòng.
Nhìn mỹ nhân dáng người quen thuộc, ngửi mùi thơm ngát nhẹ nhàng quen thuộc trong lòng, ngọc thể tuyệt vời, nhớ tới lần trước mỹ nhân trong lòng cùng ta cưỡi [Tử Diễm Lôi Dực Mã], thật sự làm cho ta động tâm.
Không thể kéo dài thời gian được nữa, các người chơi nhìn thấy ngoại hình độc đáo của Tiểu Hắc, đã rất tò mò hướng tới của bắc Thiết Thạch Thành dần dần hội tụ lại đây.
"Đi!"
Một tiếng hô lớn, ta thúc dục Tiểu Hắc hướng về phía trước chạy đi.
Hí!
Nhận lệnh của ta, Tiểu Hắc giơ lên hai trên trước, ngửa mặt lên trời hí dài, địa ngục hỏa trên hai chân trước lại càng thêm nóng bỏng, có vẻ phi thường uy vũ, đặc biệt ngẩng cao hí dài, làm cho tọa kỵ của người chơi xung quanh một trận lùi bước, không chịu khống chế đảo quanh tại chỗ, thể hiện khí phách vương giả.
"Ma Yểm Phi Long Câu!" Có người nhận ra Tiểu Hắc của ta, nhất thời kinh hô, làm dấy lên một cỗ hâm mộ.
"Thiên Vân Cuồng Phong Mã!"
Người chơi cũng nhận gia thiên mã của Kỳ Tiểu Giai. Nhất thời liền chạy tới nơi này, muốn được tận mắt thấy cực phẩm tọa kỵ trong tọa kỵ bài hành bảng của "Vương Giả".
Đáng tiếc là đã chậm, Tiểu Hắc của ta cùng thiên mã Tiểu Bạch của Tiểu Giai đã mở cước bộ, chở chúng ta chạy nhanh về phía trước.
Từ xa nhìn lại, trên bầu trời, một con thiên mã màu trắng giương cánh bay lượn trên trời cao, tạo thành từng gợn sóng xinh đẹp, dưới mặt đất, một con hắc sắc mộng yểm địa ngục mã nhanh chóng phi hành, trên chân liệt hỏa bừng bừng, tiêu sái không nói nên lời.
Giờ phút này, liền ở trong ánh mắt người chơi, một trắng một đen hai con ngựa, giống như hai mảnh tơ lụa xinh đẹp ở trên trời dưới đất cùng vẽ ra hai đường cong xinh đẹp, làm cho người ta vô cùng hâm mộ.
Mặc dù nơi này đều là đường núi trập trùng khó đi, dù Tiểu Hắc của ta chở hai người ta cùng với Lăng Ngọc Nhã, nhưng mà cũng không ảnh hướng đến tốc độ của nó một chút nào, một lúc sau, quái vật xung quanh chúng ta cấp bậc dần dần cao lên, người chơi cũng càng ngày càng ít, ta liền giục ngựa đi từ từ. Chuẩn bị sát quái thăng cấp, thử xem uy lực của "Thần hữu chi trận"!
Tất cả thuộc tính gia tăng 10%, nghĩ đến hiệu quả của "Thần hữu chi trận", ta thật hứng thú, không khỏi mở ra bảng trạng thái, lại đắc ý nhìn xem thuộc tính hiện tại của ta.
Sau [Thủy Vụ điện hành trình], tuy rằng cấp bậc của ta mới thăng một bậc, nhưng mà được thưởng không ít trang bị cao cấp làm cho năng lực của ta được đề cao trên diện rộng, so với ba mươi cấp thì lợi hại hơn nhiều.
Người chơi: Thạch Đầu Thành.
Chức nghiệp: hoàng gia kỵ sĩ.
Cấp bậc: 31 cấp.
Lực lượng: 308, thể chất: 287, nhanh nhẹn: 425, minh tưởng: 150, may mắn: 35.
Sinh mệnh: 4780, ma pháp: 2410, công kích: 1744, phòng ngự: 2820, trúng mục tiêu: 425, né tránh: 625, tốc độ công kích: 21, tốc độ di động: 30.
Chỗ này là lời thằng tác giả cảm ơn mấy con hàng giúp nó tính ra số liệu của thằng Lâm Phong. Bỏ!
Cường đại!
Tuy rằng đã xem qua nhiều lần thuộc tính của ta, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy thuộc tính như vậy, đều làm cho ta tự hào, đặc biệt là sinh mệnh cùng lực phòng ngự, quả thực là cao đến biến thái. Làm cho kỵ sĩ như ta trở thành một tên huyết ngưu kỵ sĩ không thể lay động.
Tự hào!
Đánh không chết Tiểu Cường, đây chính là một trong những theo đuổi của ta.
"Mở ra dong binh hệ thống."
Lập tức, "Thần hữu chi trận" mở ra.
Ta, Lăng Ngọc Nhã và Kỳ Tiểu Giai được kim hoàng sắc quang mang vây quanh, các hạng thuộc tính gia tăng 10%, nhưng mà làm cho ta phải khiếp sợ chính là sinh mệnh của ta đã đột phá hơn 5000.
"Kỵ sĩ cầu nguyện."
Ta tiện thể phóng xuất một kỹ năng khác, cao cấp kỹ năng gần như thất truyền [Kỹ sĩ cầu nguyện], làm cho giá trị cao nhất của sinh mệnh của chính mình và đồng đội gia tăng 30%, nhất thời sinh mệnh của ta liền đột phá 7000.
"Thạch Đầu, ngươi cười gì vậy?"
Nhìn thấy ta kỳ quái cười gian, Lăng Ngọc Nhã liền tò mò nhìn ta.
"Nhìn này."
Mở ra bảng thuộc tính của ta,
"Sinh mệnh 7000!"
Lăng Ngọc Nhã không khỏi kinh hô, sợ ngây người.
"Hắc hắc…"
Tuyệt đối cường đại, nhất định phải cố gắng lúc ta năm mươi cấp làm cho sinh mệnh của ta đột phá 10000.
"Tiểu Giai, chúng ta một bên sát quái, một bên đi tới phía trước."
Nhìn bốn phía đã là quái vật tầm ba mươi cấp, lại không có người chơi nào, ta lớn tiếng hướng tới Tiểu Giai trên trời gọi, bắt đầu triệu hồi nhóm sủng vật của ta. Chuẩn bị tiến hành chiến đấu.
Một trận triệu hồi hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch, Hải Chi Ma Hồn, Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương, phi long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã và hồ tộc nữ vương Hồ Mị Nhi, một đám được ta triệu hồi hiện ra, trong nháy mắt vây quanh chúng ta.
"A. Thạch Đầu, như thế nào lại có một con bát vĩ hồ ly tinh?"
"Thật là xinh đẹp và phủ mị hồ ly tinh!"
Nhìn sủng vật của ta đột nhiên thừa một con hồ ly tinh xinh đẹp, đặc biệt thân hình đầy đặn làm cho người ta không thể tự kiềm chế, biểu tình phủ mị làm cho nam nhân không thể kháng cự, nhìn bát vĩ hồ ly tinh xinh đẹp như thế, Lăng Ngọc Nhã nhịn không được hướng ta hỏi, mà ngay cả Kỳ Tiểu Giai trên không trung cũng tràn ngập tò mò.
"Hắc hắc…"
Ta mỉm cười, đem hành trình tìm cách cứu viện Tư Mã U Lan kể lại cho Lăng Ngọc Nhã và Kỳ Tiểu Giai. "Tấn công!"
Dưới ánh mắt tán thưởng của Lăng Ngọc Nhã và Kỳ Tiểu Giai, ta truyền lệnh một tiếng, nhóm sủng vật của ta hướng về quái vật phía trước đánh tới, bắt đầu hành trình thăng cấp.
Mắt thấy nhóm sủng vật của ta, ngẫm lại với thực lực của nhóm sủng vật, tuyệt đối là một cái quân đoàn biến thái, hơn nữa ngoài trừ Hải Chi Ma Hồn và Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương, còn lại đều là sủng vật hình người, nếu nhìn từ xa còn tưởng rằng đó là một tổ đội người chơi đang đi thăng cấp.