Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 281 : MỘT TRÀNG PHONG BA

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

"U Lan, ta chưa từng hái qua hạt giống dược liệu, như vậy thì phải làm thế nào mới có thể thu thập được hạt giống dược liệu?"
Ta có chút băn khoăn nói, mặc dù lần trước ở [Tinh Mã Hồ] đã hái ba hạt [Tam Tinh Thánh Liên] nhưng dù sao ba hạt đó cũng không phải là hạt giống thánh liên, không thể gieo trồng được
"U Lan, có phải nàng có biện pháp hái được hạt giống dược liệu không?"
Nhìn thấy sự nghi ngờ của ta, U Lan mỉm cười, vẻ mặt đắc ý, xem ra là nàng đã dự tính từ trước, lại còn khêu lên hứng thú của ta.
"Ừ."
U Lan gật đầu nói, mỉm cười giải thích cho ta:
"Chủ nhân, [Thải Dược Thuật] sau khi tăng đến cấp tông sư mới có thể hái được hạt giống dược liệu. Trước kia, ta thích trồng thuốc, nhưng mà [Thải Dược Thuật] chưa đạt tới tông sư cấp, không hái được hạt giống dược liệu, vì vậy gia gia liền truyền thụ cho ta một cái kỹ năng [Hạt Giống Thuật], làm cho ta không bị hạn chế bởi [Thải Dược Thuật], trước khi [Thải Dược Thuật] đạt tới cấp tông sư vẫn có thể hái được hạt giống dược liệu."
"Hạt giống thuật?"
"Ừ, [Hạt Giống Thuật] là phương pháp chuyên dùng để thu thập hạt giống dược liệu, thuộc vào phạm trù [Thải Dược Thuật], bởi vì [Thải Dược Thuật] của U Lan đã là cấp tông sư, U Lan có thể truyền thụ cho chủ nhân [Hạt Giống Thuật], chủ nhân về sau có thể dùng [Hạt Giống Thuật] để thu thập hạt giống dược liệu rồi."
U Lan đắc ý nói xong, hệ thống liền phát ra nhắc nhở:
"Ding, người chơi Thạch Đầu Thành, nữ phó của ngươi Tư Mã U Lan muốn truyền thụ kỹ năng ẩn tàng [Hạt Giống Thuật] cho ngươi, ngươi tiếp nhận hay không?"
"Nhận!"
[Hạt Giống Thuật] dĩ nhiên là kỹ năng ẩn tàng, phát tài rồi.
"Ding, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành học được kỹ năng ẩn tàng [Hạt Giống Thuật], sau này có thể từ dược thảo và trên người quái vật tử vong có tỷ lệ nhất định thu được hạt giống dược liệu."
Sau khi hệ thống phát ra nhắc nhở, ta đã học được [Hạt Giống Thuật] liền mở bảng kỹ năng ra xem.
Hạt Giống Thuật: kỹ năng ẩn tàng, 1 cấp 0/5000, bị động kỹ năng, được sử dụng khi người chơi sử dụng kĩ năng [Thải Dược Thuật], vào lúc [Thải Dược Thuật] sử dụng trên thi thể quái vật mới có thể thu được hạt giống dược liệu, tỉ lệ thành công phụ thuộc vào [Thải Dược Thuật] của người chơi, cấp độ của [Thải Tập Thuật] và may mắn của người chơi mà quyết định.
"Ha ha…"
Ta đắc ý cười!
[Thải Dược Thuật] và [Thải Tập Thuật] của ta đều đã là cao cấp, hơn nữa với may mắn cao của ta, việc thu thập được hạt giống dược liệu hẳn là không khó, chỉ cần tìm được một địa phương dồi dào linh lực, chẳng những có thể thực hiện ước muốn của Tư Mã U Lan mà còn có thể có được dược phố của chính mình.
Thích!
"Anh…"
"Ăn sáng nào."
Đang ở trong đình viện tràn ngập hoa bướm, cùng phẩm trà ngon với mỹ nhân, nghỉ ngơi một hồi, đúng lúc ta đang muốn đi ra ngoài sát quái thăng cấp hoặc là tìm nhiệm vụ để làm, tiểu muội Ngọc Hân và Nam Cung Ngọc Diệp hai cái tiểu ma nữ này, một trái một phải ghé vào trên người ta, thân thiết lôi kéo cánh tay của ta, đẩy đẩy ta, đánh thức ta từ trong trò chơi tỉnh lại.
Nhìn xem thời gian, hái [Lam Tinh Lệ Quả] tốn không ít thời gian, hiện tại đã là buổi sáng ngày hôm sau rồi.
Lý Đồng, tiểu muội, Nam Cung Ngọc Băng và Nam Cung Ngọc Diệp khi nào đi ngủ và thức dậy, ta đều không có chú ý tới, vì Siêu cấp huyết bình, đêm qua ta đã bận rộn cả một đêm rồi.
"Vương Giả" hư cấu trò chơi tuy rằng có thể làm cho người chơi online nhiều giờ, nhưng mà thói quen trong cuộc sống hiện thực, ta tuyệt đối sẽ không làm đảo lộn, trừ phi là ở trong trò chơi gặp phải sự tình khẩn cấp, về sau này ta vẫn muốn bảo trì thói quen bình thường trong cuộc sống.
Tuy rằng "Vương Giả" có thể trở thành thế giới thứ hai của nhân loại, nhưng mà thế giới thật sự của nhân loại thì trò chơi căn bản là không thể thay thế được, thế giới thật sự mới là chủ yếu, trò chơi chỉ là chức nghiệp và một loại phương thức giải trí của ta mà thôi, hơn nữa bằng vào thực lực của ta, căn bản là không cần phải vất vả như vậy.
"Lúc này sao, còn sớm mà, để đại ca ngủ thêm một lúc đã."
Nhìn vào hai mỹ nữ tựa trên ngừoi ta, hướng về phía các nàng cười cười, ta nhịn không được trêu chọc các nàng.
Mũi ngửi được hương thơm tươi mát của hai tiểu ma nữ, hai nàng dáng người yểu điệu càng thêm hấp dẫn, càng ngày càng thành thục hoàn mỹ, da thịt non mềm giống như cành liễu ôn nhu mềm mại, ở trong lòng ta, hấp dẫn vô cùng, đặc biệt là lúc này, hai cặp song nhũ mượt mà, mềm mại, hấp dẫn kia lại ôn nhu đặt trên ngực ta, dưới sự vặn vẹo của các nàng, trên lồng ngực ta ma xát khiến cho ta không khỏi động tâm. (DG: không động tâm có mà là thái … à )
Ta nhịn không được vươn tay ra đem hai tiểu ma nữ này ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng cảm thụ cảm giác tuyệt vời này.
"Anh, anh là con sâu lười, giờ đã hơn bảy giờ rồi đó."
Hai nàng tiểu ma nữ xinh đẹp như thiên tiên ở trong lòng ta vặn vẹo một hồi, một nàng vươn tay nắm lấy mũi ta, một nàng thì bắt lấy tai ta, hung hăng nói. Đặc biệt là tiểu muội Ngọc Hân, hé mở đôi môi xinh đẹp, lộ ra hàm răng trắng nõn, khẽ hướng về mũi ta mà cắn, mà vào thời điểm đó, lại đem song nhũ hơi nẩy nở kia đặt trước mắt ta, nhũ câu sâu kín kia thật là mê người. (DG: nhũ câu: cái khe giữa 2 zú ấy )
"Bảy giờ hơn?"
"Ai da, ta sao lại cảm thấy mệt vậy, cảm giác chưa có nghỉ ngơi tốt a."
Ôm trong lòng hai tiểu ma nữ, hai nàng quốc sắc thiên hương, nghịch ngợm đáng yêu vô cùng dễ thương, mặt ngọc lung linh trắng mịn, không hề có tỳ vết nào, thật là xinh đẹp nói không nên lời, thật sự là một đôi tiểu tiên nữ. Hai tiểu ma nữ giống như thiên tiên này, thực sự là bảo bối của ta.
"Anh, mau dậy đi, nếu không em sẽ để Đồng tỷ tỷ đến gọi anh."
"Lâm đại ca, đừng làm biếng nữa."
Hai tiểu ma nữ há có thể không nhận ra ta đang nói dối, tuy nhiên các nàng lại từ từ đưa mặt lại, dùng đôi môi thơm đỏ tươi của mình hân biệt hôn lên mặt ta một cái.
"Anh, như vậy là đủ rồi chứ."
Hai nàng nhất thời làm cho ta thật thích thú, nắm bàn tay to lớn của ta, một trái một phải kéo ta dậy.
Ra khỏi trò chơi, đi vào phòng khách, Lý Đồng, Nam Cung Ngọc Băng và bảo mẫu Trương ai di đang chuẩn bị bữa sáng, may mà bảo mẫu Trương a di hiện tại đã trở lại, nếu không nhiều người như vậy, Lý Đồng căn bản là sẽ cực kỳ bận rộn.
Bởi vì, Nam Cung Ngọc Băng căn bản là không biết nấu cơm, lại càng không hy vọng gì vào tiểu muội Ngọc Hân và Nam Cung Ngọc Diệp. (DG: đúng là em đẹp em có quyền. Xinh thì không biết nấu cũng không sao. Chứ lacoste mà lại không biết nấu nữa thì )
Ăn xong bữa sáng, theo như thường lệ, ta cùng các mỹ nhân đi đến trường học, chờ cho các nàng đi học rồi, ta lại tới sân thể dục tập luyện,sau đó tùy tiện đi dạo, trở về nhà lại tiếp tục vào trò chơi.
Tuy nhiên hôm nay, lại không giống như thường ngày, tạo nên một trường phong ba rồi.
Bình thường ta đi cùng tiểu muội Ngọc Hân và Lý Đồng hai nàng đã làm cho mọi người đố kỵ gần nổi điên, mà hôm nay, lại có thêm Nam Cung Ngọc Băng và Nam Cung Ngọc Diệp hai vị mỹ nhân nữa, lập tức cùng bốn tuyệt thế mỹ nhân đi vào Hoa Hạ đại học, ta suýt chút nữa đã bị nam nhân đố kỵ và tức ánh mắt tức giận bất bình giết chết.
Chính là hiện tại, khi ta cùng Lý Đồng các nàng vừa mới đi vào trường học, ở của chính Hoa Hạ đại học tụ tập vài tên sinh viên, một tên tiểu tử đeo khuyên tai nhìn thấy bên người ta có đến bốn mỹ nữa, nhìn thấy bốn vị mỹ nữ dĩ nhiên lại đi cùng ta, nhất thời hâm mộ muốn chết, ghen tị nói:
Ta khinh, Nhị ca, cái tên nam nhân kia là ai mà kiêu ngạo như vậy, dĩ nhiên lại cùng một chỗ với bốn mỹ nữ, thật liều lĩnh, muốn chúng ta đi ân cần "hỏi thăm" hắn một chút không?"
"Thật sao, có mỹ nữ à, để ta xem nào."
Tên sinh viên được gọi là Nhị ca đang nhìn nơi khác, căn bản là không có nhìn thấy chúng ta, nghe được tiểu đệ hắn gọi liền chậm rãi quay đầu lại.
"Nhị ca, đúng là mỹ nữ, tiếng tăm lừng lẫy tuyệt thế mỹ nữ a!"
Một tên hắc y tiểu tử nghe được tên tiểu tử đeo khuyên tai nói, thấy được bốn vi mỹ nữ cách đó không xa, tin tức linh thông, chuyên dò la tin tức lớn nhỏ trong học đường, lập tức nhận ra bốn vị mỹ nữ này, nhịn không được liền hướng về phía mấy tên sinh viên bên cạnh hắn giới thiệu.
"Kia là khoa marketing chuyên ngành thiết kế, thượng giới tứ đại hoa hậu giảng đường Lý Đồng, còn đó là hai tân sinh năm nay, phân biệt là chuyên ngành quản lý xí nghiệp Lâm Ngọc Hân và chuyên ngành tiếng Nhật Nam Cung Ngọc Băng, hai tân sinh này đều có hy vọng trở thành một trong tứ đại hoa hậu giảng đường tổ chức ba năm một lần ở Hoa Hạ đại học chúng ta, còn có tiểu mỹ nữ kia, nghe nói là em gái của Nam Cung Ngọc Băng, không biết tên là gì, hiện tại đã rất nổi tiếng ở Hoa Hạ đại học chúng ta…"
"Ta khinh, không biết thì đừng nói loạn."
Tên sinh viên được gọi là Nhi ca nhìn thấy chúng ta thì lập tức trừng mắt nhìn tên hắc y tiểu tử một cái, nhìn hắn im miệng rồi xoay người lại hướng tới tên tiểu tử đeo khuyên tai vừa mới xuất khẩu cuồng ngon kia, "ba ba" hai cái tát đồng thời một sút đem tên tiểu tử đeo khuyên tai kia đạp ra ngoài, hung tợn nói:
"**!"
"Sau này để ý kỹ một chút, còn ăn nói hỗn láo như thế này nữa, cẩn thận ta phế ngươi."
Tên sinh viên được gọi là Nhị ca sau khi giáo huấn tên tiểu tử đeo khuyên tai xong liền chạy tới phía ta, cười toe toét nói:
"Lâm ca, không ngờ hôm nay lại có thể gặp được anh."
Sau đó hắn hướng về phía Lý Đồng cười hắc hắc, hiểu ý hướng tới Lý Đồng nói:
"Đồng sư tỷ, nghe nói người đến ở nhà Lâm ca rồi a."
"Lâm ca!"
"Lâm ca!"
Tên Nhị ca vừa mới nói xong, ta còn chưa kịp nói gì thì từ đằng sau có bốn tên sinh viên lập tức đi lên chào hỏi, bọn họ đều đã là sinh viên năm thứ ba hoặc thứ tư cho nên có biết ta.
"Còn không mau lại đây ra mắt Lâm ca, sau này nếu dám bất kính với Lâm ca, thì cũng đừng nghĩ đến việc lăn lộn nữa."
Nhìn các lão sinh ra mắt ta, tên Nhị ca liền hướng tới mấy tên tiểu tử phía sau quát lớn, sau đó quay lại nói với ta: "Lâm ca, những tên này đều là tân sinh mới nhập học năm nay, còn chưa hiểu rõ trường học, xin anh đừng trách bọn chúng."
"Lâm ca!"
Nhóm tiểu tử trước mắt này lập tức đi lên, chính là cái tên tiểu tử đeo khuyên tai và tên hắc y tiểu tử, bọn người này ở trong mắt các sinh viên nề nếp đều là bọn sinh viên hư hỏng.
"Tiểu Lỗi, các ngươi làm gì vậy, có chuyện gì sao?"
Nếu không có Tiểu Lỗi, chính là tên được gọi là Nhị ca ở trong này thì cái tên tiểu tử đeo khuyên tai khẳng định phải rơi mấy cái răng cửa, tuy nhiên Tiểu Lỗi về sau đem chuyện này giàn xếp, ít nhất thì thủ hạ của hắn sẽ không xuất hiện lại vấn đề này nữa.
"Còn có thể có việc gì chứ, đơn giản chính là hội tụ lúc khai giảng, bọn em đang đợi đại ca Mạnh Ba ở đây."
"Lâm ca, Mạnh Ba sắp tới rồi, hôm nay hiếm khi mới gặp được anh, cùng đi tụ họp nha."
Tiểu Lỗi nói xong liền giải tán thủ hạ của hắn.
"Không cần đâu, các ngươi cứ tự đi đi, đừng để ta làm ảnh hưởng đến các ngươi."
"Lâm ca!"
Ta vừa mới nói xong, một đám sinh viên hướng về bên này đi tới, phía trước vài tên sinh viên nhận biết ta lập tức tránh ra, một tên sinh viên dáng người cao lớn xuất hiện trước mặt ta, chính là Mạnh Ba mà Tiểu Lỗi vừa nhắc tới.