Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 294 : VƯU VẬT TUYỆT THẾ

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

Hành động bá đạo của ta, lại do đột nhiên tập kích làm cho Liễu Mộng Yên không ngờ tới. Nàng căn bản không nghĩ tới ta sẽ đột nhiên đem nàng ôm lấy, hai tay ta gắt gao ôm ngọc thể như dương chi, sau đó dung miệng hung hăng hôn lấy bờ môi của nàng, tùy ý bắt giữ chà đạp đôi môi mềm mại cùng cái lưỡi thơm tho.
" Lâm… Phong …không được."
Liễu Mộng Yên chưa từng gặp loại chuyện như thế này nên trong lòng cả kinh, theo bản năng muốn đẩy tar a để bảo vệ tấm thân băng thanh ngọc khiết của nàng.
"Tại sao có thể như vậy?"
Liễu Mộng Yên bị hành động của ta làm cho bất ngờ, ý nghĩ thành một mảng hỗn loạn. Không thể ngờ được dưới kích thích của nàng ta sẽ làm ra chuyện như vậy, không ngờ ta lại phản ứng như vậy, trong lòng tim đập "phanh phap phanh" rộn lên trong lòng ngực ta. Dưới sự ôm ấp của ta đôi mắt hoảng sợ vô cùng.
Liễu Mộng Yên trời sinh vưu vật, là học sinh giỏi kiệt xuất nhất của Hoa Hạ đại học và cũng là tuyệt thế mỹ nữ!
Từ chính quy lên nghiên cứu sinh, rồi từ nghiên cứ sinh lên tiến sĩ Liễu tỷ đuề được Hoa Hạ đại học cử đi. Sauk hi tốt nghiệp tiến sĩ sẽ lưu lại làm giảng viên, nhưng mà ngoại trừ kết quả học kinh người thì dung mạo của Liễu tỷ lại càng không cần nói, bộ dáng xinh đẹp quyến rũ cùng phong thái phu nhân thành thục có thể nói là tuyệt thế vưu vật.
Học viên Hoa Hạ đại học cách 3 năm lại tổ chức bầu chọn tứ đại hoa hậu giảng đường.
Không cần nghi ngờ rằng khi còn ở khoa chính quy Liễu Mộng Yên là một trong tứ đại hoa hậu giảng đường của Hoa Hạ đại học. Khi trở thành nghiên cứu sinh và khi đi học tiến sĩ mặc dù không được bầu chọn nhưng dung mạo của Liễu tỷ vẫn xứng đáng là hoa hậu giảng đường. Cái này không có gì phải hoài nghi cả.
Hơn nữa tuổi đời gia tăng Liễu tỷ không những không có dấu hiệu già ngược lại năm tháng càng tôn lên vẻ thành thục mê người, càng thêm tràn ngập hương vị của thục phụ nữ nhân ( nữ nhân trưởng thành, không phải là phụ nữ góa chồng đâu nha), so với mấy tiểu cô nương càng thêm hấp dẫn, dễ dàng làm người khác động tâm. Giống như trước kia là đệ nhất mỹ nhân kiệt xuất của Hoa Hạ đại học, khiến cho bao nhiêu nam nhân mê muội, mỹ nữ khác ghen ghét.
Hiện tại Liễu tỷ cùng với Đường lão sư Hoa Hạ đại học được gọi là song kiều, mỹ lệ quyến rũ nhất thế giới, là mỹ nữ nam nhân muốn có nhất, là vưu vật làm cho người khác không thể kháng cự. So với tứ đại hoa hạ giảng đường, hai người dễ làm cho ta động tâm, khiến người ta muốn có được.
Nếu đổi tứ đại hoa hậu Hoa Hạ đại học lấy Hoa Hạ song kiều ta chắc chắn sẽ khôi đổi!
Đó là nhận định của 70% nam nhân đối với Hoa Hạ song kiều, từ đấy có thể thấy sức hấp dẫn với nam nhân của hai nàng mạnh như thế nào, thấy được mọi người mê muội với các nàng như thế nào.
Thế nhưng tuy rằng Hoa Hạ song kiều tràn ngập hấp dẫn cùng quyến rũ, nhưng lại giống như tiên tử trên cung trăng không một nam nhân nào có thể tiếp xúc với các nàng, cũng không có nam nhân nào lọt vào mắt xanh của hai nàng được.
Bởi vậy có thể thấy được Liễu tỷ có lối suy nghĩ không đơn giản như các tiểu cô nương, chẳng những xinh đẹp xuất chúng, khuynh quốc khuynh thành mà còn có năng lực mạnh mẽ, có lối suy nghĩ và tri thức không thể ngờ được.
Trong khi đối thoại với ta, nhận thấy sự hối hận và đau khổ trong câu trả lời Liễu Mộng Yên đã biết cảm tình của ta với Tuyết NHi không thay đổi, nghe ra được chuyện của ta và Tuyết Nhi là có nguyên nhân.
Hơn nữa, với trí tuệ của nàng có thể mơ hồ đoán ra nguyên nhân ta và Tuyết Nhi chia tay, biết ta đã phải chịu ủy khuất lớn.
" Lâm Phong, ngươi đã chịu ủy khuất rồi!"
Biết ta bị ủy khuất, nhìn nam nhân trước mặt trong lòng Liễu Mộng Yên đau xót, muốn ôm ta an ủi.
Nhưng mà ta bị ủy khuất cũng không thể nói cho nàng. Trong lòng Liễu Mộng Yên đau khổ, bởi ta không xem nàng là hồng nhan tri kỷ, cũng không là bằng hữu tri âm, không nói với nàng sự ủy khuất của ta.
Trong lòng Liễu Mộng Yên hối hận và đau khổ, nàng muốn tự ta nói cho nàng nghe nguyên nhân ta và Tuyết Nhi chia tay.
Bởi vậy sau khi ta trả lời Liễu Mộng Yên có một suy nghĩ đơn thuần, không thèm nói lý lẽ gì giống nhu một tiểu cô nương, không ngừng khích tướng, gây áp lực cho ta muốn ta nói ra sự tình cho nàng nghe. Nàng muốn chứng thực rằng nam nhân duy nhất trong lòng nàng không phải là người bạc tình, không phải nam nhân phụ lòng người khác.
Nhưng mà!
Sự tình hoàn toàn tương phản, vượt qua tưởng tượng của Liễu Mộng Yên.
Dưới sự kích thích của Liễu tỷ, ta không những không nói có chuyện gì xảy ra ngược lại cuồng bạo cùng bá đạo đứng lên ôm nàng chặt vào trong lồng ngực, bất ngờ hôn lấy môi nàng. Cứ như vậy hai tay ta hoành hành trên cơ thể băng thanh ngọc khiết của nàng, cướp đi nụ hôn đầu của nàng.
"Lâm phong..."
Liễu Mộng Yên bối rối muồn đẩy tar a để bảo vệ sự tự hào và tự tôn của nàng, nhưng mà hai tay ta ôm nàng chặt chẽ, đem nàng gắt gao ôm vào trong lồng ngực. Hoàn toàn không thể di động một chút nào cả, hơn nữa đầu lưỡi của ta đã tách đôi môi, bắt được cái lưỡi thơm tho của nàng gắt gao dây dưa cùng một chỗ.
Liễu Mộng Yên phát hiện ra nàng không thể nào trốn được, giống như một con dê con đợi thợ săn làm thịt vậy.( nghe câu này hay hay!)
Hơn nữa Liễu Mộng Yên bối rối là trong vòng tay của nam nhân này, dưới dục vọng mãnh liệt và nụ hôn của ta nội tâm nàng không hề có cảm giác muốn chống cự hay chán ghét, ngược lại chẳng những thích thú ở cùng với ta, càng muốn lún sâu vào thêm.
"Tại sao có thể như vậy?"
Liễu Mộng Yên tự hỏi nàng rất ghét nam nhân, không muốn nam nhân tiếp xúc với nàng, vậy mà trong vòng tay của ta, dưới cái hôn nồng nhiệt nàng lại không hề có ý muốn phản ứng, và cũng không có bất cứ hành động phản kháng nào.
Đặc biệt nhìn thấy ta nhắm mắt hai tay thoải mái trên người nàng, hôn nồng nhiệt đôi môi nàng, tận tình hưởng thụ nàng Liễu Mộng Yên trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc cùng thoải mái, cũng muốn giống như ta,nhẹ nhàng nhắm mắt hưởng thụ tình cảnh này.
Hơn nữa có gì đó nóng như lửa chạm vào nơi thần bí giữa hai chân của nàng, chẳng những nóng dị thường mà còn không ngừng bành trướng tràn ngập bá đạo cùng dục vọng. Thân thể băng thanh ngọc khiết của Liễu Mộng Yên cũng mơ hồ biết đó là thứ gì, cảm giác cường tráng, nóng bỏng cùng to lớn kích thích làm nàng khó chịu trong người.
Liễu Mộng Yên vừa khẩn trương, sợ hãi lại xen lẫn hạnh phúc và chờ mong. Nhưng ngạc nhiên là ta so với trước kia lại sao lại bá đạo như vậy. " Liễu tỷ, ta yêu tỷ, ta muốn tỷ!"
Ngửi được hương thơm mỹ nhân, ta chịu không được rên rỉ thành tiếng.
Đột nhiên thanh âm bên tai Liễu Mộng Yên vang lên như tiếng sấm giữa trời quang, bất ngờ như tia chớp đánh vào tâm trí nàng, làm cho Liễu Mộng Yên có cảm giác như đang nằm mơ. Tình cảm nhiều năm như sóng biển quay cuồng, mãnh liệt như mây đen, nang chỉ cảm thấy chua xót trong lòng đôi mắt mơ hồ, hai hàng lệ trong suốt cuồn cuộn chảy xuống.
( phản đối buôn chữ, so sánh nhiều vãi chưởng, như kiểu đường môn bắn Bạo Vũ Lê Hoa Châm vậy, liên miên bất tận kín cả tầm nhìn)
" Đồ ngốc, ngươi cuối cùng cũng nói ra câu này!"
Liễu Mộng Yên ngây ngất không thôi, ham muốn của nàng cũng hòa vào dục vọng của ta. Nhẹ ngàng nhắm hai mắt, tận tình hưởng thụ cảm giác ta mang lại, từ từ lộ ra vẻ đẹp của nàng để cho nam nhân duy nhất trong lòng nàng hưởng thụ.
"Phong..."
Liễu Mộng Yên cuối cùng hòa tan trong vòng tay và nụ hôn của ta, toàn thân vô lực, thân hình nóng bỏng. Không thể cản lại khoái cảm kéo tới, mềm mại ngã vào vòng tay của ta. Hai tay của nàng vụng trộm từ thắt lưng đi lên, nhẹ nhàng ôm cổ ta làm cho ta và nàng càng thêm gần hơn, cả người hoàn toàn thả lỏng hưởng thụ khoái cảm của tình yêu và dục vọng.
"Ân, đẹp quá..."
Sau nụ hôn cuồng nhiệt ta cảm thấy nữ nhân trong ngực có sự thay đổi, mềm mại bóng loáng giống như nước. Dáng người mảnh mai cùng với da thịt bóng loáng làm ta mê muội, đặc biệt là song nhũ của nàng dựng lên kiêu ngạo nhưng lại mềm mại và đầy đặn mê người.
Nhưng như vậy vẫn không thể thỏa mãn ta, hai tay triển khai hành động hướng về hương đồn di chuyển, quanh quẩn ở hai mỹ đồn. Mặt khác một bàn tay đặt lên song nhũ, đem thỏ ngọc của nàng chụp vào lòng bàn tay qua lớp quần áo. Đồng thời hai ngón tay trong lúc đó nhẹ nhàng vân vê tiểu anh đào trên nhũ phòng, làm nó bắt đầu cứng lên. ( phù, cha thằng tác giả, miêu tã kỹ quá làm anh em dịch cũng khổ. Toàn phải nói giảm nói tránh đi, dùng từ mà đau hết đầu)
Mê người!
Ta nhịn không được cảm khái một tiếng, song nhũ cao ngất đầy đặn cùng thỏ tử kiêu ngạo cuối cùng bị ta chụp vào hay tay. Đây chính là khát vọng chon dấu sâu nhất trong lòng ta, không ngờ được hôm nay lại trở thành sự thật.
Ngoài ra Liễu tỷ trong lòng ta có một vẻ thành thục cùng khí chất phu nhân quyết rũ không ai so sánh được. Khí chất này tỏa ra một cách kiêu ngạo, hiên ngang làm cho người ta kinh tâm động phách.
Ngoại trừ tứ đại hoa hậu giảng đường của Hoa Hạ đại học Tần Vũ Dao, ta chưa từng gặp ai xinh đẹp và hấp dẫn như vậy, song nhũ làm cho ta si mê này không biểu lộ sự kiêu ngạo ra ngoài như của Tần Vũ Dao.
Liễu Mộng Yên mặc dù có bộ ngực đẹp không đối thủ, nhưng bình thường nàng mặc quần áo rộng đem song nhũ che giấu đi, không cho người khác nhìn thấy.
Giờ phút này, song nhũ mỹ lệ trong tay ta, làm cho ta thập phần thỏa mãn. Cảm giác khoái cảm dâng tròa làm cho dục vọng của ta mạnh mẽ hơn, hơn nữa dục hỏa thiêu đốt làm cho ta càng thêm yêu thương song nhũ này, thật là một vưu vật tuyệt thế.
Cảm giác được mỹ nhân rúc vào lồng ngực ta, hai tay ôm cổ, ta thu hồi cả hai tay đặt lên song nhũ. Hai bàn tay linh hoạt theo góc áo phía dưới chạm đến da thịt bóng loáng, trắng noãn như ngọc, xuyên qua tiểu phúc mảnh mai chuyển đến nịt vú bên trên, sau đó nhanh chóng thô lỗ đẩy ra. Cuối cùng đem song nhũ không có chướng ngại chộp vào tay, cảm giác được song nhũ đày đặn, nhẵn nhụi. Thật sự là tuyệt thế vô song.
( dịch đoạn này mà máu mũi chảy tùm lum, nhận thấy bàn phím sao mà cứng rắn, khô khan và thô kệch thế không bik)
Hai tay ta chiếm lấy song nhũ đầy đặn, nhẹ nhàng vuốt ve. Dưới sự vuốt ve nhẹ nhàng, song nhũ của nàng cứng lên, ngạo nghễ vươn cao tạo thành nhũ câu thật sâu.
Ta buông miệng lưỡi thơm tho của nàng, dọc theo cần cổ trắng ngần di động tới nhũ câu, đem đầu mình chôn sâu vào trong đó.
Cảm thụ được song nhũ đầy đặn, chắc chắn cùng hương thơm nồng đậm ta rốt cuộc nhịn không được hé miệng thăm dò, đem song nhũ của nàng ngậm lấy, nhẹ nhàng làm cho nó cứng thêm.
"A..."
"Dương..."
"Không... Phong... Phải... Phải... Không..."
Bị kích thích như vậy Liễu Mộng Yên mê mang, rên rỉ thành tiếng. Trong lòng nam nhân mà nàng yêu thích bị vuốt ve kích thích, động tình như thủy triều, thân hình như bị tia chớp đánh phải. Cảm giác Dương Phong không ngừng xâm nhập, làm cho nàng không thể chịu đựng chỉ có thể rên rỉ và run rẩy.
Thật sự là một vưu vạt tuyệt thế!
Nghe được mỹ nhân rên rỉ, trong lòng ta cảm khái không thôi.
Thân thể cùng song nhũ của Liễu tỷ vô cùng mẫn cảm, ta chỉ là hôn cùng với âu yếm qua quần áo. Mặc dù là cuối hè, Liễu tỷ mặc áo phông mỏng như sa, nhưng mà phản ứng kịch liệt như vậy thật là ngoài dự kiến của ta làm cho ta động tình không thôi.
Quả là một mỹ nhân mà sự xinh đẹp ẩn vào bên trong.
Dưới tác động của Đế Thần Quyết, cảm xúc trong lòng ta dâng lên. Mĩ nhân trong lòng, Liễu tỷ của ta nguyên lai là vẻ đẹp nội thị không trách được thành thục, yêu mị cùng mê người như vậy. Liễu tỷ là dạng phụ nữ làm cho nam nhân si mê không thôi, có thể làm cho nam nhân hưởng thụ vẻ đẹp nội thị một cách vô biên.
Sau khi cùng Lý Đồng song tu Đế Thần Quyết nội lực ta tăng vọt, hiện tại ta có thể thong qua Đế Thần Quyết xem xét đến thể chất của nữ nhân độc đáo ra sao, vô cùng thần kỳ.
Không áp chế được hấp dẫn trong lòng, ta hôn lên song nhũ. Cảm thấy song nhũ trong miệng càng ngày càng cứng dục hỏa của ta càng thêm mãnh liệt, đặc biệt là hạ thể càng lớn càng nóng. Hai bàn tay linh hoạt theo góc áo phía dưới chạm đến da thịt bóng loáng, trắng noãn như ngọc, xuyên qua tiểu phúc mảnh mai chuyển đến nịt vú bên trên, sau đó nhanh chóng thô lỗ đẩy ra. Cuối cùng đem song nhũ không có chướng ngại chộp vào tay, cảm giác được song nhũ đày đặn, nhẵn nhụi. Thật sự là tuyệt thế vô song.
( dịch đoạn này mà máu mũi chảy tùm lum, nhận thấy bàn phím sao mà cứng rắn, khô khan và thô kệch thế không bik)
Hai tay ta chiếm lấy song nhũ đầy đặn, nhẹ nhàng vuốt ve. Dưới sự vuốt ve nhẹ nhàng, song nhũ của nàng cứng lên, ngạo nghễ vươn cao tạo thành nhũ câu thật sâu.
Ta buông miệng lưỡi thơm tho của nàng, dọc theo cần cổ trắng ngần di động tới nhũ câu, đem đầu mình chôn sâu vào trong đó.
Cảm thụ được song nhũ đầy đặn, chắc chắn cùng hương thơm nồng đậm ta rốt cuộc nhịn không được hé miệng thăm dò, đem song nhũ của nàng ngậm lấy, nhẹ nhàng làm cho nó cứng thêm.
"A..."
"Dương..."
"Không... Phong... Phải... Phải... Không..."
Bị kích thích như vậy Liễu Mộng Yên mê mang, rên rỉ thành tiếng. Trong lòng nam nhân mà nàng yêu thích bị vuốt ve kích thích, động tình như thủy triều, thân hình như bị tia chớp đánh phải. Cảm giác Dương Phong không ngừng xâm nhập, làm cho nàng không thể chịu đựng chỉ có thể rên rỉ và run rẩy.
Thật sự là một vưu vạt tuyệt thế!
Nghe được mỹ nhân rên rỉ, trong lòng ta cảm khái không thôi.
Thân thể cùng song nhũ của Liễu tỷ vô cùng mẫn cảm, ta chỉ là hôn cùng với âu yếm qua quần áo. Mặc dù là cuối hè, Liễu tỷ mặc áo phông mỏng như sa, nhưng mà phản ứng kịch liệt như vậy thật là ngoài dự kiến của ta làm cho ta động tình không thôi.
Quả là một mỹ nhân mà sự xinh đẹp ẩn vào bên trong.
Dưới tác động của Đế Thần Quyết, cảm xúc trong lòng ta dâng lên. Mĩ nhân trong lòng, Liễu tỷ của ta nguyên lai là vẻ đẹp nội thị không trách được thành thục, yêu mị cùng mê người như vậy. Liễu tỷ là dạng phụ nữ làm cho nam nhân si mê không thôi, có thể làm cho nam nhân hưởng thụ vẻ đẹp nội thị một cách vô biên.
Sau khi cùng Lý Đồng song tu Đế Thần Quyết nội lực ta tăng vọt, hiện tại ta có thể thong qua Đế Thần Quyết xem xét đến thể chất của nữ nhân độc đáo ra sao, vô cùng thần kỳ.
Không áp chế được hấp dẫn trong lòng, ta hôn lên song nhũ. Cảm thấy song nhũ trong miệng càng ngày càng cứng dục hỏa của ta càng thêm mãnh liệt, đặc biệt là hạ thể càng lớn càng nóng.
Ta không thể chịu đựng được sự hành hạ của dục vọng, tạm thời buông song nhũ ra, ôm lấy mỹ nhân hướng về phòng ngủ đi vào. Thế nhưng phát hiện ra ngọc diễn của Liễu tỷ hồng hào, giống như trăm hoa đua nở kiều diễm ướt át hấp dấn vô cùng làm cho ta thêm yêu thương, làm cho ta động lòng. Thật sự là nhan sắc thanh tú xan trời xanh vưu vật. ( chữ " xan" ở đây dung với nghĩa ăn hương ăn hoa như các cụ trên bàn thờ ý. Nam mô a di đà phật! Ông bà tổ tiên thứ lỗi, con miêu tả hơi chân thật. Để ta giải thích tại sao tác giả lại dung từ này nhé: lão nào đã từng abc xyz rồi chắc bik là với con gái phải nhẹ nhàng cẩn thận giống như nâng trứng hứng hoa ý, thế nên để nguyên từ xan là vậy.)
" Liễu tỷ, tỷ muốn gì?"
Nhìn mỹ nhân xinh đẹp động tình chết đi được, ta tìm được tai của nàng, nghịch ngợm hỏi, mốn câu dẫn làm cho dục vọng của nàng phát triển.
" Muốn…"
" A … Lâm Phong, không được, không như vậy được."
Không ngờ ta lộng xảo thành chuyên, bị ta kích thích nghịch ngợm, Liễu tỷ đang say mê có chút thanh tỉnh. Thấy ta đang ôm nàng tiến vào phòng ngủ, dĩ nhiên nàng biết ta muốn làm gì.
Nhớ tới tình cảm của ta với Tuyết NHi, nhớ tới tuổi nàng và ta chênh lệch khá lớn hơn nữa nữ tử vốn thẹn thùng rụt rè nên nàng muốn thoát khỏi vòng tay của ta.
" Liễu tỷ…."
Đối mặt với sự cầu xin tha thứ và không muốn của nàng, ta ngậm lấy đôi môi nàng, chặn lại sự phản kháng của nàng, Liễu tỷ đã hoàn toàn trong sự mê hoặc của ta.
Dục hỏa đã chay, bành trướng mãnh liệt như mũi tên đã lên dây cung há có thể đình chỉ như vậy, huống chi Đế Thuần Quyết thúc giục mãnh liệt. Ta hôm nay dục vọng phi thường mãnh liệt, dục vọng với mỹ nhân trong lòng không có chút nào biến sắc cả.
Ôm lấy mỹ nhân hôn nồng nhiệt đi vào phòng, ta đem mỹ nhân trắng noãn đặt lên giường nhanh chóng tiếp xúc với ngọc thể phía trên. Liễu Mộng Yên thẹn thùng nhưng cũng hơi phản kháng càng làm cho ta ham muốn mãnh liệt.
"xoạt...xoạt"
Đẩy ra hai tay che chắn trước ngực của Liễu tỷ, xoạt xoạt hai tiếng ta xé áo phông trên người nàng, tiếp đó cái nịt vú cũng chung số phận.
Nhất thời song nhũ trắng noãn như ngọc, kiêu ngạo lộ ra không khí, trong mắt của ta chúng giống như đôi thỏ xinh đẹp không ngừng chớp lên trước mắt câu dẫn tâm thần của ta, đặc biệt là đôi tiểu anh đào thật sự rất đáng yêu.