Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 327 : Ô TI TÀM VÕNG

Ngày đăng: 01:07 26/03/20

- Tao chém con mẹ mày!
Đuổi theo Tham Lam Thần Yêu, Lâm Phong liền chém tới đóa hoa màu trắng cao nửa thước trong tay nó, Biên Long Vân Kiếm cực kì nhanh, đã chặt đứt tận gốc đóa hoa màu trắng.
- Chết mịa!
Khi Lâm Phong chém về phía đóa hoa màu trắng, Tham Lam Thần Yêu đột nhiên xoay người lại, hắc quang trong đôi mắt to tròn chợt lóe, nó hưng phấn khóe miệng cười gian xảo.
Nháy mắt, tay phải Tham Lam Thần Yêu mở ra, liền ném cái lưới đánh cá đen nhánh ra, khi tay hắn mới chỉ chạm vào đóa hoa màu trắng, đã bị cái lưới đã bao phủ quanh người rồi.
- Xong em rồi!
Thì ra, Tham Lam Thần Yêu đã sớm giấu lưới đánh cá trong rãnh bàn tay, lợi dụng sự tham lam của Lâm Phong, chờ hắn mắc câu.
Khi Lâm Phong cướp đóa hoa màu trắng của nó, thuần âm thủy vụ vân đoàn mất đi công hiệu, thân ảnh hắn lập tức xuất hiện, Tham Lam Thần Yêu thừa đúng dịp này xuất thủ.
- Con thỏ cờ hó!
Nắm cơ hội chuẩn xác vô cùng!
Lâm Phong vội vàng dùng Biên Long Vân Kiếm trong tay chém mạnh vào lưới đánh cá, muốn thoát khỏi khốn cảnh này, nhưng trong lúc hắn đang chém, hệ thống lại đưa ra nhắc nhở.
- Leng Keng, Thạch Đầu Thành, bạn bị ô ti tàm võng của Tham Lam Thần Yêu bao phủ, nếu trong năm giây không ra khỏi ô ti tàm võng, bạn sẽ bị ô ti võng khốn ba mươi giây, trong ba mươi giây bị buôc chặt, bạn không thể hành động, không thể sử dụng kĩ năng.
Em ngất!
Nghe xong nhắc nhở của hệ thống, không chút chần chừ, Lâm Phong vội nâng Biên Long Vân Kiếm, chém mạnh vào ô ti tàm võng, nhưng ô ti tàm võng mềm mại đàn hồi rất tốt, hiển nhiên, Biên Long Vân Kiếm của hắn không thể chém đứt được ô ti tàm võng.
Vừa rồi hắn dùng lưới bắt huyết linh thiền, giờ lại bị Tham Lam Thần Yêu dùng lưới bắt lại, vận mệnh thật con mẹ nó xoay chuyển nhanh.
Tham Lam Thần Yêu cười gian, ô ti tàm võng càng thu chặt lại. Theo nhắc nhở, sau năm giây, hắn sẽ trở thành chiến lợi phẩm của Tham Lam Thần Yêu.
Không được, phải nghĩ biện pháp khác.
Lâm Phong quay đầu nhìn về phía sau, nhìn về phía nhóm hồng hòe phong mật, suy nghĩ dùng nhóm hồng hòe phong mật áp bức Tham Lam Thần Yêu, Tham Lam Thần Yêu này rất quỷ quyệt, lại giảo hoạt chết đi được.
Tuy rằng Lâm Phong đã cướp được đóa hoa màu trắng trong tay Tham Lam Thần Yêu, nhưng đóa hoa màu trắng trong tay lại bảo hộ cả hắn cả nó, nhóm hồng hòa mật phong đều không công kích cả hai.
Tất cả là vì Tham Lam Thần Yêu đã tính kế hết rồi.
Bởi vậy, hắn chuẩn bị bỏ đóa hoa màu trắng vào trong ba lô, khởi động thuần âm thủy vụ vân đoàn, hóa mình thành đám mây, sau đó, triệu hồi Tiểu Thạch, để cho đám hồng hòe mật phong tấn công Tham Lam Thần Yêu, xem nó có chịu buông tay không.
Đương nhiên, hóa thành mây trắng, có thể thoát khỏi ô ti tàm võng này là tốt nhất.
Nhưng khi Lâm Phong vừa triệu hoán Tiểu Thạch xong, đột nhiên Tham Lam Thần Yêu, một tay cầm ô ti tàm võng, một tay sờ nắn trên người hắn.
- Oh shit!
- Sàm sỡ!
Tuy rằng Tham Lam Thần Yêu trước mắt rất đáng yêu, nhưng nếu bị nó …
- Thật là con mẹ nó!
Người Lâm Phong liền nổi từng lớp da gà, tuy rằng hắn nghĩ mình rất đẹp trai, nhưng cũng không đến mức như vậy a.
Yêu cầu mãnh liệt, người chơi nam cũng phải có bảo hộ chống quấy rối.
Nhưng mà, hắn đa tâm rồi, Tham Lam Thần Yêu chỉ vuốt ve trên người trong nháy mắt, cũng không quấy rối, Lâm Phong vừa thở dài nhẹ nhõm một hơi, hệ thống đột nhiên nhắc nhở.
- Đinh đong, người chơi Thạch Đầu Thành, quái vật xxx thi triển Thâu Thiết Thuật (thuật ăn cắp) trên người bạn thành công, thuần âm thủy vụ vân đoàn của bạn bị trộm đi.
Ầm một tiếng, hắn sợ ngây người, nghe xong hệ thống nhắc nhở, đả kích không kém gì khi bị Tham Lam Thần Yêu quấy rối.
Không ngờ ăn cắp thành công, hắn thật con mẹ nó may mắn, không ngờ bị Tham Lam Thần Yêu ăn cắp thành công, chẳng những một lần là thành, hơn nữa còn trộm đi bảo bối – thuần âm thủy vụ vân đoàn.
- Tham Lam Thần Yêu, mày giỏi lắm. Lâm Phong không dám nghĩ, nếu bị Tham Lam Thần Yêu hoàn toàn trói chặt trong ba mươi giây, không biết sẽ bị chà đạp thế nào đây, không thể, đây là muốn lật thuyền trong mương
- Sợ mày rồi!
- Không chơi cùng mày nữa!
- Hiện thân!
Hắn chuẩn bị hiện thân, chỉ còn có ba giây, ô ti tàm võng sẽ trói chặt ta rồi.
Đương nhiên, Tham Lam Thần Yêu cũng không ngừng hành động, nó ăn cắp thành công, cười hắc hắc, bỏ thuần âm thủy vụ vân đoàn ăn cắp được vào trong túi da màu trắng trước ngực, sau đó bắt đầu tiến tới.
Lâm Phong cả kinh trong lòng, gia hỏa này, còn muốn lấy gì nữa, bỏ của chạy lấy người thôi, hắn bắt đầu sợ hãi cái túi da màu trắng của nó.
Nhanh chân chạy thôi!
Lập tức, ta dừng so đo với Tham Lam Thần Yêu.
- Mộng du!
Vì ngừa vạn nhất, khi hắn thoát ky chiến đấu, để chắc chắn chạy thoát trăm phần trăm, không dám dùng Hồi thành quyển mà sử dụng kĩ năng cao cấp – Mộng du, truyền tống Lâm Phong đến một điểm truyền tống đã đặt trước.
- Thành công!
Một trận hòa quang chói lóa, giống như thuấn di,hắn liền từ trong ô ti tàm võng của Tham Lam Thần Yêu biến mất tại chỗ.
Bất quá, hắn thuấn di phía trước, phía sau đã thấy Tham Lam Thần Yêu cười gian, lấy từ trong túi da màu trắng một linh phù màu đen, chuẩn bị đánh úp tới.
Cũng may trong năm giây bị Ô ti tàm võng trói chặt, có thể sử dụng mọi kĩ năng phá hỏng ô ti tàm võng, có thể nghĩ cách thoát ra khỏi ô ti tàm võng, nếu như lập tức bị nó trói chặt, Lâm Phong liền thảm rồi.
Sau trận hết hồn, theo quang mang của kĩ năng Mộng du, hắn xuất hiện ở Quỷ Vũ Trạch, ngoài bầu trời hồng thụ.
Trước khi vào rừng hồng hòe bắt huyết linh thiềm, lo trước khỏi tai họa, hắn đã dời điểm truyền tống tại tầng bốn Hắc Thạch tháp, sửa lại tại trên bầu trời rừng hồng hòe, hiện tại đúng lúc sử dụng
Con mẹ nó!
Thiếu chút nữa bị linh phù đánh lên người, hắn lạnh cả người toát mồ hôi hột.
- Tham Lam Thân Yêu, mày nhớ đó, không bắt mày làm sủng vật tao không bỏ qua đâu!
Nhìn hồng vụ lượn lờ trên rừng cây hồng hòe, Lâm Phong thì thào tự nhủ, dám bắt tao?, đừng để tao gặp mày lần nữa!!!.
Lúc này trong rừng cây hồng hòe, Tham Lam Thần Yêu đang định dùng Định thân phù chế trụ Lâm Phong, chứng kiến hắn đột nhiên biến mất ở trước mặt, nó đang cười gian đáng yêu, tức khắc xù lông lên như điện giật.
Không nghĩ đến người chơi cấp ba mươi, lại có năng lực thoát ra khỏi ô ti tàm võng của nó, Tham Lam Thần Yêu buồn bực vô cùng, vốn muốn ép hắn nôn ra ít bảo vật, hiện tại không còn cơ hội nữa rồi.
Bất quá, bây giờ không phải lúc buồn bực.
Tham Lam Thần Yêu vừa thu ô ti tàm võng trống trơn và Định thân phù vào túi da trước ngực, vừa bắt đầu tích cực chạy trốn.
Lúc Lâm Phong mang theo đóa hoa màu trắng biến mất, tức khắc, Tham Lam Thần Yêu không được bảo hộ liền bị nhóm hồng hòe mật phong phát hiện.
Theo tiếng vang "Ông ông ông", hồng hòe mật phong bay về phía Tham Lam Thần Yêu cùng Tiểu Thạch được hắn triệu hoán, mà Tiểu Thạch, vì mất liên hệ mà ngây ngốc đứng ở đó không nhúc nhích, chịu sự tấn công điên cuồng của hồng hòe mật phong, vừa lúc yểm hộ cho Tham Lam Thần Yêu.
Tham Lam Thần Yêu nhanh nhẹn nhảy vào phong ấn kết giới màu đỏ mà Thiên Niên Huyết Linh Thiền tạo thành, lấy ra một ống trúc màu xanh lá đã sớm chuẩn bị, cắm vào kết giới.
Ống trúc màu xanh lá tiến vào trong kết giới, lập tức mở rộng, đến lúc đủ lọt Tham Lam Thần Yêu, nó nhảy một cái, từ ống trúc nhảy ra khỏi kết giới, sau đó thu hồi ống trúc, nhảy vào rừng cây hồng hòe dày đặc.
Tham Lam Thần Yêu lúc này mới thể hiện tốc độ của nó, không ngờ còn nhanh hơn cả hồng hòe mật phong cấp sáu mươi, tức khắc, Tham Lam Thần Yêu bỏ xa hồng hòe mật phong tít phía sau.
Đang chạy trốn Tham Lam Thần Yêu càng nghĩ càng giận, vồn hồng hòe tinh hồn thuộc về nó, lại bị kỵ sĩ Thạch Đầu Thành đột nhiên xuất hiện đoạt đi mất, Tham Lam Thần Yêu vốn muốn dựa vào năng lượng trong hồng hòe tinh hồn khôi phục thương thế, lấy lại Thần năng.
Nghĩ đến thương thế, Tham Lam Thần Yêu càng thêm buồn bực
Nếu không vì thương thế, chỉ cần khôi phục được một nửa năng lực, Tham Lam Thần Yêu sử dụng ô ti tàm võng, cũng không chỉ có thể lưu người có thể hoạt động trong năm giây, nếu có thể khôi phục được chín thành năng lực, nếu bị nó khốn trong ô ti tàm võng, trừ phi có năng lực cấp boss hoàng kim, nếu không đừng hòng chạy thoát.
Tham Lam Thần Yêu lửa giận ngút trời, muốn lập tức tìm hắn báo thù, lập tức, sờ vào túi da màu trắng trước ngực, lấy chí bảo Tham Lam Yêu Kính, miệng đọc chú ngữ, căn cứ mùi trên đóa hoa màu trắng, tìm kiếm tung tích của Lâm Phong.
Tức khắc, trên mặt màu đen Tham Lam Yêu Kính đần dần xuất hiện một dải màu trắng sáng lên, sau mọt hồi suy tính, Tham Lam Thần Yêu đại khái tính ra phương vị. Chỉ thấy chí bảo Tham Lam Yêu Kính của nó bị hao tổn, mặt trên đầy vết rạn, nếu không, có thể cực kì dễ dàng thấy được thân ảnh của hắn, trực tiếp nhìn ra vị trí.
Mà hiện tại, chẳng những chỉ có thể nhìn ra đại khái vị trí của hắn, hơn nữa, năng lực của nó không đủ để tìm ra được bóng dáng của Lâm Phong, đã làm Tham Lam Thần Yêu có chút mỏi mệt.
Tham Lam Thần Yêu lắc lư cái đầu đáng yêu, cẩn thận bỏ Tham Lam Yêu Kính vào túi càn khôn trước ngực, bay về phía vị trí của Lâm Phong.
- Kỵ sĩ đáng giận!
Dám cướp hồng hòe tinh hồn của nó, Tham Lam Thần Yêu nhất định phải làm cho tên kỵ sĩ kia hối hận.
Ách xì!
Là thằng nào đang mắng ka nha?
Nhìn vào đóa hoa màu trắng cướp được, Lâm Phong đang buồn bực, bảo bối thuần âm thủy vụ vân đoàn của hắn, đổi lại một kiện vật phẩm gân gà như này, thật sự là mất nhiều hơn được.
Hơn nữa bị Tham Lam Thần Yêu trộm đi thuần âm thủy vụ vân đoàn, thời gian còn thừa còn nhiều hơn đóa hoa màu trắng, tuy rằng thuần âm thủy vụ vân đoàn bị âm ba công kích của Thiên niên huyết linh thiền làm tổn hại mất hơn một giờ.
Nhưng thuần âm thủy vụ vân đoàn kia còn hơn ba tiếng sử dụng, hiện tại ta chỉ còn hơn hai mươi phút là đám mây, hơn nữa, đóa hoa màu trắng trong hắn thật sự là rất yếu.