Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 62 : MỤC SƯ THIẾU NỮ THANH TÚ

Ngày đăng: 01:03 26/03/20

Khốn kiếp! Các ngươi làm gì mà nhiều ngày như vậy vẫn không kiếm ra Kiến bang lệnh, chẳng lẽ trơ mắt nhìn thiên hạ đệ nhất bang phái rơi vào tay người khác hay sao? Phong Vân Kim Long buồn bực đến không nói nên lời, vừa nghe thông báo của Lão tửu đấu giá hội hắn lập tức quay về trút giận lên mấy tên thủ hạ.
- Bất kể là giá nào chúng ta cũng phải là người đầu tiên thành lập bang phái!
Phong Vân Ma Long nhíu đôi lông mày trầm trọng lên tiếng, trong đầu không ngừng suy nghĩ về tên thiên hạ đệ nhất cao thủ bí ẩn kia, đệ nhất Danh vọng bảng cũng là hắn, Sủng vật bảng hắn cũng chiếm ngôi đầu. Những cái này hắn không thèm chú ý nhưng vị trí Thiên hạ đệ nhất bang phái là mục tiêu theo đuổi của hắn bây lâu nay, tuyệt đối không thể nhường cho người khác được! Truyện được copy tại TruyệnYY.com
Lúc hệ thống phát ra thông báo "Kiến Bang lệnh" xuất thế đã khiến hắn đang tỉnh táo suýt chút nữa phát điên, tưởng rằng đã mất đi cơ hội trở thành người đầu tiên kiến lập bang phái, nhưng thông báo của Lão Tửu đấu giá hội lại khiến hắn nhìn thấy ánh mặt trời.
Kiến Bang lệnh nhất quyết phải lấy bằng được! trên khuôn mặt nhăn nhó của Phong Vân Ma Long chợt nở ra một nụ cười.
Hạo Thiên nghe tin Lão Tửu đấu giá hội thông báo đấu giá Kiến Bang lệnh liền quay sang nhìn Âm Hồn Bất Tán ở bên cạnh một cái rồi lạnh lùng nói:
- Hay thật, tên Thiên hạ đệ nhất cao thủ này cũng thật ngu ngốc. Có được Kiến Bang lệnh lại đem đi đấu giá. Chuyện này thật là một sỉ nhục!
- Thiếu gia, ta… ta…
Âm Hồn Bất Tán nhìn bộ mặt lạnh như băng của thiếu gia Hạo Thiên thiếu chút nữa đã quỳ sụp xuống đất. Hắn biết tâm tình của thiếu gia bây giờ rất không tốt, nếu không may hắn còn có thể bị trừng phạt rất nặng.
Âm Hồn cũng chỉ còn cách cười khổ trong lòng, hắn cũng hết cách. Theo chỉ thị của hệ thống thì chỉ cần là boss bạc cấp 30 thì sẽ có một tỷ lệ nhất định rơi ra Kiến Bang lệnh, thế nhưng hắn đã tổ chức thủ hạ diệt năm con boss bạc cấp 30 mà Kiến Bang lệnh vẫn chưa thấy rơi ra cái nào, thật không hiểu cái tỷ lệ rơi đồ là bao nhiêu nữa đây???
- Âm Hồn, đây là những boss ngươi biết sao? Tại sao đánh giết mấy lần rồi mà vẫn chưa rơi ra Kiến Bang lệnh?
- Thiếu gia, ta lập tức tổ chức đi tìm boss, tiếp tục đồ sát!
Âm Hồn than thở trong lòng, đánh boss không rơi ra Kiến Bang lệnh thì hắn còn biết làm thế nào nữa.
- Sát boss? Boss thì nhất định phải giết, nhưng quan trọng là vẫn không rơi ra Kbl, chẳng lẽ ngươi muốn ta trơ mắt nhìn người khác thành lập bang phái sao?
- Thiếu gia, ta…
- Còn không đi chuẩn bị tiền, lập tức đổi tiền. Chẳng lẽ chuyện này ta còn phải nhắc nhở ngươi sao?
Hạo Thiên suýt nữa phát điên, thật muốn tát cho tên này mấy cái bạt tai, phản ứng thật quá chậm chạp.
- Nhìn kìa, kị sĩ kia cưỡi ngựa tốc độ thật là nhanh, không biết là ngựa gì nhỉ? Kẻ có tiền thật là thỏai mái.
Một gamer thấy ta cưỡi ngựa phi qua không khỏi cảm thán kêu lên.
- Theo ta thấy thì cũng chỉ là ngựa thường thôi mà.
Gamer đi bên cạnh đáp lời.
- Ngựa thường? Ngựa thường tốc độ + 3, có nhanh được như vậy không?
- …
Người kia không biết nói gì.
Hắc hắc, mặc dù ngựa của ta chỉ là ngựa thường nhưng tốc độ của ta lại cao. Vì vậy khi cưỡi ngựa phi trên đường cũng thu hút sự chú ý của không ít người chơi.
Càng chạy càng xa, dần dần ta tiến vào một vùng rừng núi, số lượng người chơi cũng dần trở nên thưa thớt hơn. Đi qua một dòng suối nhỏ đã thấy ở phía đằng xa có một thân ảnh yểu điệu đang đánh nhau cùng một con Hồng mao sư tử, thế nhưng khi lại gần mới biết là không phải đánh nhau mà là hoàn toàn bị truy sát.
Thân ảnh yểu điệu nọ là một cô gái khá thanh tú, mặc dù vẻ mặt không so được với tuyệt thế mĩ mạo của Lý Đồng nhưng cũng có thể coi là thượng phẩm, kết hợp với vóc người cao ráo yểu điệu nên cũng có thể xếp vào hàng ngũ mĩ nữ hiếm có. Đặc biệt cô gái này có một loại khí chất thanh nhã khiến cho người ta có cảm giác vô cùng thân cận, sinh lòng quan ái khó có thể bỏ qua.
Cô gái thanh tú này là một mục sư, mặc một cái trường bào mục sư đơn giản, thủ trượng ngắn ngủn trong tay không ngừng tự gia huyết cho mình vừa chạy trốn vòng quanh.
Đối với những mục sư mà lực công kích và phòng ngự gần như không có này thì chỉ một con Hồng mao sư tử cũng đã đủ để tạo thành sát kiếp cho nàng ta. Mục sư thiếu nữ chỉ có thể không ngừng sử dụng ma pháp "Hồi phục thuật" mới miễn cưỡng thoát khỏi tử vong do ma trảo của con hồng mao sư tử này. Thế nhưng nàng ta lại không có cách nào giết chết con hồng mao sư tử này, cho nên chuyện "hồi thành" cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Cô gái thanh tú phát hiện ta đứng bên ngoài quan sát cũng không nói lời nào, tiếp tục thi triển Hồi phục thuật và chạy trốn.
- Cần giúp đỡ không?
Ta rốt cục không nhịn được mở miệng hỏi, đây là một đả kích vô cùng to lớn. Chẳng lẽ trong mắt nàng ta ta không có năng lực hỗ trợ, hay là tại mị lực của ta còn chưa đủ???
- Cám ơn ngươi, tất nhiên là có!
- Nói sớm có phải là tốt không!
Ta nhỏ giọng ai oán, đưa tay rút một thanh thiết đao cấp 20 nhanh chóng tấn công con sư tử. Ta vốn không muốn để người khác biết thực lực biến thái của mình nên trước mặt chúng nhân đều sử dụng vũ khí phổ thông.
"Đinh đông, Thạch Đầu Thành, người chơi Thanh Trúc yêu cầu tham gia tổ đội, đồng ý hay không?"
"Tổ đội"
Chém veo véo mấy đao lập tức khiến con hồng mao sư tử ngã gục dưới chân, mặc dù đã che dấu phần lớn thực lực nhưng con hồng mao sư tử này đối với ta vẫn là quá yếu!
- Á, hóa ra ngươi lợi hại như vậy!
Mục sư thiếu nữ Thanh Trúc sau khi cùng ta thành lập tổ đội lập tức gia trì Hồi phục thuật giúp ta tăng máu. Nàng ta nhìn chằm chằm con sư tử vừa nãy sanh long hoạt hổ bây giờ đã trở thành một cỗ thi thể.
- May mắn thôi, đánh ra bạo kích.
- Cám ơn anh, nếu không ta thật sự không biết làm sao nữa.
Mặc dù ngữ khí của Thanh Trúc rất nhẹ nhàng nhưng từ thái độ cũng có thể thấy cô ra rất thật tâm cảm tạ ta.
- Tại sao vừa rồi cô không cầu cứu? Mục sư như cô không thể ứng phó với con Hồng mao sư tử này được!
Đây là chuyện khiến cho ta cảm thấy hết sức kì quái.
- Ta không biết là ngươi có năng lực ứng phó với nó hay không cho nên không cầu cứu. Hơn nữa nếu ngươi muốn giúp ta sẽ tự động ra tay, bởi vậy ta cũng không lên tiếng.
- …
Tư duy kì quái khiến cho ta không thể nói gì.
- Mục sư như cô sao lại tới đây? Sao khôgn có ai tổ đội với cô àh?
Đây cũng là một chuyện khiến ta cảm thấy kì lạ.
- Thế nào? Kiểm tra hộ khẩu hả?
Thanh Trúc không trả lời ta mà lại hỏi ngược lại.
Không ngờ một cô gái thanh tú văn nhã cũng có thể có loại thái độ này, hoàn toàn vượt quá tưởng tưởng của ta, lại một lần nữa khiến ta á khẩu.
- Hi hi…
Thanh Trúc thấy hình dáng quẫn bách của ta đột nhiên mở miệng cười nhẹ, nụ cười mỏng mảnh trong sáng càng khiến cho cả người cô ta như phát ra một loại hấp dẫn chết người, khiến người ta không thể không động tâm.
- Ha ha…
Ta cũng mở miệng cười lớn, tiếng cười của Thanh Trúc rất dễ cảm nhiễm, trong đầu không khỏi có chút bất ngờ. Thanh Trúc chỉ nói mấy câu đã dồn ta vào thế bị động, điều này khiến ta cảm thấy có chút thân thiết!
- Bình thường ngươi đều dùng cách này để tiếp cận với nữ giới sao? Hình như không thành công lắm!?
Tiếp cận là thế nào, ta chưa kịp đáp thì cô ta đã tiếp lời,
- Ta dẫn tổ đội của ta tới đây, nhưng các nàng đều đã đăng xuất nghỉ ngơi. Ta cũng chuẩn bị log out thì đột nhiên phát hiện một nhiệm vụ ẩn tàng liền đến xem thử. Không ngờ vừa đến đây đã gặp con hồng mao sư tử này, nếu không có ngươi thì đã được "về thành" miễn phí rồi.
- Nhiệm vụ ẩn tàng, ta có thể đi xem không?
Nghe đến nhiệm vụ ẩn tàng tinh thần của ta chợt trở nên sáng láng vô cùng.