Võng Du Phong Lưu Kỵ Sĩ
Chương 141 : CÔNG ĐẠO.
Ngày đăng: 01:35 02/08/20
Ta nhanh chóng kiểm tra thân phận, sau đó còn có thêm cả kiểm nghiệm ADN, rồi mới được chuyển 10.000 vạn kim tệ trong trò chơi thành 1.000 vạn NDT, đồng thời thông qua diễn đàn của tập đoàn Phi Long đặt mua ba [Toản Thạch Sinh Thái Thương], ngày mai bọn họ sẽ đưa tới.
Nhìn thấy tài khoản vừa mới tăng thêm 1.000 vạn, chỉ trong nháy mắt đã bay đi 300 vạn, đây đối với những người có tiền thì không tính là gì. Nhưng tài sản của ta cũng không có nhiều, thiếu đi 300 vạn tức là thiếu đi 30% tổng tài sản rồi. Thật đúng là phải kiếm thêm thật nhiều tiền mới được.
Mặc dù bây giờ ta cũng tình là người có tiền, thế nhưng muốn thành phú ông thì còn xa mới đến được, ta còn cần cố gắng hơn nhiều.
Ban đêm, tiểu muội đã đi vào giấc ngủ, Lý Đồng ôn nhu nằm trong lòng ta, để tay ta tùy ý vuốt ve vòng eo của nàng, một tay vuốt ve tiểu phúc mịn màng của nàng, tay kia thì thăm dò song nhũ đầy đặn, hai tay ta hơi dùng lực, khiến nàng càng thêm dán sát vào người ta. Nguồn tại http://truyenyy[.c]om
"Lý Đồng, hôm nay người mời ta ra ngoài chính là Lăng Ngọc Nhã."
Ta nhẹ nhàng hôn nhẹ lên mặt Lý Đồng một cái, sau đó kể cho nàng nghe những chuyện xảy ra hôm nay.
Đối với Lý Đồng, ta không muốn dấu diếm nàng bất cứ điều gì. Ta thẳng thắn cho Lý Đồng biết ta hôm nay đi gặp nữ nhân, bởi vì đối với tình tình Lý Đồng ta rất yên tâm, vì thế dù Lý Đồng không hỏi những ta cũng tự mình nói ra.
"Lăng Ngọc Nhã, một trong tứ đại hoa khôi của Hoa Hạ đại học, có phải là Lăng Ngọc Nhã có xuất thân thần bí nhất đấy không?"
Lý Đồng đang ở trong ngực ta cũng giật mình quay đầu lại hỏi ta. Nàng cũng biết rằng trước đây ta chính là nam nhân duy nhất có thể nói chuyện với Lăng Ngọc Nhã, tất cả mọi người đều cho rằng Lăng Ngọc Nhã sẽ trở thành bạn gái ta, nhưng mà ta cuối cùng lại quen với Vương Mộng Tuyết, điều này làm cho mọi người rất bất ngờ.
Khẳng định là Lăng Ngọc Nhã không vừa ý với ta. Nhưng mà Vương Mộng Tuyết và Lăng Ngọc Nhã đều không hơn không kém, dung mạo đều kiều diễm như hoa, nhưng mà ta lại quen với Vương Mộng Tuyết, ngoại trừ Lăng Ngọc Nhã cự tuyệt ta ra thì chắc chắn không có lý do gì khác nữa. Ta từ đó chuyển qua làm quen với Vương Mộng Tuyết, đấy chính là suy nghĩ của mọi người.
Đương nhiên, bởi vì thời gian ta và Lăng Ngọc Nhã quen nhau rất ngắn, hơn nữa khi ta gửi thư tình cho nàng người khác cùng không biết. Hơn nữa sau này mặc dù ta cùng Lăng Ngọc Nhã cũng vẫn duy trì quan hệ bạn bè, nhưng mà chúng ta cùng rất ít gặp nhau. Do vậy Lý Đồng và Vương Mộng Tuyết đều không biết đoạn tình cảm này của ta và Lăng Ngọc Nhã, các nàng lại càng không biết ta và Lăng Ngọc Nhã có quan hệ gì.
"Lăng Ngọc Nhã lần này trở lại trường học, hấp dẫn không biết bao nhiêu tiểu nam sinh, nàng không ngờ lại hẹn ước với anh, nếu người khác biết không phải là ghen ghét đến chết sao."
Lý Đồng quay đầu lại, ngọc dung kiều diễm xuất hiện ngay trước mặt ta, cảnh xuân trước ngực nàng trông như một đôi thỏ tinh nghịch khiến ta vô cùng rung động.
"Đúng vậy, bảo bối. Tất cả nam sinh của Hoa Hạ đại học đều sẽ rất ghen ghét với ta, bởi vì nếu bọn họ biết được Thiên Sứ Nụ Cười trong tứ đại hoa khôi của Hoa Hạ đại học đang nằm trong lòng ta, để mặc cho ta làm "chuyện xấu", vậy họ không ghen ghét đến chết mới là lạ."
Ta cười "ha ha", sau đó ngậm lấy đôi môi xinh của Lý Đồng, một tay cũng tiến tới nghịch ngợm song nhũ đầy đặn của nàng, nhẹ nhàng mà vuốt ve.
"Chán ghét."
Lý Đồng vô cùng thẹn thùng, bất quá, trước mặt nam nhân nàng yêu, nàng chấp nhận dâng hiến tất cả.
Sau khi hôn lên đôi môi Lý Đồng, đôi môi ta bắt đầu nhẹ nhàng đi xuống, cuối cùng dừng lại trên song nhũ thánh khiết của nàng.
Đôi môi của Lý Đồng được ta giải phóng, hai tay nàng lập tức vươn tới giữ chặt lấy đầu ta, rồi nhẹ nhàng nói.
"Lão công, Lăng Ngọc Nhã làm sao lại hội ước với anh? Có phải nàng có ý tứ gì với anh không?"
Cái gì là cái gì, không chịu hưởng thụ cùng lão công lại đi suy nghĩ đến người khác. Ta quyết định dùng miệng nhẹ nhàng cắn cắn lên nhũ phong đầy đặn của nàng xem như đang trách phạt.
"Không nên nghĩ loạn, không có việc gì thì hãy hưởng thụ tình yêu của lão công đi, bất quá, không thể cứ thế cho qua được, ta phải trừng phạt mới được."
"Ân......"
Ta nhẹ nhàng hôn khiến Lý Đồng cảm thấy vô cùng thoải mái, đôi tay nàng cũng bắt đầu vuốt ve tấm lưng rộng lớn của ta, nhưng mà nàng cũng không có chấp nhận thỏa hiệp.
"Lão công, không thể nào như vậy, Lăng Ngọc Nhã bản tính cao ngạo như vậy, sợ rằng anh chính là người duy nhất có thể tiếp xúc với nàng, hơn nữa nàng lại còn hẹn ước với anh nữa, chuyện này chắc chắn là không đơn gian."
"Oa! Bảo bối Lý Đồng của ta đang ăn dấm của lão công kìa. Thật hạnh phúc, nào, nhanh đến đây cho ta hôn một cái."
Ta ngẩng đầu lên hôn Lý Đồng một cái, sau đó cười "ha ha" bất hảo.
"Bảo bối, không nói dối em, Lăng Ngọc Nhã là mối tình đầu của ta, nhưng mà nàng lại cự tuyệt ta."
"Tình đầu, cự tuyệt."
Lý Đồng đương nhiên không phải là đang ăn dấm, nàng tự nhiên có ý nghĩ của nàng, chỉ cần có thể ở chung một chỗ với ta, chỉ cần ta có thể yêu nàng, không chia lìa với nàng, nàng đã thỏa mãn rồi. Nếu không có ta, cuộc sống của nàng sẽ không còn hạnh phúc nữa.
"Hắc hắc....."
Ta càng thêm xấu hổ nói.
"Bảo bối, không được cười lão công, ta khi còn học đại học đã yêu Lăng Ngọc Nhã rất sâu đậm, còn viết một lá thư tình gửi cho nàng, nhưng mà nàng cũng không có hồi đáp."
"Lão công, anh nói Lăng Ngọc Nhã cự tuyệt anh sao?"
Lý Đồng giật mình nhìn ta, khẽ vặn vẹo thân thể, sau đó đánh giá ta thật kỹ, cứ như là nàng đang nhìn thấy người sao hỏa đến địa cầu vậy.
"Đúng vậy, sau đó một thời gian, ta yêu Vương Mộng Tuyết, sau này thì ta và Lăng Ngọc Nhã vẫn giữ mối quan hệ làm bạn tốt mà thôi."
Ta làm sao có thể lừa nàng chứ.
"Đã minh bạch chưa, không nên suy nghĩ quá nhiều."
Nhìn thấy Lý Đồng nghe đến ngẩn cả người. Ta lại hôn nàng một cái, miệng của ta lại một lần nữa lưu luyến đi xuống song nhũ của nàng, tận tình hưởng thụ chúng.
"Ân....."
"Lão công."
Lý Đồng lại bắt đầu cảm thấy thoải mái, ta rất dễ dàng có thể khiến nàng dục hỏa phần thân, nhưng mà trong đầu nàng lúc này lại đang nghĩ đến vấn đề của ta và Lăng Ngọc Nhã.
Lăng Ngọc Nhã cũng đã cự tuyệt Lâm Phong, đối mặt với sự theo đuổi của Lâm Phong, không ngờ lại có nữ nhân có thể từ chối, điều này khiến Lý Đồng cảm thấy rất khó tin. Cho dù Lăng Ngọc Nhã có vĩ đại hay cao ngạo đến đâu thì cũng chỉ cùng nàng và Vương Mộng Tuyết bằng nhau mà thôi, mà nàng đã dễ dàng rơi vào lưới tình của Lâm Phong như vậy, hơn nữa lại không cách nào tự kềm chế được mình, trong đầu nàng bây giờ tất cả cũng chỉ có hắn, ngoại trừ Lâm Phong ra, trên đời nàng sẽ không yêu bất cứ nam nhân nào khác, vậy mà Lăng Ngọc Nhã lại từng cự tuyệt hắn.
Trời cao đã an bài Lâm Phong cho nàng, chắc chắn ông trời đã định sẵn, không có gì thay đổi được việc Lâm Phong là của nàng, cho dù là một trong tứ đại mỹ nhân của Hoa Hạ đại học Vương Mộng Tuyết cũng vậy, đối mặt với Lâm Phong cũng không thể tránh khỏi lưới tình của hắn.
Khẳng định có chuyện gì khác, Lăng Ngọc Nhã cự tuyệt Lâm Phong chắc chắn vì có lý do gì đó. Lý Đồng có chút bất đắc dĩ nghĩ. Nhưng mà không được, nàng không thể không thừa nhận mị lực của Lâm Phong. Trên đời này có một số nam nhân có thể dễ dàng khiến nữ nhân yêu thích, dễ dàng có thể nắm được phương tâm của nữ hài tử. Bởi vậy, nàng cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ nghĩ Lâm Phong lại yêu đơn phương một cô gái cả, trừ phi trên đời này hoàn toàn không có nữ nhân xinh đẹp nữa, nhưng mà đây là không có khả năng, Tam đại hoa khôi khác của Hoa Hạ đại học đều không hơn kém với nàng là mấy.
Nghĩ đến tứ đại hoa khôi của Hoa Hạ đại học. Lăng Ngọc Nhã, Vương Mộng Tuyết còn có Tần Vũ Dao, Lăng Ngọc Nhã và Vương Mộng Tuyết thì không cần phải nói, Tần Vũ Dao cũng đã nhận biết Lâm Phong ở năm thứ 3 của đại học, quan hệ không tốt lắm, phải nói là bề ngoài thì hai người rất hảo hữu, nhưng mà Lý Đồng biết, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, ít nhất là nói Tần Vũ Dao sẽ không chỉ đơn giản như vậy.
Lý Đồng biết, Tần Vũ Dao lúc trước và Lâm Phong không phải là bạn tốt.
"Bảo bối, đang nghĩ đi đâu vậy? Ta thật khổ mà."
Cảm giác được bảo bối Lý Đồng có chút không chuyên tâm, ta ra vẻ tức giận đánh nhẹ lên hương đồn của nàng mấy cái, mặc dù còn cách một lớp áo ngủ nhưng mà âm thanh phát ra cũng rất mê người, khiến cho dục hỏa của ta bốc cao không thể nhịn được.
Nhìn Lâm Phong đang ôm mình, Lý Đồng mỉm cười ấm áp, bất quá, bây giờ nàng đã thuộc về Lâm Phong, nàng đã là nữ nhân của Lâm Phong, cả đời này nàng cũng chỉ yêu hắn, Có gì có thể làm nàng hạnh phúc hơn nữa chứ.
Nhìn thấy tài khoản vừa mới tăng thêm 1.000 vạn, chỉ trong nháy mắt đã bay đi 300 vạn, đây đối với những người có tiền thì không tính là gì. Nhưng tài sản của ta cũng không có nhiều, thiếu đi 300 vạn tức là thiếu đi 30% tổng tài sản rồi. Thật đúng là phải kiếm thêm thật nhiều tiền mới được.
Mặc dù bây giờ ta cũng tình là người có tiền, thế nhưng muốn thành phú ông thì còn xa mới đến được, ta còn cần cố gắng hơn nhiều.
Ban đêm, tiểu muội đã đi vào giấc ngủ, Lý Đồng ôn nhu nằm trong lòng ta, để tay ta tùy ý vuốt ve vòng eo của nàng, một tay vuốt ve tiểu phúc mịn màng của nàng, tay kia thì thăm dò song nhũ đầy đặn, hai tay ta hơi dùng lực, khiến nàng càng thêm dán sát vào người ta. Nguồn tại http://truyenyy[.c]om
"Lý Đồng, hôm nay người mời ta ra ngoài chính là Lăng Ngọc Nhã."
Ta nhẹ nhàng hôn nhẹ lên mặt Lý Đồng một cái, sau đó kể cho nàng nghe những chuyện xảy ra hôm nay.
Đối với Lý Đồng, ta không muốn dấu diếm nàng bất cứ điều gì. Ta thẳng thắn cho Lý Đồng biết ta hôm nay đi gặp nữ nhân, bởi vì đối với tình tình Lý Đồng ta rất yên tâm, vì thế dù Lý Đồng không hỏi những ta cũng tự mình nói ra.
"Lăng Ngọc Nhã, một trong tứ đại hoa khôi của Hoa Hạ đại học, có phải là Lăng Ngọc Nhã có xuất thân thần bí nhất đấy không?"
Lý Đồng đang ở trong ngực ta cũng giật mình quay đầu lại hỏi ta. Nàng cũng biết rằng trước đây ta chính là nam nhân duy nhất có thể nói chuyện với Lăng Ngọc Nhã, tất cả mọi người đều cho rằng Lăng Ngọc Nhã sẽ trở thành bạn gái ta, nhưng mà ta cuối cùng lại quen với Vương Mộng Tuyết, điều này làm cho mọi người rất bất ngờ.
Khẳng định là Lăng Ngọc Nhã không vừa ý với ta. Nhưng mà Vương Mộng Tuyết và Lăng Ngọc Nhã đều không hơn không kém, dung mạo đều kiều diễm như hoa, nhưng mà ta lại quen với Vương Mộng Tuyết, ngoại trừ Lăng Ngọc Nhã cự tuyệt ta ra thì chắc chắn không có lý do gì khác nữa. Ta từ đó chuyển qua làm quen với Vương Mộng Tuyết, đấy chính là suy nghĩ của mọi người.
Đương nhiên, bởi vì thời gian ta và Lăng Ngọc Nhã quen nhau rất ngắn, hơn nữa khi ta gửi thư tình cho nàng người khác cùng không biết. Hơn nữa sau này mặc dù ta cùng Lăng Ngọc Nhã cũng vẫn duy trì quan hệ bạn bè, nhưng mà chúng ta cùng rất ít gặp nhau. Do vậy Lý Đồng và Vương Mộng Tuyết đều không biết đoạn tình cảm này của ta và Lăng Ngọc Nhã, các nàng lại càng không biết ta và Lăng Ngọc Nhã có quan hệ gì.
"Lăng Ngọc Nhã lần này trở lại trường học, hấp dẫn không biết bao nhiêu tiểu nam sinh, nàng không ngờ lại hẹn ước với anh, nếu người khác biết không phải là ghen ghét đến chết sao."
Lý Đồng quay đầu lại, ngọc dung kiều diễm xuất hiện ngay trước mặt ta, cảnh xuân trước ngực nàng trông như một đôi thỏ tinh nghịch khiến ta vô cùng rung động.
"Đúng vậy, bảo bối. Tất cả nam sinh của Hoa Hạ đại học đều sẽ rất ghen ghét với ta, bởi vì nếu bọn họ biết được Thiên Sứ Nụ Cười trong tứ đại hoa khôi của Hoa Hạ đại học đang nằm trong lòng ta, để mặc cho ta làm "chuyện xấu", vậy họ không ghen ghét đến chết mới là lạ."
Ta cười "ha ha", sau đó ngậm lấy đôi môi xinh của Lý Đồng, một tay cũng tiến tới nghịch ngợm song nhũ đầy đặn của nàng, nhẹ nhàng mà vuốt ve.
"Chán ghét."
Lý Đồng vô cùng thẹn thùng, bất quá, trước mặt nam nhân nàng yêu, nàng chấp nhận dâng hiến tất cả.
Sau khi hôn lên đôi môi Lý Đồng, đôi môi ta bắt đầu nhẹ nhàng đi xuống, cuối cùng dừng lại trên song nhũ thánh khiết của nàng.
Đôi môi của Lý Đồng được ta giải phóng, hai tay nàng lập tức vươn tới giữ chặt lấy đầu ta, rồi nhẹ nhàng nói.
"Lão công, Lăng Ngọc Nhã làm sao lại hội ước với anh? Có phải nàng có ý tứ gì với anh không?"
Cái gì là cái gì, không chịu hưởng thụ cùng lão công lại đi suy nghĩ đến người khác. Ta quyết định dùng miệng nhẹ nhàng cắn cắn lên nhũ phong đầy đặn của nàng xem như đang trách phạt.
"Không nên nghĩ loạn, không có việc gì thì hãy hưởng thụ tình yêu của lão công đi, bất quá, không thể cứ thế cho qua được, ta phải trừng phạt mới được."
"Ân......"
Ta nhẹ nhàng hôn khiến Lý Đồng cảm thấy vô cùng thoải mái, đôi tay nàng cũng bắt đầu vuốt ve tấm lưng rộng lớn của ta, nhưng mà nàng cũng không có chấp nhận thỏa hiệp.
"Lão công, không thể nào như vậy, Lăng Ngọc Nhã bản tính cao ngạo như vậy, sợ rằng anh chính là người duy nhất có thể tiếp xúc với nàng, hơn nữa nàng lại còn hẹn ước với anh nữa, chuyện này chắc chắn là không đơn gian."
"Oa! Bảo bối Lý Đồng của ta đang ăn dấm của lão công kìa. Thật hạnh phúc, nào, nhanh đến đây cho ta hôn một cái."
Ta ngẩng đầu lên hôn Lý Đồng một cái, sau đó cười "ha ha" bất hảo.
"Bảo bối, không nói dối em, Lăng Ngọc Nhã là mối tình đầu của ta, nhưng mà nàng lại cự tuyệt ta."
"Tình đầu, cự tuyệt."
Lý Đồng đương nhiên không phải là đang ăn dấm, nàng tự nhiên có ý nghĩ của nàng, chỉ cần có thể ở chung một chỗ với ta, chỉ cần ta có thể yêu nàng, không chia lìa với nàng, nàng đã thỏa mãn rồi. Nếu không có ta, cuộc sống của nàng sẽ không còn hạnh phúc nữa.
"Hắc hắc....."
Ta càng thêm xấu hổ nói.
"Bảo bối, không được cười lão công, ta khi còn học đại học đã yêu Lăng Ngọc Nhã rất sâu đậm, còn viết một lá thư tình gửi cho nàng, nhưng mà nàng cũng không có hồi đáp."
"Lão công, anh nói Lăng Ngọc Nhã cự tuyệt anh sao?"
Lý Đồng giật mình nhìn ta, khẽ vặn vẹo thân thể, sau đó đánh giá ta thật kỹ, cứ như là nàng đang nhìn thấy người sao hỏa đến địa cầu vậy.
"Đúng vậy, sau đó một thời gian, ta yêu Vương Mộng Tuyết, sau này thì ta và Lăng Ngọc Nhã vẫn giữ mối quan hệ làm bạn tốt mà thôi."
Ta làm sao có thể lừa nàng chứ.
"Đã minh bạch chưa, không nên suy nghĩ quá nhiều."
Nhìn thấy Lý Đồng nghe đến ngẩn cả người. Ta lại hôn nàng một cái, miệng của ta lại một lần nữa lưu luyến đi xuống song nhũ của nàng, tận tình hưởng thụ chúng.
"Ân....."
"Lão công."
Lý Đồng lại bắt đầu cảm thấy thoải mái, ta rất dễ dàng có thể khiến nàng dục hỏa phần thân, nhưng mà trong đầu nàng lúc này lại đang nghĩ đến vấn đề của ta và Lăng Ngọc Nhã.
Lăng Ngọc Nhã cũng đã cự tuyệt Lâm Phong, đối mặt với sự theo đuổi của Lâm Phong, không ngờ lại có nữ nhân có thể từ chối, điều này khiến Lý Đồng cảm thấy rất khó tin. Cho dù Lăng Ngọc Nhã có vĩ đại hay cao ngạo đến đâu thì cũng chỉ cùng nàng và Vương Mộng Tuyết bằng nhau mà thôi, mà nàng đã dễ dàng rơi vào lưới tình của Lâm Phong như vậy, hơn nữa lại không cách nào tự kềm chế được mình, trong đầu nàng bây giờ tất cả cũng chỉ có hắn, ngoại trừ Lâm Phong ra, trên đời nàng sẽ không yêu bất cứ nam nhân nào khác, vậy mà Lăng Ngọc Nhã lại từng cự tuyệt hắn.
Trời cao đã an bài Lâm Phong cho nàng, chắc chắn ông trời đã định sẵn, không có gì thay đổi được việc Lâm Phong là của nàng, cho dù là một trong tứ đại mỹ nhân của Hoa Hạ đại học Vương Mộng Tuyết cũng vậy, đối mặt với Lâm Phong cũng không thể tránh khỏi lưới tình của hắn.
Khẳng định có chuyện gì khác, Lăng Ngọc Nhã cự tuyệt Lâm Phong chắc chắn vì có lý do gì đó. Lý Đồng có chút bất đắc dĩ nghĩ. Nhưng mà không được, nàng không thể không thừa nhận mị lực của Lâm Phong. Trên đời này có một số nam nhân có thể dễ dàng khiến nữ nhân yêu thích, dễ dàng có thể nắm được phương tâm của nữ hài tử. Bởi vậy, nàng cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ nghĩ Lâm Phong lại yêu đơn phương một cô gái cả, trừ phi trên đời này hoàn toàn không có nữ nhân xinh đẹp nữa, nhưng mà đây là không có khả năng, Tam đại hoa khôi khác của Hoa Hạ đại học đều không hơn kém với nàng là mấy.
Nghĩ đến tứ đại hoa khôi của Hoa Hạ đại học. Lăng Ngọc Nhã, Vương Mộng Tuyết còn có Tần Vũ Dao, Lăng Ngọc Nhã và Vương Mộng Tuyết thì không cần phải nói, Tần Vũ Dao cũng đã nhận biết Lâm Phong ở năm thứ 3 của đại học, quan hệ không tốt lắm, phải nói là bề ngoài thì hai người rất hảo hữu, nhưng mà Lý Đồng biết, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, ít nhất là nói Tần Vũ Dao sẽ không chỉ đơn giản như vậy.
Lý Đồng biết, Tần Vũ Dao lúc trước và Lâm Phong không phải là bạn tốt.
"Bảo bối, đang nghĩ đi đâu vậy? Ta thật khổ mà."
Cảm giác được bảo bối Lý Đồng có chút không chuyên tâm, ta ra vẻ tức giận đánh nhẹ lên hương đồn của nàng mấy cái, mặc dù còn cách một lớp áo ngủ nhưng mà âm thanh phát ra cũng rất mê người, khiến cho dục hỏa của ta bốc cao không thể nhịn được.
Nhìn Lâm Phong đang ôm mình, Lý Đồng mỉm cười ấm áp, bất quá, bây giờ nàng đã thuộc về Lâm Phong, nàng đã là nữ nhân của Lâm Phong, cả đời này nàng cũng chỉ yêu hắn, Có gì có thể làm nàng hạnh phúc hơn nữa chứ.