Võng Du Phong Lưu Kỵ Sĩ

Chương 230 : LÃO TỬU KỲ QUÁI

Ngày đăng: 01:36 02/08/20

Lão tửu khôn khéo đã sớm chuẩn bị thị trường cùng tình thế trước mắt của "Vương Giả", bây giờ là lúc chuẩn bị cho đấu giá hội lần hai.
Nghe nói Tiễn Hành Thiên Hạ đấu giá hành đang muốn tổ chức một đấu giá hội lớn, chỉ cần làm trước hắn, bằng vào trang bị xuất sắc của ta cùng một ít cực phẩm trang bị ta kiếm được thời gian này, lão tửu đã tin rằng, cả số lượng lẫn chất lượng không ai bằng được hắn, hắn chắc chắn tổ chức được một hồi đấu giá kinh thiên động địa, khiến không ai có thể làm gì hắn nữa.
Hắn đã điều tra rồi, trang bị cấp ba mươi bạo ra cực kì ít, mà trang bị cấp ba mươi của ta, chắc chắn sẽ làm cho người chơi khắc cốt ghi tâm, đặc biệt với những người chơi chuyên nghiệp cần có trang bị cao cấp, lần đấu giá này chắc chắn sẽ khiến cho bọn họ ghi nhớ.
- Lão tửu, lần này cho lão làm chủ.
Ta thoải mái trao quyền cho lão tửu, có lão đầu khôn khéo này xử lý, không vấn đề gì, trừ phi lão tửu không muốn kiếm tiền, huống hồ ta cũng không biết giá thị trường, không có thời gian mà tìm hiểu.
- Được, ta quyết định ngày mai đấu giá, tí nữa phải đi tuyên cáo.
Lão tửu nói xong vỗ vỗ vai ta.
- Thạch Đầu, trang bị của ngươi sau này ta đấu giá miễn phí, ngoại trừ phí của hệ thống, ta sẽ không lấy một xu nào của ngươi cả.
- Này…. Này….
Lão tửu đột nhiên lại hào phóng, hiên ngang lẫm liệt như vậy làm cho ta giật mình, thế nhưng ta cũng không thể nhận bừa, thiên hạ nào có bữa ăn miễn phí.
Nếu lão tửu miễn phí cho ta, liền xem xem lão nói thế nào, không thể sốt ruột, nếu không sẽ thành bị động.
Đương nhiên, ta cười tươi, làm như vui vẻ, làm cho lão tửu cảm thấy ta thật cao hứng.
- Thạch Đầu, vì Kiến Bang Lệnh của ngươi khiến cho ta tăng danh khí rất nhiều. Hiện tại sinh ý của ta rất tốt, giao dịch bình quân trên nghìn vạn, ta cần phải cảm tạ ngươi đó.
Ta mỉm cười tự nhiên không lừa được lão tửu đã lõi đời này, nhưng khi lão tửu giải thích với ta, trong lòng cực kỳ cao hứng.
Trước kia coi Thạch Đầu này như một người chơi qua loa, tưởng là người thành thật, hôm nay mới biết hắn thật ra cực kỳ gian trá, lòng dạ đủ thâm, vẫn nắm thế chủ động, nếu có người muốn nhân cơ hội mượn sức hoặc nhờ hắn làm việc, khẳng định không dễ.
- Được, lão tửu, vậy cảm ơn lão.
Theo quy định, lão tửu bán hộ ta một món trang bị sẽ lấy 8% giá thành làm thù lao, nghĩ lại kiến bang lệnh của ta cũng gần một triệu kim, 8% cũng không phải là nhỏ.
Nếu tặng không kim tệ, lại không có điều kiện gì, ta chắc chắn không ngu, nhận ngay, để lâu lão tửu lại đổi ý. Truyện được copy tại TruyệnYY.com
Tiểu tử này, bình thường không lòi ra, làm ra vẻ không có khí phách cùng tâm cầu tiến, khiến người ta thấy thật thân thiết, hóa ra là giả heo ăn thịt hổ, ở thời khắc mấu chốt vẫn tỉnh táo, làm người ta không dùng hết sức. Lão tửu âm thầm khen ngợi.
Theo thói quen của lão tửu, đối với bọn tiểu bối xa lạ, đặc biệt là loại không quyết đoán cùng cố gắng, lão sẽ không thèm để ý. Tên Thạch Đầu Thành này, cách làm việc, tính cách cùng gia thế đều không hợp với lão, không phải loại mà lão thích, theo lẽ thường, hắn căn bản không làm lão chú ý.
Chỉ là không biết vì sao, lão cực kỳ quan tâm đến kỵ sĩ Thạch Đầu Thành, lo lắng vì hắn không tiến được, tiếc nuối vì hắn mất đi thời cơ, tức giận vì hắn không thành sự nghiệp, tiếc hận cho tiền đồ của hắn.
Xem ra cần trợ giúp Thạch Đầu Thành, cần kích phát ý chí chiến đấu của hắn!
- Thạch Đầu, hai người này là….
Lão tửu mới hạ quyết tâm, âm thầm đánh giá ta một phen, đột nhiên phát hiện ra hai cô gái đặc biệt bên cạnh ta.
Ánh mắt lão tửu đương nhiên không có vấn đề, lúc nhìn đến ta liền thấy được hai cô gái bên cạnh, bởi vì hai người đều mang diện tráo, không nhìn thấy mặt, lão liền cho rằng đó là lão bà cùng tiểu muội của ta, lần trước đã đến cửa hàng của lão.
Do đó, lão tửu không để ý.
Lúc này lão lại phát hiện, đây không phải hai cô gái lần trước, chẳng những khí chất bất đồng, mà chức nghiệp cùng trang bị cũng khác nhau.
Nữ tử bên phải, là một ma pháp sư mực trường bào, thân thể thon dài, thuần khiết như mây trắng, trong suốt như nước chảy, làm cho người ta có cảm giác ôn nhu thoải mái, giống như một tiên nữ vậy.
Nữ tử bên trái, mặc đồ kỵ sĩ, thân thể yểu điệu lả lướt, sôi động dị thường, toát ra vẻ thanh xuân cùng sôi nổi sống động, lại thêm một phần ngạo khí cùng tự tin, cũng có cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái, lại có một loại khí thế như anh hùng.
Tuy hai cô gái này đều mang diện trảo, chỉ cần nhìn khí chất cùng dáng người là có thể khẳng định, hai nàng tuyệt đối là mỹ nữ, chỉ sợ tương đương hai mỹ nhân lớn nhỏ lúc trước.
Lúc này, cô gái ôn nhu như tiên nữ đứng thẳng cạnh ta, nắm lấy tay ta, ngoại trừ nhìn ngắm đánh giá chung quanh, toàn bộ sự chú ý đều tập trung trên người ta.
Cô gái oai hùng hiên ngang đứng bên trái, nhìn không ra có quan hệ thế nào với ta, chỉ là có thể đứng yên lặng phía sau, nghe chúng ta nói chuyện, quan hệ chắc cũng không hề kém.
Tiểu tử này, diễm phúc thật cao!
Mười mấy giờ trước, tiểu tử này còn đi cùng lão bà cùng tiểu muội, bây giờ lại cùng hai cô gái khác thân mật, đặc biệt là cô nàng ôn như như nước, nhìn ánh mắt của nàng, có thể biết quan hệ cũng không đơn giản.
Tiểu tử này, đủ hoa tâm!
Lão tửu đang tán thưởng ta có phong phạm của lão năm nào, thậm chí còn mạnh hơn, có mỹ nữ nhiều như vậy, hơn nữa đều là hai mỹ nữ cùng đi, lại không có xung đột.
Thật là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, thế hệ sau giỏi hơn thế hệ trước, tự nhiên lão tửu lại có cảm giác bất bình.
Tiểu tử này hoa tâm như vậy, có tiềm chất của sắc lang, lão phải chú ý cẩn thận, ngàn vạn lần không thể cho tiểu tử này tiếp xúc với hai cháu gái bảo bối của lão, làm cho người kia dốc hết sức khiến cho hai cháu gái lão chú ý.
Nhưng ngoại trừ lần trước, tiểu tử này không tiếp xúc với hai cháu gái lão nữa, thậm chí còn không hỏi thăm hai đứa, giống như chưa từng quen biết, cũng không muốn quen hai đứa, lại làm cho lão tửu vô cùng buồn bực.
Tiểu tử này, cũng quá tùy tiện!
Lão tửu càng thêm tức giân, tiểu tử này dám coi thường hai cháu gái lão.
Tuy lão tửu không vừa lòng với ta, thậm chí từng coi thường, nhưng sống lâu như vậy, chỉ có ta là vừa mắt lão, cảm giác có thể tương xứng với hai cháu gái song sinh bảo bối của lão.
- Các nàng là bạn của ta.
Ta đương nhiên không biết tâm tình lão tửu, nhìn vẻ kỳ quái của lão, ta chỉ giới thiệu đơn giản một chút, sau đó chuyển đề tài.
- Lão tửu, lần này không cẩn thận lại gặp BOSS, nhặt được một cái Kiến Bang Lệnh.
Nói xong, ta đem Kiến Bang Lệnh lấy được từ người Song Đầu Thủy Vụ Yêu ra, nhưng hôm nay lão tửu thật kỳ quái, sao tự nhiên lại như vậy?