Võng Du Phong Lưu Kỵ Sĩ
Chương 86 : NAM MỘC ƯNG TRƯỢNG.
Ngày đăng: 01:35 02/08/20
Hành động chọc cười vừa rồi đối với Băng Vũ không có hiệu quả, ta không cam tâm, trong lòng lại lập kế hoạch mới, vừa rồi cố ý lầm bầm chỉ là muốn thấy vẻ mặt giận dữ của Băng Vũ.
Đáng tiếc là Băng Vũ kiên định hơn so với Nam Cung Băng Ngọc, Hỏa Vũ và Thanh Trúc đã phát hỏa, Băng Vũ vẫn như trước lạnh như băng, căn bản không xem ta trong mắt.
Nhìn thấy Nam Mộc Yêu Vương khí thế hung hăng, thôi quên đi, giết Nam Mộc Yêu Vương đã, sau đó giúp Thanh Trúc luyện cấp.
Kỹ năng [Khiêu Khích], hấp dẫn Nam Mộc Yêu Vương hướng tới ta công kích.
Ài, Kỵ Sĩ trời sinh đúng là nhục thuẫn(dịch là khiên thịt nghe ghê lắm), mặc dù công kích không cao, nhưng mà kỹ năng [Khiêu Khích] chuyên môn để dẫn quái, chỉ cần cấp kỹ năng này đủ cao, cho dù không đả quái, không tạo thành thương tổn với quái, quái vật cũng sẽ không buông tha ngươi.
Hỏa Vũ nhìn tên Kỵ Sĩ kia, trong lòng đột nhiên xuất hiện một chủ ý.
[Vẫn Thạch Thuật] của nàng tạo thành 300 thương tổn đối với Nam Mộc Yêu Vương, nhưng mà kỹ nàng đó công kích trên người tên xấu xa kia lại chỉ tạo thành có 200 thương tổn.
Hỏa Vũ nhất thời trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc tại chỗ, thương tổn của nàng cùng tỷ tỷ khi công kích Nam Mộc Yêu Vương đã thấp như vậy, nếu thế phòng thủ của tên này là bao nhiêu? Hỏa Vũ trong lòng không thể tin nỗi.
Nam Mộc Yêu Vương bị ta [Khiêu Khích], bỏ việc đuổi theo Hỏa Vũ, trường tiên "xoát xoát" đánh ra, thì ra là kỹ năng [Thụ Tiên] phi thường thuần thục đánh lên người ta, đáng tiếc công kích khí thế là thế, chỉ tạo thành hơn 400 thương tổn đối với ta, tuy có hơn tuyệt chiêu của Lang Nhân Tạp Ba La, nhưng mà đối với người có HP 2000 như ta mà nói, chút thương tổn đó không là gì.
Thanh Trúc thấy ta đã bị thương tổn, vội vàng phát ra hai cái [Khôi Phục Thuật], HP ta lập tức lại đầy ngay.
Ngày cả một bình HP cũng không cần dùng.
"Thạch Đầu, tốt lắm, tiếp tục đi."
Thanh Trúc thấy hình ảnh ta chiến đấu oai phong như vậy, trong lòng bỗng xuất hiện cảm giác tự hào, Thạch Đầu đúng là số một, lập tức một loạt kỹ năng phụ trợ phóng lên người ta, khiến cho thương tổn của Nam Mộc Yêu Vương giảm thêm khá nhiều.
"Muội muội, nhanh công kích, Thạch Đầu chế trụ nó, không còn nguy hiểm nữa rồi." Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
Thanh Trúc gia tăng thêm phụ trợ cho ta, sau đó thấy BOSS không có uy hiếp được ta nữa, nàng quay đầu nhìn lại, kêu gọi hai cô nàng song sinh kia chạy lại, đồng thời thấy các nàng cũng không có tấn công BOSS Nam Mộc Yêu Vương, mà lại nhìn đại chiến giữa BOSS và Kỵ Sĩ, tưởng rằng các nàng sợ không đối phó được BOSS, liền nhanh chóng gọi các nàng đến cùng sát BOSS.
Hai chị em song sinh kia liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ thi triển ma pháp, bắt đầu tấn công BOSS Nam Mộc Yêu Vương.
Hai người bọn họ thấy BOSS Nam Mộc Yêu Vương bị Kỵ Sĩ xấu xa kia thu hút, đang chuẩn bị buông tay mặc kệ, tên xấu xa kia phòng thủ cao như vậy, khẳng định là toàn thể Kỵ Sĩ(tăng hết phòng thủ), các nàng muốn xem xem một tên không có lực công kích làm sao để đối phó với BOSS Nam Mộc Yêu Vương, muốn nhìn xem tên xấu xa kia bị BOSS cuốn lấy, xem có còn cơ hội lộ ra nụ cười đáng ghét kia nữa không.
Trong thời gian đợi BOSS giết chết tên xấu xa kia, các nàng nên thoát khỏi trạng thái chiến đấu, sau đó liền có thể sử dụng [Hồi Thành Quyển Trục], lưu lại tên xấu xa kia một mình chịu chết.
Đương nhiên, tên xấu xa này đến lúc đó khẳng định sẽ cầu xin hai nàng hỗ trợ, các nàng hiển nhiên sẽ không thèm quan tâm đến hắn.
Nhưng mà nghe được thanh âm của mĩ nữ Mục Sư, hai nàng cảm thấy có chút không tốt, vừa rồi mĩ nữ Mục Sư này có ý tốt giúp đỡ các nàng, hơn nữa còn nhắc nhở các nàng việc BOSS đã hồi đầy HP, làm sao các nàng có thể để im cho nàng ta bị BOSS giết chết, không thể làm cách nào khác, đành phải giúp tên xấu xa kia đánh BOSS.
May là ta cũng không biết được ý nghĩ của cặp song sinh mĩ nữ kia, không ngờ ta mất sức lớn như vậy, chạy tới chiến đấu phía trước, trợ giúp hai nàng vậy mà lại phải chịu loại đãi ngộ như thế, ta quả thật là buồn đến chết mất.
"Mỹ nữ, cố gắng lên!"
Đáng thương cho ta đến giờ còn không biết mình cố gắng vô ích, bản thân lại tưởng rằng mình vĩ đại, còn đắc ý kêu to nữa.
Ta một bên công kích Nam Mộc Yêu Vương, một bên không ngừng dùng kỹ năng [Khiêu Khích], chỉ cần để cho Nam Mộc Yêu Vương vẫn công kích ta, có hai mĩ nhân Pháp Sư ở phía sau ta làm chỗ dựa, ta căn bản không cần động thủ.
Lúc này Thanh Trúc đã tổ đội xong với hai vị mĩ nữ kia, trong chớp mắt, tổ đội chúng ta phối hợp ăn ý hẳn, ta đem Nam Mộc Yêu Vương cố định tại chỗ, Thanh Trúc và hai nàng kia ở cách đó 5 mét, không ngừng phóng thích ma pháp, HP của Nam Mộc Yêu Vương đang dần giảm bớt.
Nam Mộc Yêu Vương vô cùng tức giận, không ngừng kêu lớn, kỹ năng [Thụ Tiên] cùng với [Diêu Đầu Vũ] liên tục được sử dụng, nó thật sự muốn giết chết tên Kỵ Sĩ đáng ghét trước mặt này, đáng tiếc là dù nó có công kích thế nào, tên Kỵ Sĩ kia cũng có vẻ như không hề để ý tới, thậm chí còn không thèm di chuyển nửa bước, có vẻ như hắn đang cố tình trêu tức nó vậy.
Nó là Nam Mộc Yêu Vương, làm sao có thể để cho người ta tùy ý đùa giỡn, nó càng lúc càng tức giận lại càng tăng thêm tốc độ công kích Thạch Đầu, nó cũng không thèm quan tâm đến mọi công kích khác, chỉ muốn chém tên kia thành trăm ngàn mảnh, biến hắn trờ thành "đồ ăn" nuôi dưỡng nó.
"Tiến hóa … tiến hóa….
Nhìn Nam Mộc Yêu Vương đang vô cùng tức tối, ta liền không ngừng [Khiêu Khích] nó, hơn nữa lại còn dùng Khô Lâu Chi Nhận trong tay khắc lên vỏ nó một con ô quy lớn(rùa đen), hy vọng nó có thể tiến hóa, trở thành yêu thú, xem nó rút cục là cái dạng gì.
Đương nhiên, quái vật Lv càng cao, đồ vật rơi ra càng "xịn", ta đương nhiên càng mong Nam Mộc Yêu Vương tiến hóa, như vậy thì trang bị rơi ra càng "xịn" hơn.
"Ngao......"
Nam Mộc Yêu Vương kêu to, phảng phất như đang tố khổ, đáng tiếc cũng không phải là tiến hóa, mà là HP của nó chỉ còn có 200, ta đành "âu yếm tặng" nó một đòn [Nhị Trọng Kích] khiến nó nằm xuống luôn.
Ta ngất, tên Nam Mộc Yêu Vương này quả thật là giàu có nha, nó rơi ra hẳn hai kiên tiên khí màu đen luôn, thật sự là chết cũng oanh liệt, khiến người ta vô cùng kính nể.
Ta thuận tay cầm hai kiện tiên khí lên xem.
Nam Mộc Ưng Trượng: Hắc sắc tiên khí, vũ khí đơn thủ, yêu cầu: Ma Pháp Sư, hiệu quả không rõ, không thể sử dụng.
Nam Mộc Ưng Trượng: Hắc sắc tiên khí, vũ khí đơn thủ, yêu cầu: Ma Pháp Sư, hiệu quả không rõ, không thể sử dụng.
Không ngờ lại là hai kiện trang bị của Ma Pháp Sư, ta quay lại nhìn một chút cặp mĩ nữ song sinh, chẳng lẽ Nam Mộc Yêu Vương cũng háo sắc, là một tên sắc lang, cố tình "hi sinh" để cấp hai nàng hai kiện tiên khí.
Nhìn một kích cuối cùng kết liễu BOSS của tên xấu xa kia, hai nàng không ngừng liếc nhìn nhau, tạm dừng công kích hắn, hắn thật sự nắm chắc thời cơ, một kích cuối cùng kết thúc BOSS, cái này đối với các nàng cũng không có quan hệ, hai nàng đang chuẩn bị rồi đi, không muốn gặp lại tên Kỵ Sĩ đáng ghét kia nữa.
Cho nên có rơi ra trang bị gì, các nàng cũng không thèm quan tâm đến, các nàng thật sự không muốn nghe tên kia lý luận phân chia đồ nữa.
"Hỏa Vũ, lại đây xem BOSS rơi ra cái gì đi."
Băng Vũ và Hỏa Vũ chuẩn bị rời đi, đang muốn cùng Thanh Trúc cáo từ, nhưng mà Thanh Trúc thấy BOSS bị giết, ngọc diện tinh xảo lộ ra vẻ tươi cười, nhanh tay kéo Hỏa Vũ đi về phía Kỵ Sĩ Thạch Đầu.
Hai nàng thấy Thanh Trúc cao hứng như vậy, bất đắc dĩ đành đi theo.
Vừa rồi trong quá trính sát BOSS, Thanh Trúc cùng với nàng kia đứng ở phía sau ta thi triển pháp thuật, không có gì nguy hiểm, bởi vậy các nàng bắt đầu nói chuyện phiếm, bây giờ các nàng đã rất thân thuộc với nhau rồi.
"Thạch Đầu, rơi ra gì vậy, có tốt không?"
"Vận khí không tồi, không ngờ rơi ra hai kiện Nam Mộc Ưng Trượng, hơn nữa lại là tiên khí, hai nàng Pháp Sư kia mỗi người một kiện, quả thật là hâm mộ quá."
"Tiên khí, lợi hại vậy sao, hai kiện tiên khí liền sao?"
"Đương nhiên rồi, ta tốn sức như vậy mà cón kém sao?"
Ta vô cùng đắc ý, ngoại trừ vì ta may mắn cao, người khác khẳng định không thể làm được như vậy.
Đáng tiếc là Băng Vũ kiên định hơn so với Nam Cung Băng Ngọc, Hỏa Vũ và Thanh Trúc đã phát hỏa, Băng Vũ vẫn như trước lạnh như băng, căn bản không xem ta trong mắt.
Nhìn thấy Nam Mộc Yêu Vương khí thế hung hăng, thôi quên đi, giết Nam Mộc Yêu Vương đã, sau đó giúp Thanh Trúc luyện cấp.
Kỹ năng [Khiêu Khích], hấp dẫn Nam Mộc Yêu Vương hướng tới ta công kích.
Ài, Kỵ Sĩ trời sinh đúng là nhục thuẫn(dịch là khiên thịt nghe ghê lắm), mặc dù công kích không cao, nhưng mà kỹ năng [Khiêu Khích] chuyên môn để dẫn quái, chỉ cần cấp kỹ năng này đủ cao, cho dù không đả quái, không tạo thành thương tổn với quái, quái vật cũng sẽ không buông tha ngươi.
Hỏa Vũ nhìn tên Kỵ Sĩ kia, trong lòng đột nhiên xuất hiện một chủ ý.
[Vẫn Thạch Thuật] của nàng tạo thành 300 thương tổn đối với Nam Mộc Yêu Vương, nhưng mà kỹ nàng đó công kích trên người tên xấu xa kia lại chỉ tạo thành có 200 thương tổn.
Hỏa Vũ nhất thời trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc tại chỗ, thương tổn của nàng cùng tỷ tỷ khi công kích Nam Mộc Yêu Vương đã thấp như vậy, nếu thế phòng thủ của tên này là bao nhiêu? Hỏa Vũ trong lòng không thể tin nỗi.
Nam Mộc Yêu Vương bị ta [Khiêu Khích], bỏ việc đuổi theo Hỏa Vũ, trường tiên "xoát xoát" đánh ra, thì ra là kỹ năng [Thụ Tiên] phi thường thuần thục đánh lên người ta, đáng tiếc công kích khí thế là thế, chỉ tạo thành hơn 400 thương tổn đối với ta, tuy có hơn tuyệt chiêu của Lang Nhân Tạp Ba La, nhưng mà đối với người có HP 2000 như ta mà nói, chút thương tổn đó không là gì.
Thanh Trúc thấy ta đã bị thương tổn, vội vàng phát ra hai cái [Khôi Phục Thuật], HP ta lập tức lại đầy ngay.
Ngày cả một bình HP cũng không cần dùng.
"Thạch Đầu, tốt lắm, tiếp tục đi."
Thanh Trúc thấy hình ảnh ta chiến đấu oai phong như vậy, trong lòng bỗng xuất hiện cảm giác tự hào, Thạch Đầu đúng là số một, lập tức một loạt kỹ năng phụ trợ phóng lên người ta, khiến cho thương tổn của Nam Mộc Yêu Vương giảm thêm khá nhiều.
"Muội muội, nhanh công kích, Thạch Đầu chế trụ nó, không còn nguy hiểm nữa rồi." Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
Thanh Trúc gia tăng thêm phụ trợ cho ta, sau đó thấy BOSS không có uy hiếp được ta nữa, nàng quay đầu nhìn lại, kêu gọi hai cô nàng song sinh kia chạy lại, đồng thời thấy các nàng cũng không có tấn công BOSS Nam Mộc Yêu Vương, mà lại nhìn đại chiến giữa BOSS và Kỵ Sĩ, tưởng rằng các nàng sợ không đối phó được BOSS, liền nhanh chóng gọi các nàng đến cùng sát BOSS.
Hai chị em song sinh kia liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ thi triển ma pháp, bắt đầu tấn công BOSS Nam Mộc Yêu Vương.
Hai người bọn họ thấy BOSS Nam Mộc Yêu Vương bị Kỵ Sĩ xấu xa kia thu hút, đang chuẩn bị buông tay mặc kệ, tên xấu xa kia phòng thủ cao như vậy, khẳng định là toàn thể Kỵ Sĩ(tăng hết phòng thủ), các nàng muốn xem xem một tên không có lực công kích làm sao để đối phó với BOSS Nam Mộc Yêu Vương, muốn nhìn xem tên xấu xa kia bị BOSS cuốn lấy, xem có còn cơ hội lộ ra nụ cười đáng ghét kia nữa không.
Trong thời gian đợi BOSS giết chết tên xấu xa kia, các nàng nên thoát khỏi trạng thái chiến đấu, sau đó liền có thể sử dụng [Hồi Thành Quyển Trục], lưu lại tên xấu xa kia một mình chịu chết.
Đương nhiên, tên xấu xa này đến lúc đó khẳng định sẽ cầu xin hai nàng hỗ trợ, các nàng hiển nhiên sẽ không thèm quan tâm đến hắn.
Nhưng mà nghe được thanh âm của mĩ nữ Mục Sư, hai nàng cảm thấy có chút không tốt, vừa rồi mĩ nữ Mục Sư này có ý tốt giúp đỡ các nàng, hơn nữa còn nhắc nhở các nàng việc BOSS đã hồi đầy HP, làm sao các nàng có thể để im cho nàng ta bị BOSS giết chết, không thể làm cách nào khác, đành phải giúp tên xấu xa kia đánh BOSS.
May là ta cũng không biết được ý nghĩ của cặp song sinh mĩ nữ kia, không ngờ ta mất sức lớn như vậy, chạy tới chiến đấu phía trước, trợ giúp hai nàng vậy mà lại phải chịu loại đãi ngộ như thế, ta quả thật là buồn đến chết mất.
"Mỹ nữ, cố gắng lên!"
Đáng thương cho ta đến giờ còn không biết mình cố gắng vô ích, bản thân lại tưởng rằng mình vĩ đại, còn đắc ý kêu to nữa.
Ta một bên công kích Nam Mộc Yêu Vương, một bên không ngừng dùng kỹ năng [Khiêu Khích], chỉ cần để cho Nam Mộc Yêu Vương vẫn công kích ta, có hai mĩ nhân Pháp Sư ở phía sau ta làm chỗ dựa, ta căn bản không cần động thủ.
Lúc này Thanh Trúc đã tổ đội xong với hai vị mĩ nữ kia, trong chớp mắt, tổ đội chúng ta phối hợp ăn ý hẳn, ta đem Nam Mộc Yêu Vương cố định tại chỗ, Thanh Trúc và hai nàng kia ở cách đó 5 mét, không ngừng phóng thích ma pháp, HP của Nam Mộc Yêu Vương đang dần giảm bớt.
Nam Mộc Yêu Vương vô cùng tức giận, không ngừng kêu lớn, kỹ năng [Thụ Tiên] cùng với [Diêu Đầu Vũ] liên tục được sử dụng, nó thật sự muốn giết chết tên Kỵ Sĩ đáng ghét trước mặt này, đáng tiếc là dù nó có công kích thế nào, tên Kỵ Sĩ kia cũng có vẻ như không hề để ý tới, thậm chí còn không thèm di chuyển nửa bước, có vẻ như hắn đang cố tình trêu tức nó vậy.
Nó là Nam Mộc Yêu Vương, làm sao có thể để cho người ta tùy ý đùa giỡn, nó càng lúc càng tức giận lại càng tăng thêm tốc độ công kích Thạch Đầu, nó cũng không thèm quan tâm đến mọi công kích khác, chỉ muốn chém tên kia thành trăm ngàn mảnh, biến hắn trờ thành "đồ ăn" nuôi dưỡng nó.
"Tiến hóa … tiến hóa….
Nhìn Nam Mộc Yêu Vương đang vô cùng tức tối, ta liền không ngừng [Khiêu Khích] nó, hơn nữa lại còn dùng Khô Lâu Chi Nhận trong tay khắc lên vỏ nó một con ô quy lớn(rùa đen), hy vọng nó có thể tiến hóa, trở thành yêu thú, xem nó rút cục là cái dạng gì.
Đương nhiên, quái vật Lv càng cao, đồ vật rơi ra càng "xịn", ta đương nhiên càng mong Nam Mộc Yêu Vương tiến hóa, như vậy thì trang bị rơi ra càng "xịn" hơn.
"Ngao......"
Nam Mộc Yêu Vương kêu to, phảng phất như đang tố khổ, đáng tiếc cũng không phải là tiến hóa, mà là HP của nó chỉ còn có 200, ta đành "âu yếm tặng" nó một đòn [Nhị Trọng Kích] khiến nó nằm xuống luôn.
Ta ngất, tên Nam Mộc Yêu Vương này quả thật là giàu có nha, nó rơi ra hẳn hai kiên tiên khí màu đen luôn, thật sự là chết cũng oanh liệt, khiến người ta vô cùng kính nể.
Ta thuận tay cầm hai kiện tiên khí lên xem.
Nam Mộc Ưng Trượng: Hắc sắc tiên khí, vũ khí đơn thủ, yêu cầu: Ma Pháp Sư, hiệu quả không rõ, không thể sử dụng.
Nam Mộc Ưng Trượng: Hắc sắc tiên khí, vũ khí đơn thủ, yêu cầu: Ma Pháp Sư, hiệu quả không rõ, không thể sử dụng.
Không ngờ lại là hai kiện trang bị của Ma Pháp Sư, ta quay lại nhìn một chút cặp mĩ nữ song sinh, chẳng lẽ Nam Mộc Yêu Vương cũng háo sắc, là một tên sắc lang, cố tình "hi sinh" để cấp hai nàng hai kiện tiên khí.
Nhìn một kích cuối cùng kết liễu BOSS của tên xấu xa kia, hai nàng không ngừng liếc nhìn nhau, tạm dừng công kích hắn, hắn thật sự nắm chắc thời cơ, một kích cuối cùng kết thúc BOSS, cái này đối với các nàng cũng không có quan hệ, hai nàng đang chuẩn bị rồi đi, không muốn gặp lại tên Kỵ Sĩ đáng ghét kia nữa.
Cho nên có rơi ra trang bị gì, các nàng cũng không thèm quan tâm đến, các nàng thật sự không muốn nghe tên kia lý luận phân chia đồ nữa.
"Hỏa Vũ, lại đây xem BOSS rơi ra cái gì đi."
Băng Vũ và Hỏa Vũ chuẩn bị rời đi, đang muốn cùng Thanh Trúc cáo từ, nhưng mà Thanh Trúc thấy BOSS bị giết, ngọc diện tinh xảo lộ ra vẻ tươi cười, nhanh tay kéo Hỏa Vũ đi về phía Kỵ Sĩ Thạch Đầu.
Hai nàng thấy Thanh Trúc cao hứng như vậy, bất đắc dĩ đành đi theo.
Vừa rồi trong quá trính sát BOSS, Thanh Trúc cùng với nàng kia đứng ở phía sau ta thi triển pháp thuật, không có gì nguy hiểm, bởi vậy các nàng bắt đầu nói chuyện phiếm, bây giờ các nàng đã rất thân thuộc với nhau rồi.
"Thạch Đầu, rơi ra gì vậy, có tốt không?"
"Vận khí không tồi, không ngờ rơi ra hai kiện Nam Mộc Ưng Trượng, hơn nữa lại là tiên khí, hai nàng Pháp Sư kia mỗi người một kiện, quả thật là hâm mộ quá."
"Tiên khí, lợi hại vậy sao, hai kiện tiên khí liền sao?"
"Đương nhiên rồi, ta tốn sức như vậy mà cón kém sao?"
Ta vô cùng đắc ý, ngoại trừ vì ta may mắn cao, người khác khẳng định không thể làm được như vậy.