Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 31 :

Ngày đăng: 17:34 18/04/20


Tối thứ hai, Lý Kiêu triệu tập bang chúng, chọn lựa ra hai mươi lăm người tinh anh, còn lại thay phiên nhau bổ sung, hướng về Long Uyên Trạch tiến quân.



Oa oa không khóc nói lần hành động này chính là tình huống xưa nay chưa từng có ở trong bang nên hắn gọi là “Bồi Thái tử đánh phó bản”.



So với Thái tử gia kích động, Lộ Viễn lại có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.



Ngược lại cậu còn có chút lo lắng a…



Lộ Viễn quét mắt nhìn đội ngũ một chút, sau đó kêu mọi người lên yy bang hỏi trước một câu: “Mọi người đến đông đủ chưa, tất cả mọi người đều có trang bị đánh phó bản chứ?”



“Ai đang nói chuyện vậy?”



“Lộ đại sư a.”



“Oa, thanh âm tiểu bạch kiểm.”



“Đây là thanh âm của công tử, ngươi biết cái gì!”



Lộ Viễn trong lòng không biết nói gì…



“Đừng nháo! Nghe chỉ huy an bài!” Lý Kiêu ở yy rống lên một tiếng, tất cả mọi người an tĩnh lại.



Lộ Viễn vẫn cảm thấy việc người trong bang nghe lời Lý Kiêu như vậy thực thần kỳ.



Lộ Viễn lại nói một lần: “Tất cả mọi người có trang bị đi phó bản chưa?”



“Không có.”



“Có.”



Thanh âm loạn thành một đoàn, nhưng không có so với có nhiều hơn.



Lộ Viễn đành phải nói: “Mọi người đến cửa phó bản tập hợp.”



“Cửa phó bản ở nơi nào a?”



“…”



Thật vất vả vào được, có người lại hỏi: “boss ở nơi nào? Cũng không có quái nhỏ?”



Lý Kiêu xung phong nhận việc chỉ đường: “Ở bên dưới núi.”



Vì thế tất cả mọi người hướng bên dưới mà nhảy, Lộ Viễn khiếp sợ thấy thật nhiều người rớt xuống núi, còn có người ngã chết.



“Đừng nhảy a, có thể truyền tống, nhấp vào NPC bên cạnh, có thể đưa mọi người đến ngay chỗ của boss.” Lộ Viễn vội vàng nói.



“…”



“Lão đại gạt người…”



Lý Kiêu đứng ở trên núi vô tội nói: “Ta cũng chưa từng tới, đương nhiên phải vậy thôi.”



Lộ Viễn nhìn【 dũng mãnh thiện chiến 】,hỏi: “Vậy tại sao anh không nhảy?”



Lý Kiêu cười nói: “Tại tôi thấy cậu không có nhảy a, you jump, I jump.”



Lời này vừa nói ra, yy một mảnh ồn ào.



Lộ Viễn không thèm quan tâm đến lý lẽ của hắn, trực tiếp truyền tống đi.



Tất cả mọi người đứng ở phía trước boss, Lộ Viễn nhìn nhìn trang bị của mọi người trong đoàn, may mắn Thuần Dương, Ngũ Độc, Thất Tú đều có trang bị tốt (ý chỉ Bát huyền tố ly thương, Oa oa không khóc và Loan câu)… Lần trước Oa oa không khóc đánh qua một lần, hẳn là không có vấn đề như lần trước, buff đã giải quyết xong.



“Hoa sinh ngươi từng đánh phó bản này chưa?” Lộ Viễn hỏi.



“Hoàn toàn không thành vấn đề, Trấn Sơn Hà của Hoa Sinh ta chính là Trấn Sơn Hà tốt nhất.” Hoa sinh ở trên yy khoái trá trả lời.



(Trấn sơn hà là skill của Thuần Dương Tử Hà: có thể bảo vệ cho đồng đội)



Lộ Viễn cảm thấy được thanh âm này có điểm quen tai, đại khái chắc là trước đây đã từng cùng hắn đánh phó bản đi.



Hoa Sinh là dame cũng có một bộ trang bị hoàn chỉnh, vì thế… Chỉ còn lại có tank.



Lý Kiêu cùng Lộ Viễn đã sớm đổi trang bị tốt lắm, tất cả là nhờ Lộ Viễn, nhưng Lý Kiêu mặc bộ trang bị mới thật sự khó coi, chính là từ quân gia giàu có suất khí lập tức biến thành ông chủ mấy quán lề đường, cảm giác thật kỳ quái.




Hai người lên sườn núi, Lộ Viễn ở trước mấy cây cột chạy tới chạy lui, dựa theo trình tự đem cây cột xoay tròn. Lý Kiêu đứng ở một bên nhìn hồi lâu cũng không hiểu.



“Này có ý tứ gì?”



“Khởi động cơ quan.”



“Cùng Cửu cung cách vừa rồi có liên hệ gì?”



Lộ Viễn mỉm cười: “Bí mật, không nói cho anh.”



“…”



Lý Kiêu cũng cười, Lộ Viễn như thế này thật sự đáng yêu.



Nói thật ra hai người đi nhưng không có buff, đánh phó bản này thật đúng là không phải đơn giản như vậy, may mắn hai người cấp bậc cao, không hấp dẫn quái nhỏ, thời điểm đánh boss hai người thay phiên nhau tank, giúp đỡ cho nhau, một đường cũng nhanh tới nơi che dấu phía trước, bạch y thánh nữ đứng ở chỗ núi cao trước mặt.



Lý Kiêu vừa thấy, đã nói: “A, ta biết MM (muội muội) này.”



Lộ Viễn nói: “Boss này từ lúc còn 50 cấp vẫn giữ nguyên cho đến hiện tại… , phó bản cấp 70 nàng cũng là boss ẩn, lên cấp 80 phó bản có nhiều thay đổi nhưng boss ẩn vẫn là nàng.”



“Chúng ta khi nào thì đi đánh phó bản cấp 80 có nàng?” Lý Kiêu hỏi.



Lộ Viễn nhìn Lý Kiêu liếc mắt một cái: “Qua hai ngày nữa đi, phó bản kia  không giống Long Uyên Trạch chỉ có hai boss.”



“Vậy được rồi, kỳ thật tôi có chút đại thương nguyên khí, nghỉ ngơi vài ngày cũng không sai.” Lý Kiêu héo héo nói.



Lộ Viễn vui vẻ: “Khó có được anh cũng chịu thua.”



“Vô nghĩa a, boss chém tôi một đao rớt mấy chục ngàn máu, đương nhiên là đau hơn người chơi khác đánh tôi rồi.”



Ngụy biện, Lộ Viễn ở yy thảo luận: “Ngẩng đầu nhìn trời.”



Lý Kiêu thay đổi tầm nhìn hướng lên trên xem thử, trên bầu trời xanh lam có một vòng trăng tròn soi sáng, chiếu rọi rừng phong diệp đỏ sậm cùng tầng lớp kiến trúc trùng điệp, hơi có chút hương vị cô tịch thê lương.



“Có phải rất xấu hay không?” Lộ Viễn cười hỏi.



Lý Kiêu cũng cười : “Không có, tôi vừa rồi có mắt không tròng, rất xinh đẹp.”



Hai người ở trên đỉnh núi tĩnh toạ, câu có câu không nói chuyện phiếm, dần dần sinh ra chút không khí ôn nhu. Lý Kiêu híp mắt, nghe trong tai nghe truyền đến thanh âm ôn nhuận của Lộ Viễn, cảm thấy được trò chơi cho dù không đánh nhau không đánh quái, liền chỉ như vậy thôi cũng rất tốt.



Lý Kiêu nghĩ nghĩ, nói: “Hôm nay cảm ơn cậu.”



Lộ Viễn kỳ quái: “Cảm tạ cái gì?”



“Cám ơn cậu chịu theo cái đoàn vô dụng lại tệ này cùng đi đánh phó bản, cùng nhau rối rắm.”



Lộ Viễn “Ai” một tiếng: “Tôi còn tưởng rằng là cái gì, cùng một bang hội phân rõ ràng như vậy để làm chi.”



Đang lúc trò chuyện, hệ thống đột nhiên toát ra một cái tin tức.



【 hệ thống 】 giang hồ khoái mã phi báo!”Oa oa không khóc” hiệp sĩ ở Vạn Hoa đối “Loan câu” nữ hiệp sử dụng 【 thực cam chi tâm 】trong truyền thuyết! Lấy này hướng thiên hạ tuyên cáo: “Oa oa không khóc” đối “Loan câu” yêu mến, có nhật nguyệt làm minh, thiên địa làm giám, Sơn Hà làm chứng, quỷ thần làm bằng. Từ nay về sau núi cao không ngăn được chí, sông sâu không cản được lòng, lưu niên không hủy được ý, phong sương không che được tình. Ngay cả con đường phía trước bụi gai khắp nơi, cũng mang theo trường kiếm mà thản nhiên đi qua. Kim sinh kim thế, bất ly bất khí, vĩnh viễn, tương hứa cùng nhau! Các vị hiệp sĩ hãy tức tốc đến Vạn Hoa cùng chứng kiến lời tỏ tình chân thành kinh thiên địa quỷ thần khiếp của “Oa oa không khóc” hiệp sĩ!



Lý Kiêu trừng mắt mắng một câu: “Kháo.”



____________________



Tác giả có lời muốn nói: kỳ thật ta không biết đánh Long Uyên Trạch theo nguyên lý cụ thể gì, chỉ biết là chỉ huy bảo ta đánh ai thì ta đánh, nên đâm ai thì ta đâm…



Viết sai cũng đừng trách ta a…



____________________



“Thực cam chi tâm” trong game dịch ra là trái tim chân thành nhưng mình thấy dịch vậy mất hay nên giữ nguyên, một điều nữa cái thực cam chi tâm này rất mắc a, quả nhiên muốn theo đuổi người ta cũng phải bỏ tiền mới được.



___________________



Chương 32



Hình của chị Nguyệt rất đẹp, luôn làm mình chết đứ đừ không ngóc dậy nổi luôn



[email protected]#__#@____________