Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 47 :

Ngày đăng: 17:35 18/04/20


Lý Kiêu nhìn Lộ Viễn, ánh mắt trừng thật lớn, còn trong lòng thì không ngừng hò hét, ai vậy a!



Lộ Viễn gặp Lý Kiêu nhìn mình như vậy, liền lấy tay sờ sờ tóc, ho khan một chút, nói: “Lần trước dọa mẹ của anh, lần này thay đổi kiểu tóc một chút, có phải dễ nhìn hơn hay không?”



Lý Kiêu vỗ chân đứng lên, kích động nói: “Tốt, thật tốt quá, quả thực là tốt nhiều lắm!”



Lộ Viễn đem một đầu tóc nhuộm đen trở về, mềm mại gọn gàng rủ xuống hai bên tai, hai bông tai hình đinh cũng đã lấy xuống, cậu mặc một kiện áo sơ mi cùng quần tây, khi cậu dùng đôi mắt đen nhánh của mình nhìn người khác thì nhu hòa nhẹ nhàng, quả thực tựa như nam hài tử nhà bên vậy.



Lý Kiêu ngửa mặt lên trời thét dài, đau khổ đầy mặt, nếu sớm biết rằng mẹ của hắn đến một lần có thể làm cho Lộ Viễn hoàn lương, hắn đã sớm gọi Bà đến từ mười tám đời rồi.



Lý Kiêu nhìn Lộ Viễn, càng xem càng yêu, nhưng là nữ nhân viên còn đứng bên cạnh, hắn cố làm ra bộ dáng bình tĩnh, đối nữ nhân viên cửa hàng nói: “Vậy nhờ cô, chúng tôi đi trước, buổi chiều phải dựa vào cô trông coi quán rồi.”



Cô nhân viên vẫn còn đang trầm mê trong mỹ mạo của Lộ Viễn, trả lời: “Có thể đem suất ca lưu lại không?”



Lý Kiêu một phen giữ chặt Lộ Viễn, thiêu thiêu mi: “Không được.” Suất ca là của tôi.



Lý Kiêu kéo Lộ Viễn lên lầu, Lộ Viễn cười đi theo hắn, vừa vào cửa, Lý Kiêu liền đem Lộ Viễn đè lên tường mà hôn.



Tình huống giống y như lần trước, có điều lần này Lộ Viễn lại không có chạy đi.



Nhắm mắt lại, cảm thụ bờ môi mềm mại đang cùng môi mình giao triền nghiền áp, Lộ Viễn trong lòng cảm thấy thật ngứa, cảm giác cùng Lý Kiêu hơi thở quấn quýt, thật sự là tốt đẹp đến mức làm cho người ta đều nhanh say.



Lý Kiêu sờ sờ mặt của Lộ Viễnt, vẻ mặt mê đắm mà tán thưởng: “Thật xinh đẹp a.”



Lộ Viễn ôm lấy Lý Kiêu, đem mặt gác ở trên vai hắn, nhẹ giọng nói vào tai Lý Kiêu: “Em chỉ biết là anh thích loại hình cấm dục này a.”



Hô hấp ấm áp phất qua lỗ tai, Lý Kiêu cảm thấy máu của mình đang sôi lên, một phen áp chặt Lộ Viễn lên tường, đem hai chân cậu tách ra, dùng sức chen chân của hắn vào mà cọ cọ.



Lộ Viễn đỡ lấy vai Lý Kiêu, thiếu chút nữa mất trọng tâm mà té nhào, miệng mắng: “kháo, anh muốn làm gì.”



Lý Kiêu cười nói: “Không phải nói hình tượng cấm dục sao? Không được nói chuyện thô tục.” Hắn vừa nói, một bên đỉnh lộng giữa hai chân Lộ Viễn, làm cậu rên rỉ ra tiếng.



Lý Kiêu bắt tay vói vào bên trong quần áo Lộ Viễn, sờ sờ thắt lưng của cậu, miệng thì cắn lấy cổ của cậu, càng sờ càng cảm thấy trên người thật nóng, như thế nào cũng không đủ.



Khi Lý Kiêu đem quần áo Lộ Viễn đẩy lên, lộ ra hai điểm hồng hồng trước ngực, Lý Kiêu rốt cục thỏa mãn mà thở dài.



“Uy, anh làm quần áo của em nhăn hết rồi.” Trước ngực cảm giác mát lạnh làm cho Lộ Viễn không thoải mái, cậu cau mày oán giận.



Lý Kiêu ngậm lấy điểm đỏ bên trái mà liếm.
“Em có chuẩn bị tâm lý mà.” Lộ Viễn ngược lại an ủi Lý Kiêu, “Em cảm thấy như vậy đã thân thiện lắm rồi.”



“Nếu Lý Thiên Nhai có ở đây thì tốt rồi, ít nhất không khí sẽ không cương như vậy.” Lý Kiêu thở dài.



“Đúng rồi, anh ta đâu? Em mới vừa rồi còn thấy kỳ quái.” Lộ Viễn hỏi.



Lý Kiêu ngượng ngùng nói: “Mẹ anh nói đây là vấn đề của gia đình anh nên không cho hắn đến.”



Lộ Viễn không nói gì.



Lý Kiêu mang giọng có lỗi: “Mẹ anh quả thật có điểm cường thế…”



“Không có việc gì…” Lộ Viễn nói ra suy nghĩ thật trong lòng “Em chỉ suy nghĩ vì cái gì hai tòa băng sơn lại có thể sinh ra một người nói nhiều như anh.”



“…”



Sau khi vào bàn dùng cơm, không khí tốt hơn rất nhiều, nơi nào có nam nhân nơi đó liền có rượu, Lộ Viễn bình thường cũng thường cùng đàn anh và giáo sư ra ngoài chạy mấy cái đồ án thiết kế, có đôi khi cùng người ở địa phương đó cùng nhau uống rượu, cho nên tửu lượng coi như cũng khá đi.



Sau khi bốn vị lão, trung, thanh nam nhân uống rượu với nhau, nói chuyện cũng dần nhiều lên.



Ba Lý Kiêu hỏi Lộ Viễn vài vấn đề trong việc học của cậu, không nghĩ tới ba Lý Kiêu cũng biết một ít về thiết kế, Lộ Viễn thật cao hứng theo sát mà thảo luận. Lý phu nhân thấy Lộ Viễn cũng biết đạo lý, không giống như tên côn đồ, sắc mặt cũng tốt lên rất nhiều.



Nhưng thật ra Lý gia gia luôn ngồi một bên uống rượu giải sầu nghe hai người nói chuyện, , đột nhiên, ông đặt chén rượu xuống, đối Lộ Viễn nói: “Đứa bé này! Còn trẻ như vậy! Như thế nào cũng đi lên con đường này rồi!”



Lộ Viễn sửng sốt.



A, rốt cục đã đến rùi, thuyết giáo trong truyền thuyết a.



__________________



Chương 48



Chương này phản công nha mn, mình nhắc trước rùi đó a~~~



(Tấm hình này là tình cờ mình thấy được, cũng không biết nó nằm trong cái dou nào nữa )



[email protected][email protected]___________