Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 52 :

Ngày đăng: 17:35 18/04/20


Sau, Oa oa không khóc đem việc này nói lại cho Lý Kiêu nghe, Lý Kiêu cười muốn tắt thở.



Lý Kiêu lại nói cho Lộ Viễn nghe, Lộ Viễn nghe mà thực phấn khích.



Hai người đều có cảm giác sớm muộn chuyện này cũng sẽ như vậy, lại cảm thấy Oa oa không khóc cùng với Loan câu thực sự rất ngốc.



Nhưng cả ba người cũng không dám nói với Loan câu chuyện Oa oa không khóc vốn thích nam nhân, sợ Loan câu bởi vì xấu hổ cùng giận dữ mà bỏ đi…



Oa oa không khóc cùng Loan câu lại dính lấy nhau, cả ngày tản ra một đống tim hồng đến muốn ói, trên đường bọn họ đi qua, người qua đường chỉ cần nhìn thấy bóng của hai người họ đều tự giác đi đường vòng.



Lý Kiêu cùng Lộ Viễn thấy bọn họ như vậy, song phương đều có cảm giác nổi da gà khắp người.



Chuyện của Oa oa không khóc cùng Loan câu, kể cả bang hội đều là một mảnh hoà thuận vui vẻ, trừ bỏ hai vị muội tử.



Bát huyền tố ly thương trước giờ vẫn luôn không nói chuyện trên kênh bang cho nên có ở hay không mọi người cũng không biết, nhưng Tiểu mễ tương vẫn luôn là thành viên tích cực, kể từ sau ngày đó, nàng cũng không còn nói chuyện trên kênh bang nữa.



Người trong bang, đặc biệt là Diệp Minh Liễu cùng một ít nữ sinh khác, đều cảm thấy lần trước Tiểu mễ tương nói những lời quá phận với Lý Kiêu, cho dù cũng có giận, nhưng cũng không có nói gì nàng.



Lý Kiêu thân là bang chủ, cảm thấy nữ hài tử thì tính tình hoạt bát, bướng bỉnh chút cũng là bình thường, việc rất nhỏ, không cần nhớ trong lòng.



Mà Lộ Viễn lại cảm thấy nếu không biết sự anh bài của Diệp Trí Phong, thì nên nói sớm một chút, đừng lâm môn một bước để xảy ra chuyện như bây giờ, Lý Kiêu cũng không nên chủ động cấp bậc thang cho hai nữ hài tử kia xuống, nếu không lần sau sẽ không có người nghe lời Lý Kiêu nói nữa, sự tình cứ để như vậy cho nó từ từ lắng xuống là được.



Lý Kiêu căn bản không nghĩ nhiều, nếu Lộ Viễn nói vậy, hắn cũng sẽ không tiếp tục can thiệp nữa.



Dũng mãnh thiện chiến: “Chính là nhìn hai đóa kiều hoa bởi vì chuyện này mà héo rũ, thật không đành lòng a.”



Tám ngàn dặm đường: “… Kiều hoa không phải dùng để thương tiếc.”



Dũng mãnh thiện chiến: “Em cư nhiên thích kiểu ngược đãi này.”



Tám ngàn dặm đường: “Anh nói thật với em có phải gần đây anh thường hay xem mấy cái phim không sạch sẽ phải không?”.



Mắt thấy đã tới chủ nhật, ngày hôm sau chính là ngày thi đấu vòng tròn, diễn ra trong bốn ngày, sau đó thứ sáu chính là trận đấu giữa hai phe.



Hạo khí minh bên kia hẳn là Hư không trảm không ngớt, mà Ác nhân cốc bên này còn chưa biết là ai đâu.



Còn có một ngày, Lý Kiêu nói cái gì cũng muốn cùng Lộ Viễn đánh mấy trận, nói muốn truyền nhiệt cho Lộ Viễn.



Vì thế hai người rời xa tiểu Thụ Lâm bên thành Lạc Dương ồn ào, chạy đi tìm một nơi hẻo lánh tỷ thí với nhau.



Trên cơ bản đều là Lộ Viễn thua.



Đồng dạng thao tác, Thiếu Lâm ở bản game này rất khó thắng kỹ năng của Thiên Sách.



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Em cảm thấy thời điểm anh đánh em đặc biệt ngoan (ngoan độc á).”



【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Này chứng tỏ anh rất yêu em a.”



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “…”



【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Vì thế lần trước nhất định là anh bị cái gì đó bám vào người, nếu không như thế nào lại thất bại.”



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Xong vào đi, xem em là kẻ thù mà ngược em a, Thuần Dương thái hư đánh thắng Thiên Sách phải có đến một tá ấy chứ.”



Hai người còn muốn ở lại đánh thêm vài trận, Lý Kiêu đột nhiên nhận được mật tán gẫu.



【 mật 】Tiểu mễ tương: “Lão đại…”



Lý Kiêu sửng sốt.



Lộ Viễn thấy Lý Kiêu đột nhiên ngừng lại, hỏi: “Làm sao vậy?”



【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu mễ tương chat mật cho anh.”



Lộ Viễn cũng kinh ngạc một chút.



【 mật 】Tiểu mễ tương: “Lão đại… Thực xin lỗi…”
【 phụ cận 】Diệp Trí Phong: “【Tám ngàn dặm đường 】 vìÁc nhân cốc, nhất định phải thắng.”



【 phụ cận 】Tiểu mễ tương: “Đại sư… T T, cố lên, xem như bù lại cho sư phụ đi, cậu nhất định phải thắng a.”



Còn có rất nhiều người quen đều cổ vũ Lộ Viễn cố lên.



Lộ Viễn cười cười, thấy Hư không trảm không ngớt cũng đã tới.



【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Ngươi đã đến rồi.”



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Ta đến rồi.”



【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Ngươi không nên đến.”



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Ta không thể không đến.”



【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Ta cần chi đến, ngươi cần gì phải đến.”(vế trước mình không hiểu lắm).



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Ngươi không cần đến, ta không nên đến, chỉ tiếc chúng ta hiện tại đều đã đến.”



【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Đến đây liền không thể quay đầu lại.”



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Ta cũng không quay đầu lại.”



【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Ngươi với ta ắc phải có một người phải chết.”



【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Không sai.”



【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Ta sát, nói nhiều quá, trăng sắp lên tới đỉnh đầu rồi kia, mau đánh aaa.”



Lộ Viễn cười đi báo danh, rồi cùng Hư không trảm không ngớt vào danh sách chờ truyền tống vào lôi đài.



Lộ Viễn đột nhiên nhớ tới cái gì, liền mật hỏi Hư không.



【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Ngươi quen người bán tài khoản này không?”



【 mật 】Hư không trảm không ngớt: “Không biết, mua tài khoản.”



【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Vì sao lại mua tài khoản này?”



【 mật 】Hư không trảm không ngớt: “Bởi vì người bán nói sẽ tặng kèm cái ghế bang chủ của một bang hội.”



【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Ta với chủ nhân của tài khoản này từng là bằng hữu.”



【 mật 】Hư không trảm không ngớt: “Nhưng ta nhìn thấy tên của ngươi ở trong danh sách cừu nhân.”



【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “A, cho nên ngươi giết ta?”



【 mật 】Hư không trảm không ngớt: “Cho nên ta giết ngươi, ta đem tất cả cừu nhân của tài khoản này giết hết một lần, sau đó xóa bỏ.”



【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Thì ra là thế, cảm ơn ngươi, hiện tại ta đã hiểu được.”



Lộ Viễn đã biết được chân tướng, cảm thấy càng ngày càng an tâm.



【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Vào đi, vì thiên hạ vô địch.”



Trong nháy mắt Lộ Viễn được truyền tống vào lôi đài, cậu nhận được mật tán gẫu của Lý Kiêu.



Lộ Viễn không khỏi nở nụ cười, bước lên thảm đỏ, nhìn đối thủ ở phía đối diện, cậu đột nhiên cảm thấy tin tưởng gấp trăm lần.



Thắng, đó chính là thiên hạ vô địch.



( Hoàn )



____________________