Vòng Vây Luyến Ái

Chương 38 :

Ngày đăng: 10:13 18/04/20


Chiếc máy xăm hình súng, phần đầu rất nhiều mũi kim đang di chuyển trên tấm lưng Ngữ Hân theo hình xăm đã được phác họa sẵn “hắc long quấn lấy phượng hoàng” Lãnh Mạc nhếch môi nhìn cô đã ngất tỉnh trên tay hắn, hắn nhất định phải độc chiếm được cô, về thể xác lẫn tâm hồn. Hình xăm Hắc Long chỉ có những ai giữ chức trách cao trong tổ chức mới được lão đại chỉ định xăm, chứ không như lời Lãnh Mạc nói với Ngữ Hân lúc nãy là người hầu đều có hình xăm này, hắn đã lừa cô.



Mũi kim di chuyển đến đâu, phần lưng của Ngữ Hân sưng tấy đến đó, vì là hình xăm lớn cho nên trên da cô cũng chảy máu dù không nhiều. Lãnh Mạc nhìn thấy cảnh này, hắn có chút đau lòng thoáng qua, nhưng khi ánh mắt cô có dấu hiệu muốn tỉnh lại, hắn ta liền tiêm thuốc gây mê vào. Phải mất hơn nửa ngày, hình xăm trên lưng cô mới hoàn thành, đây ắt hẳn là một tuyệt tác, một hình xăm nghệ thuật mang tính chiếm hữu cao. Trên tấm lưng trắng ngần của Ngữ Hân vốn dĩ đã có một hình xăm phượng hoàng màu đỏ, bây giờ đã xuất hiện bên cạnh một con rồng màu đen nữa. Hai màu đen đỏ hòa quyện, hai linh vật quấn lấy nhau, rồng bay phượng múa, bất kể ai nhìn vào cũng thấy quyến rũ mê hồn.



Giơ tay bắt lấy một chiếc áo mỏng màu đen, Lãnh Mạc choàng vào cho Ngữ Hân rồi bế cô ra khỏi phòng căn đấy.



….



Advertisement / Quảng cáo



“Ây da” Ngữ Hân nhận thấy mình đang nằm úp trên chiếc giường trắng quen thuộc, nhưng sao phần lưng nóng rát, rất khó chịu, cứ như dư âm của ngàn mũi kim chi chít đâm vào. Khi cô định xoay người trở lại thì bị Lãnh Mạc ngăn cản “nằm yên”



Ngữ Hân vẫn không hay biết chuyện gì xảy ra, cô chỉ nghĩ mình vừa bị Lãnh Mạc chiếm đoạt như mọi hôm nên đau nhức, khẽ nhăn nhó “chuyện gì nữa, bây giờ ngay cả tôi muốn xoay người lại nằm cũng không được hả”



Lãnh Mạc vẫn giọng điệu nghiêm nghị, hắn tiến đến bên cạnh đỡ cô ngồi dậy “em đừng vận động mạnh, mấy ngày này hãy để tôi tắm cho em”




Ngữ Hân tự tuột chiếc áo xuống, đối diện với hình xăm trên lưng mình, sau đó lắc lắc đầu. Một tháng trôi qua, hình xăm đã được tên ác ma kia chăm sóc chu đáo, lớp da chết đã bong tróc hết, dấu tích sưng tấy cũng đã lành hẳn, Ngữ Hân cũng không còn cảm thấy ngứa hay đau ở phần lưng nữa, mọi thứ đã trôi qua, nhưng hình xăm vẫn còn nguyên vẹn, cô thở dài rồi kéo áo lên.



Advertisement / Quảng cáo



…..



“Tiểu thư, mời cô dùng bữa” Tiểu Thúy bê thức ăn cho Ngữ Hân đặt trên chiếc bàn mà Lãnh Mạc thường ngồi. Từ một tháng trước, hắn ta đã ra lệnh từ nay về sau Ngữ Hân không còn là tù nhân của hắn nữa…nên cô được quyền đến ăn ở bàn của hắn.



“Cám ơn em, em ngồi xuống ăn chung với tôi luôn đi” Ngữ Hân hướng mắt về chiếc ghế bên cạnh “đừng ngại”



Tiểu Thúy lắc đầu từ chối “dạ, ở đây tất cả đều có quy tắc, cô đừng ép em”



“Ừm, vậy à, nhiều quy tắc quá nhỉ, tôi lại chẳng bận tâm, không có tên biến thái kia ở đây, em cứ ngồi xuống đi không sao đâu” Ngữ Hân nháy mắt “dù sao hắn cũng đi lâu như vậy, chắc chết ở đâu đó rồi”