Vòng Vây Luyến Ái

Chương 83 : Ngoại truyện

Ngày đăng: 10:14 18/04/20


Một ngày nọ, Ngữ Hân từ khi sinh ba tiểu quỷ, cô càng được Lãnh Mạc cưng chiều, bà xã là số một.



“Ông xã, em muốn đi du lịch”



“Em muốn đi đâu thì đặt vé máy bay đi đó” Lãnh Mạc gõ gõ trên laptop, hắn đang rất bận với dự án mới ở Kris “tiền ở trong thẻ của anh, mật khẩu là sinh nhật của em”



Nãy giờ nói chuyện mà Lãnh Mạc cứ nhíu mày nhìn vào màn hình máy tính, chẳng quan tâm gì đến Ngữ Hân, cô hừ một tiếng rồi bực mình quay mặt sang hướng khác. Lãnh Mạc thấy vậy, hắn gác bỏ công việc, ôm lấy Ngữ Hân “em giận sao?”



“Buông ra, anh đi mà ôm cái máy của anh”



“Bà xã, em đã làm mẹ của ba đứa con, còn thích nhõng nhẽo sao?”



Advertisement / Quảng cáo



Ngữ Hân chu chu môi, Lãnh Mạc nhanh chóng lợi dụng thời cơ hôn lên đôi môi ấy, hắn cưới gian xảo.



“Biến thái, anh dám dở trò”



“Ha ha, vợ của anh, anh muốn làm gì mà chẳng được”



“Thôi đi, em muốn đi du lịch, anh phải đi với em, anh nên nhớ lúc chúng ta cưới nhau vẫn chưa đi tuần trăng mật”



Lãnh Mạc gật đầu, hắn suy nghĩ gì đó rồi nói “em muốn tuần trăng mật để sinh đứa thứ tư à?”




“Nếu anh biết được cô bé Tiểu Hân ngày xưa đang gần anh như vậy, anh sẽ không chần chừ mà gặp em” Lãnh Mạc cúi xuống hôn lên trán cô, hắn ôn nhu đến lạ thường “em yêu anh từ khi nào thế bà xã?”



“Hừ, anh đổi câu khác đi”



“Anh muốn nghe thật mà”



Advertisement / Quảng cáo



“Là khi anh đỡ một nhát dao của Tiết Chí Khiêm cho em, ở tháp Eiffel” Ngữ Hân ngượng ngùng “còn anh thì sao? Đừng nói rằnh vì làm tình nhiều lần nên yêu em đấy nhé?”



Lãnh Mạc bóp bóp mi tâm, hắn gật đầu. Ngay sau đó bị Ngữ Hân đánh cho một phát đau điếng.



Hai người ngồi trên tảng đá ngắm hoàng hôn, cảnh chiều tuyệt đẹp đến nao lòng. Gió biển thổi từng cơn mạnh dần làm tung bay mái tóc màu nâu của Ngữ Hân, cô tựa vào vai Lãnh Mạc, Lãnh Mạc vuốt ve mái tóc của cô “lần đầu tiên nhìn thấy em đang nấp sau cây cổ thụ nhìn lén anh tập võ, lúc đó anh đã thích em rồi. Châu Kỳ bởi vì cô ấy cũng có sở thích giống em, đều yêu quý bọ cánh cứng, nên anh đã dụng tâm đến cô ấy. Anh từng quan hệ với nhiều phụ nữ, nhưng chưa từng có màn dạo đầu với ai cho đến khi gặp lại em. Ngữ Hân à, anh yêu em. Yêu em rất nhiều”



Ngữ Hân không dễ khi yếu lòng, cũng không dễ gì rơi nước mắt, nhưng chẳng hiểu vì sao bây giờ cô lại khóc. Ôm lấy người đàn ông bên cạnh mình, Ngữ Hân gật đầu “em cũng rất yêu anh, ông xã”



….



Từ lần đầu gặp gỡ, có những người đã định sẵn là của nhau rồi, cho dù họ có đi xa nhau một vòng trái đất hay có xa cách nhau một vạn năm ánh sáng. Thì duyên phận cũng sẽ kéo họ về lại bên nhau. Người ta nói chỉ cần bạn luôn trung thành tin vào một điều gì đó, không bao giờ ngừng tin tưởng, thì chắc chắc có một ngày điều đó nhất định sẽ thành sự thật. Đó là duyên phận, là định mệnh, nhất định những người có lòng sẽ đến được với nhau thôi. Ánh hoàng hôn buông xuống, một đôi nam nữ đang đi trên bờ biển. Cô gái từng cho rằng cô và anh ta là con người ở hai đầu chí tuyến, giữa họ chỉ tồn tại thù hận, cô gái đó cũng đã từng khẳng định anh ta là người cô căm ghét nhất trên đời, nhưng mà cuộc đời là một vòng vây luyến ái. Họ đã có duyên với nhau, lúc đầu là nghiệp duyên và bây giờ lại hóa thành thiện duyên bởi vì họ đã yêu nhau. Yêu nhau đến chết không thôi…



. Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện trong thời gian qua, tớ có đăng truyện mới mong các bạn ủng hộ