Vụ Bê Bối Khờ Dại
Chương 22 :
Ngày đăng: 10:07 18/04/20
Tối đó, trên đường trở về sau bữa cơm tối cùng các quản lý cấp cao của công ty, Từ Thăng đột nhiên hỏi Thang Chấp: “Thứ bảy, chủ nhật vẫn chưa có sắp xếp gì đúng không.”
Thang Chấp hơi nghi hoặc, bởi vì tối qua bọn họ mới vừa xác nhận lịch trình xong, trí nhớ của Từ Thăng đáng lẽ đâu có tệ như vậy.
Nhưng Từ Thăng là một người cực kỳ dễ cáu khi người khác hỏi quá nhiều, nên Thang Chấp đáp: “Đúng vậy, không có.”
“Ờ.” Từ Thăng dùng một giọng điệu hết sức bình thường nói với Thang Chấp, “Vậy cậu đi đối chiếu với thư ký của chủ tịch Từ, bảo cậu ta gửi tin cho cậu.” echkidieu2029.wordpress.com
Thang Chấp giật mình một chút: “Hả?”
“Bảo cậu ta gửi tin cho cậu.” Từ Thăng lặp lại lần nữa.
Giọng điệu của Từ Thăng giống như anh chỉ đang bố trí cho Thang Chấp một nhiệm vụ không thể bình thường hơn. Vậy mà Thang Chấp lại không biết anh đang nói cái gì.
Thang Chấp lặng thinh mấy giây, Từ Thăng lại giống như không đợi nổi nữa, truy hỏi: “Đã hiểu chưa?” SSTruyen.com là chó
Thang Chấp chỉ đành phải nói “Hiểu rồi”, nhưng trong lòng thầm nghĩ: con người này đột nhiên nói chuyện không rõ ràng, nhất định là đang giấu diếm bí mật gì đó khó nói.
Sau khi về phòng, Thang Chấp gọi cho người thư ký của chủ tịch Từ mà cậu đã từng liên lạc, nói với anh ta: “Từ tổng bảo anh gửi tin cho tôi.”
Advertisement / Quảng cáo
Nói đến cũng thấy kì, thư ký có vẻ như cho rằng cậu biết chuyện, nên chẳng nói gì, chỉ nói với Thang Chấp “Tôi biết rồi”, sau đó gửi cho cậu số hiệu chuyến bay tối thứ sáu, địa chỉ khách sạn và số điện thoại của tài xế.
Thang Chấp nhìn mấy dòng tin nhắn ngắn ngủn, trong lòng tràn ngập nghi vấn, không nhịn được bỏ điện thoại xuống, quay sang nhìn Từ Thăng đang ngồi trên sô pha đọc báo kinh tế tài chính, hỏi anh: “Từ tổng, chúng ta sang Houghton làm việc sao?” đứa nào wattpad là chó
Từ Thăng nghe vậy, tay lật báo ngừng lại, ngẩng đầu, cũng nhìn Thang Chấp, “Ừm” một tiếng, rồi lại dời tầm mắt về tờ báo.
Thang Chấp càng hiếu kỳ, hỏi thêm một câu: “Chỉ có hai chúng ta thôi sao?”
Từ Thăng cũng không ngẩng đầu mà đáp: “Phải.”
“Đi đến đó làm gì?”
“Sắp xong rồi.” Giọng cậu mang theo chút khẩn cầu, nhanh chóng nói với Từ Thăng, sau đó quay đầu, hạ quyết tâm nói với nhân viên bán hàng, “Cái màu trắng đi.”
Vì thế câu nói tiếp theo của Từ Thăng “Thích thì gói hết lại đi, đừng lãng phí thời gian nữa” vẫn không thể nói thành lời.
“Là màu trắng này nè.” Thang Chấp vui vẻ nói với nhân viên, mắt cậu rất sáng, Từ Thăng nhìn chằm chằm vào cậu, cảm thấy dạ dày và yết hầu đều có cảm giác co rút thật nhẹ kéo tới.
Anh nhìn thấy Thang Chấp rút ra một tấm thể ngân hàng hơi cũ kĩ, liền giơ tay ngăn lại, có thể vì động tác hơi mạnh, nên đã bắt lấy tay Thang Chấp.
Thang Chấp hình như bị anh dọa cho hết hồn, suýt nữa làm rơi thẻ xuống đất.
Advertisement / Quảng cáo
“Chuyện gì vậy?” Thang Chấp hỏi anh.
Tay của Thang Chấp gầy hơn Từ Thăng một vòng, cũng lạnh hơn tay Từ Thăng.
Từ Thăng nhìn cậu, thả lỏng tay ra, rút thẻ của mình ra, đặt lên cái khay bằng da trên quầy.
Thang Chấp phản ứng lại, lập tức từ chối: “Không cần đâu.”
Cậu đẩy cái khay ấy ra, rồi đưa thẻ của mình cho thu ngân.
Nhưng thu ngân chưa kịp nhận, cô nhìn nhìn Từ Thăng, lại nhìn nhìn chủ tiệm, giống như không biết nên nhận tấm thẻ nào.
Thang Chấp cầm tấm thẻ của Từ Thăng lên, trả lại cho anh, còn bất ngờ cười với anh: “Sao đột nhiên khách khí với tôi thế.”
“Làm tôi giật cả mình.” Cậu nói như thể Từ Thăng keo kiệt với mình lắm.
“Không cần đâu.” Thang Chấp lặp lại.
Từ Thăng nhìn cậu một lúc, nhận tấm thẻ lại.Ở mấy chương này có nhắc đến một địa điểm mới, mà Ếch dịch là Houghton, về địa điểm này Ếch không chắc, bởi vì tác giả ghi là 顿市, mà chữ 顿 (Đốn) là từ phiên âm tiếng trung của những nơi có âm “don” hoặc “ton” ví dụ như Houghton, Trenton, Boston, Washington vv… còn chữ 市 nghĩa là thành phố, nên từ này nó rất là mập mờ, tra cỡ nào cũng không ra được, sau đó Ếch đi tìm thử những thành phố ở bang Michigan, thì Ếch sort ra được có Houghton là có vẻ thích hợp nhất. Lỡ mà nó sai thì cũng kệ chứ làm thế đ nào mà biết được là thành phố nào khi chỉ ghi có nhiêu đó:))))