Vụ Bê Bối Khờ Dại
Chương 30 :
Ngày đăng: 10:07 18/04/20
Thang Chấp đi đằng sau Từ Thăng, bọn họ đi qua đoạn hành lang chật hẹp.
Có người đi về phía bọn họ, Từ Thăng dừng lại, tránh sang một bên. Thang Chấp đi không nhìn đường, đâm sầm vào người anh.
Trong mùi hương Ấn Độ nồng đậm vờn quanh, Từ Thăng ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt và mùi hương trên người Thang Chấp. Anh quay người, cúi đầu nhìn cậu, cậu ngẩng đầu ngoan ngoãn nói “Xin lỗi” với anh.
Từ Thăng không nói gì, đi vào nhà hàng.
Ngồi lại chỗ cũ, hai vị luật sư đã đổi chủ đề rồi, bắt đầu bàn luận tin tức mới về nhân sự trong ngành, nhắc đến một vị kiểm sát trưởng nào đó có lương một năm bằng giá trên trời mà lại đệ đơn từ chức gia nhập vào văn phòng luật. echkidieu2029.wordpress.com
Thang Chấp vẫn ngồi đối diện Từ Thăng, vừa ngồi xuống đã cầm ly rượu lên uống một ngụm.
La Khiêm ghé lại gần Thang Chấp, không biết nói với cậu những gì, Thang Chấp liền cụp mắt, nhìn rượu trong ly, cười cười không tập trung.
Hồn của Thang Chấp không ở đây nhưng cũng không dễ khiến người ta phát giác, Từ Thăng cũng chỉ biết vậy thôi.
Advertisement / Quảng cáo
Ngồi được một lúc, Từ Thăng gửi tin nhắn cho Giang Ngôn, bảo cậu ta và luật sư Chung thỏa thuận với bên trại giam, đổi một bác sĩ phẫu thuật chuyên nghiệp cho mẹ Thang Chấp, có bất kì tình huống gì, cũng phải báo cáo kịp thời, rồi hỏi Giang Ngôn chuyến bay về Tân Cảng sớm nhất là mấy giờ, có thể đặt chỗ được nữa không. đọc SSTruyen.com là bị chó cắn
Sau khi do dự một hồi, anh bảo Giang Ngôn gửi tư liệu về vụ án của mẹ Thang Chấp sang cho mình.
Từ Thăng tìm người điều tra Thang Chấp, là lúc mà Từ Khả Du quậy phá ghê gớm nhất.
Anh nhận được kết quả điều tra, nhưng cũng không đọc chi tiết, chỉ đọc thử bộ dạng thà chết không để thất thân của Thang Chấp đối với Từ Khả Du, có vẻ không dễ dàng bị mua chuộc vì lợi ích, mới bảo Giang Ngôn đưa vụ án đó cho Chung Duệ, xem có chỗ nào có thể lật lại vụ án được hay không.
Tình tiết cụ thể trong vụ án đó, Từ Thăng không rõ.
Lúc trước Từ Thăng không hề thấy hứng thú, mới vừa rồi khi nhìn thấy Thang Chấp hút thuốc, anh mới bỗng nhiên muốn xem thử.
Không lâu sau, Giang Ngôn trả lời tin nhắn của Từ Thăng, nói với Từ Thăng, chuyến bay sớm nhất xuất phát từ Grand Rapids cũng phải bay quá cảnh, thời điểm đến Tân Cảng cũng sớm, chỉ là sáng mai mới có thể xuất phát.
Sau đó lại gửi một tin, nói thận của mẹ Thang Chấp bị đâm vỡ, chảy rất nhiều máu, tình huống nguy cấp, nhưng bác sĩ phẫu thuật đã được đưa vào bệnh viện, đang phẫu thuật. bọn wattpad ngu lòn bớt reup nha
Vụ án của mẹ Thang Chấp cũng được gửi qua, Từ Thăng không mở ra xem ngay.
Từ Thăng kéo cậu lại, dùng sức hơi mạnh, vai Thang Chấp va vào người Từ Thăng.
Thang Chấp không nói lời nào mà ngẩng đầu, Từ Thăng đang nhìn cậu chằm chằm.
“Thang Chấp…” Anh nói, “Cậu sợ cái gì?”
Thang Chấp sững sờ, anh lại hỏi tiếp: “Tại sao cậu lại sợ tin tức này?”
Thang Chấp mở miệng, miễn cưỡng cười với anh, phủ nhận: “Không có.”
“Anh nhìn lầm rồi, Từ tổng.” Thang Chấp cường điệu.
Advertisement / Quảng cáo
Tiếng trong tivi biến mất, trong phòng yên ắng, Thang Chấp có thể nghe thấy tiếng hít thở của Từ Thăng.
Từ Thăng bình tĩnh hơn cậu nhiều, Thang Chấp nhìn vào mắt anh, cũng từ từ bình tĩnh, tìm lại lớp vỏ cứng cáp dường như lúc nào cũng ở bên cậu, có thể làm cậu thấy an tâm.
“Tôi chỉ là không thích xem những thứ không có chân thiện mỹ như vậy thôi.” Thang Chấp nói với Từ Thăng, “Không có chương trình nào ngây ngô vui vẻ hơn sao?”
Thang Chấp trở nên thả lỏng, giọng điệu lưu loát, sắc mặt không còn cứng ngắc như ban nãy nữa, giống như chưa từng mất kiểm soát vậy.
Từ Thăng cuối cùng cũng ý thức được Thang Chấp giỏi nói dối đến mức nào.
Anh quan sát Thang Chấp, không tìm ra một chút dấu vết không tự nhiên nào.
Từ Thăng có thể lập tức vạch trần cậu, hỏi Thang Chấp người mà mẹ cậu giết có phải đã từng làm gì đó với cậu giống như vậy không, cũng có thể hỏi tại sao cậu lại nhiều lần chạy trốn khỏi gia đình mẹ nuôi.
Nhưng Từ Thăng phát hiện mình không cách nào hỏi thành lời.
Anh vẫn cầm cổ tay Thang Chấp, cũng không có cách nào bỏ ra, chỉ có thể hỏi cậu: “Vậy sao?”
Thang Chấp “Ừm” một tiếng, điện thoại của Từ Thăng trên sô pha liền rung lên, anh không đi lấy ngay, trước tiên bảo Thang Chấp “Đừng đi đâu cả”, rồi mới đi tới cầm điện thoại lên.