Vũ Dạ Kỳ Đàm

Chương 177 :

Ngày đăng: 22:04 19/04/20


Tiêu Bắc cố lấy dũng khí, cuối cùng cũng vượt qua tất cả rào cản trong quá khứ, thổ lộ thành công giúp cậu và Lam Minh rốt cục cũng đến với nhau. Đương nhiên, Lam Minh cũng không khỏi bị kích thích quá mức.



Nếu như trước kia Lam Minh chỉ là da mặt hơi dày, thì hiện tại đã hoàn toàn thành không biết xấu hổ! Tiêu Bắc đành phải mỗi ngày đều phải kiềm nén ý muốn đánh người với Lam Minh đang trong trạng thái hạnh phúc đến độ mất kiểm soát. Chỉ là hạnh phúc đối với hai người khó khăn mãi rốt cục cũng đến được với nhau mà nói, thật sự quá khó để khống chế.



Mọi người EX tự nhiên cũng vui mừng cho hai người, mà ngay cả Cổ Lỗ Y một mực quấy rối cũng vì nụ cười hạnh phúc của Tiêu Bắc và hai người cuối cùng cũng thẳng thắn với nhau mà vui vẻ.



Ngày nọ, Tiêu Bắc được nghỉ, cậu dậy thật sớm, đem Cổ Lỗ Y bỏ vào ba lô mang theo nó ra ngoài.



Vừa lén lút chạy tới cửa, đã bị Lam Minh chặn lại.



“Bắc Bắc, hôm nay không phải cậu được nghỉ sao? Đi dạo phố à? Tôi cũng đi!”



Cổ Lỗ Y chui ra khỏi ba lô, phàn nàn oán giận. Thỉnh thoảng Bắc Bắc cũng phải ra ngoài chơi với nó một mình chứ, Lam Minh quỷ chán ghét không được độc chiếm Bắc Bắc!



Lam Minh nhét Cổ Lỗ Y vào lại ba lô, kéo khóa lên hỏi Tiêu Bắc: “Tôi làm lái xe cho cậu nha?”



Tiêu Bắc nghĩ nghĩ: “Ưm… Muốn đi đến một nơi, bất quá không thích hợp để anh đi.”



“Nơi nào?” Lam Minh thấy Tiêu Bắc ấp a ấp úng, dí sát vào hỏi: “Hẹn hò với tình nhân?”



Hắn dĩ nhiên chỉ nói đùa, không ngờ Tiêu Bắc lại như bị nói trúng, mở to mắt, lúng túng: “Ưm…”



Nụ cười trên mặt Lam Minh lập tức tắt ngúm, soạt cái trở mặt: “Là tên khốn kiếp nào dám lừa cậu? Tôi làm thịt hắn!”



Tiêu Bắc bật cười: “Lừa anh đấy, tôi định đến thư viện mượn sách.”



“Thư viện?” Lam Minh khó hiểu: “Thư viện có gì vui? Hơn nữa, sao lại không cho tôi theo?”



“Anh là sát thủ thư viện đó!” Khóe miệng Tiêu Bắc nhếch lên: “Còn nhớ cái thư viện nơi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau bị anh phá sập không?”



Lam Minh ngẩn người: “A? Cái thư viện rách rưới đó à.”



Tiêu Bắc cười lắc đầu: “Dì quản lý lúc đó về hưu rồi, bây giờ đã thay một nhân viên quản lý mới. Mấy ngày nay thư viện sắp xếp lại sách, nghe nói tìm được rất nhiều sách cổ, tôi muốn đi xem thử xem có cái nào về ma pháp và vũ đạo cổ không.”



“Có vẻ thú vị, tôi đi cùng cậu.” Lam Minh vui vẻ chạy đi lấy xe.



Tiêu Bắc vốn lên kế hoạch chỉ mang Cổ Lỗ Y đến thư viện, cũng không phải không muốn đi cùng Lam Minh, nhưng người này hoàn toàn không thích đọc sách, đã vậy còn rất nghịch. Lát nữa nói không chừng còn muốn ở trong thư viện động tay động chân, rồi cuối cùng chưa biết chừng sẽ dẫn đến chuyện lớn nào đó… Tóm lại Lam Minh rất biết cách phá hoại.



Lam Minh lái xe tới, thấy Tiêu Bắc chần chần chừ chừ liền nói: “Bắc Bắc, tôi giúp cậu bê sách, sách rất nặng mà. Sẽ giúp cậu tìm sách nữa, sách cũ thường có sâu.”



Tiêu Bắc nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng đúng, ngồi vào xe: “Đi thôi.”



Lam Minh mỹ mãn khởi động xe. Cổ Lỗ Y leo ra khỏi ba lô, bĩu môi khoang tay lườm Lam Minh _ theo đuôi.



Lam Minh khiêu khích nhướn mi với Cổ Lỗ Y, vừa nói với Tiêu Bắc: “Bắc Bắc, Cổ Lỗ Y cũng không còn nhỏ, cũng nên phân phòng ngủ với nó đi chứ?”



“Vì sao?” Tiêu Bắc và Cổ Lỗ Y đồng thanh.



Cổ Lỗ Y chạy tới đạp Lam Minh một cước _ ngươi lại muốn thế nào? !



Lam Minh nhếch miệng cười xấu xa: “Tôi lo đến vấn đề giáo dục, để nó ngủ riêng không tốt hơn sao? Bằng không sẽ sinh ra tính ỷ lại không muốn rời xa cha mẹ đó.”



” Có lẽ…” Tiêu Bắc cẩn thận ngẫm nghĩ, hình như cũng có lý.



Cổ Lỗ Y vội ôm chặt tay Tiêu Bắc, lắc đầu nguầy nguậy, nó mới không cần! Vừa nhỏ giọng thì thầm với Tiêu Bắc, nếu nó không ở đó, Lam Minh khẳng định ngày nào cũng sẽ phát điên!



Tiêu Bắc lập tức cảnh giác, trừng Lam Minh: “Có phải anh lại đang âm mưu cái gì không? ! Cổ Lỗ Y còn nhỏ, muốn phân phòng thì một hai chục năm nữa rồi nói!”




Sau khi tời nghĩa địa, Tiêu Bắc thấy gần đó có rất nhiều linh hồn du đãng, còn có các Thần Ma đang làm chuyện của mình.



Tiêu Bắc chọt chọt Lam Minh: “EX cũng rất tốt phải không? Thần Ma bây giờ cũng giống như khi ở thế giới khác, là một chủng loại khác, cũng là một ngoại tộc không thể thiếu. Tôi cảm thấy nếu nói EX đang giúp nhân loại xua đuổi ác ma tà linh, thì không bằng nói là đang giúp đỡ Thần Ma.”



Lam Minh khoác vai Tiêu Bắc: “Bắc Bắc, thời gian quá lâu, với tôi mà nói mục đích không phải lý do để tiếp tục.”



Tiêu Bắc nghe không hiểu: “Thâm ảo như vậy?”



Lam Minh cười, nhẹ nhàng hôn lên tóc Tiêu Bắc: “Nơi để về mới là quan trọng nhất, có nơi để về tất cả mới có thể đi vào quỹ đạo.”



Tiêu Bắc giật mình nhìn Lam Minh.



Lam Minh cười ôm Tiêu Bắc: “Cho nên, cậu mới chính là lý do để tôi lưu lại và đi tiếp.”



Tiêu Bắc cảm giác mặt nóng lên, dùng cùi chỏ chọc hắn mấy cái: “Làm gì mà phiến tình vậy.”



Lam Minh nghiêm mặt: “Không được gọi là phiến tình, phải gọi là yêu!”



Khóe miệng Tiêu Bắc nhịn không được cong lên. Cổ Lỗ Y trong ba lô chống cằm ngẩng mặt _ ai nha, Bắc Bắc hoàn toàn bị Lam Minh lừa đi rồi!



——



Nhóm Thần ma EX vẫn tiếp tục tìm kiếm Thần Ma và ác linh chạy trốn. Trải qua đau khổ và nhiều chuyện, tất cả mọi người đều tìm được đường về của mình, mỗi ngày đều thập phần khoái hoạt.



Phong Tiểu Vũ cùng Sỉ Mị cảm tình vốn đã rất tốt, năng lực tiên tri của Tiểu Vũ cũng thức tỉnh từng chút một, dần dần bắt đầu có thể dự đoán được vài chuyện. Thí dụ như nếu ở đâu có Thần Ma làm loạn, cậu sẽ nháy mắt nhìn thấy địa điểm và vụ việc, nên Tiểu Vũ đã chính thức trở thành chuông báo động của EX.



Long Tước cùng Hi Tắc Nhĩ tiếp tục chăm sóc một đám Long bảo bảo mới sinh, Long Tộc bây giờ đã không nghèo túng như trước nữa, các cục cưng đều rất khỏe mạnh, Cổ Lỗ Y cũng có một đám bạn cùng chơi.



Khế Liêu cùng Tiếu Hoa thì phát triển cực tốt, gần đây hai người bọn họ đang chuẩn bị hôn lễ Lang tộc. Hôn lễ Lang tộc có một nghi thức đặc biệt, sau khi thành hôn Khế Liêu có thể cắn Tiếu Hoa một ngụm, biến Tiếu Hoa thành bán Lang tộc. Tổng thể mà nói Lang tộc là một chủng tộc tương đối trung thành, cuộc sống của hai người vô cùng ngọt ngào, Khế Liêu từ một thiếu niên bất lương trước kia biến thành trợ thủ đắc lực đối với Tiếu Hoa nói gì nghe nấy, hơn nữa còn có thể giúp đỡ việc kinh doanh, rất tài giỏi.



Bạch Lâu cùng Cảnh Diệu Phong sau nhiều ngày chung sống, quan hệ cũng cải thiện hơn không ít. Bạch Lâu đã không bài xích Cảnh Diệu Phong như trước, đương nhiên, muốn được Bạch Lâu tha thứ Cảnh Diệu Phong còn phải tiếp tục cố gắng.



Mà Lam Minh cùng Tiêu Bắc, sau khi vứt bỏ vận mệnh của mình cuối cùng cũng đến với nhau.



EX vẫn tiếp tục, tình yêu của nhân loại và Thần Ma cũng sẽ vĩnh viễn không kết thúc.



Ps: nghe nói sau đó tất cả thư viện đồng loạt lập một cuốn sổ đen, Lam Minh cùng Tiêu Bắc bị cấm tới gần bất luận loại kiến trúc thư viện nào…



——END——



Tác giả: cuối cùng đã hơn một năm, “Vũ dạ kỳ đàm” rốt cục cũng toàn tất, theo dõi khổ cực rồi, cảm tạ mọi người ~



TOÀN VĂN HOÀN



Lời beta : Hoàn rồi, hoàn nữa rồi, thế là cả hai bộ trong nhà hoàn rồi * tung bông tung hoa tung cúc * Gắn bó với e này từ tháng một giờ tháng 9 rồi, 8 tháng ko ngắn ko dài nhưng biết bao chuyện. Cảm ơn cả nhà đã ủng hộ hai đứa, mong các bạn bỏ qua cho những sai sót của bọn mình. Có thể đọc đến đây nhiều bạn mặt kiểu poker face rồi hỏi : Hết rồi à, thế này là hết à ? Bố Lam minh đáng lẽ là boss cuối mà cứ thế biến mất à, Vũ Dạ tập tìm đủ hết chưa, chẳng lẽ ko có vụ chiến tranh kinh thiên động địa nữa….. nhưng rất tiếc kết rồi đấy và khi beta xong chương cuối mặt bạn cũng =.= như thế này. Thôi cũng đã xong, mong mọi người đừng tự kỉ mà hiểu cho thím Nhã, chuyên kiểu đầu voi đuôi chuột * thở dài *. Hẹn các thím trong dự án khác của Chuông cỏ và Trangki, xin tạm biệt và hẹn gặp lại. Hôm nay 11-9 em lại nhập viện đây, cái đờ cờ mờ :v



Lời edit : hoàn ~ cảm ơn mọi ng đã theo dõi. Hẹn gặp mọi ng trong hố tiếp theo.



P/s: mọi ng có thể đề cử truyện mình thích xuống dưới đây. Ta và Tk sẽ bàn bạc để chọn dự án mới :”> chỉ dành riêng cho reader nhà ta thui ha ~



sau khi TK ra viện ta sẽ up list để mọi ng vote hah. À quên. truyện đề cử phải là chưa ai làm hoặc chỉ làm dưới 10c nha



———-oOo———-