Vũ Thần
Chương 1023 : Thần đạo hội tụ
Ngày đăng: 23:49 19/04/20
Lưu Mục mạnh mẽ gật đầu, trong đôi mắt tràn ngập vẻ vui mừng, sau hồi lâu sắc mặt khẽ biến nói:
- Nhất minh. Đây là người đoán tạo ra?
- Vâng.
- Lực lượng này tựa hồ cũng không phải Quang thần lực tinh khiết.
- Quang minh lực lượng đã được đệ tử dẫn dắt ra, thay vào đó là lực lượng Quang Ám hợp bích.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
Bất quá hắn nói những lời này cũng không rõ ràng, chỉ nói dẫn dắt Quang minh lực lượng ra về phần dẫn tới nơi nào thì không rõ.
Đám người Lưu Mục đương nhiên cho rằng hắn dẫn dắt ra bên ngoài, sao có thể nghĩ ra hắn hấp thụ hoàn toàn vào đan điền?
- Ngươi có thể nắm giữ Quang Ám hợp bích của Tây Phương?
Lưu Mục kinh hỉ nói.
Mưu Tử Long cười hắc hắc, ngắt lời:
- Lưu huynh. Ngươi quá coi thường Hạ lão đệ rồi. Hắn chính là kỳ tài có một không hai, chẳng những sở trường Quang Ám lực lượng phương Tây mà ngay cả phương Đông Ngũ Hành luân hồi cũng đã tu luyện thành.
Lưu Mục hít vào một ngụm lãnh khí, chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh.
Cười khổ gật đầu, Hạ Nhất Minh hiển nhiên không phủ nhận điều này.
Mưu Tử Long khóe miệng khẽ giật, rất hiển nhiên tiếp tục nói về tuổi tác Hạ Nhất Minh cho Lưu Mục biết. Vị Thần đạo trưởng lão Thiên Trì nhất mạch sửng sốt hồi lâu, cảm khái nói ra bốn chữ:
- Có người kế tục.
Mưu Tử Long ở bên nghe được trong lòng phát hỏa, theo sau lắc đầu. Là một tán tu, muốn có được một đệ tử kiệt xuất như vậy cơ hồ không thể. Bởi thế lão nhanh chóng buông tha suy nghĩ này trong đầu.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:
- Tổ sư gia. Lúc này tình huống bên ngoài có chút phức tạp. Xin để đệ tử bẩm báo cụ thể.
Hắn không chờ Lưu Mục mở miệng đã đem tình huống chênh lệch thời gian nói ra một lượt.
Lưu Mục mặc dù định lực hơn người nhưng lúc này cũng không khỏi trợn mắt há miệng, so với những người khác chẳng tốt hơn bao nhiêu.
Tuy nói, bọn họ bị nhốt tại đây năm trăm năm, bên ngoài có trải qua năm ngàn năm cũng không ảnh hưởng tới tuổi thọ của họ nhưng trên thực tế sau khi nghe được tin này, bất luận kẻ nào cũng cảm thấy vô cùng hoang đường.
Đương nhiên Lưu Mục không cho rằng Hạ Nhất Minh nói nhảm. Dù sao tiến vào nơi này còn có những người khác. Những người đó đều là Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, muốn để bọn họ đồng thời nói dối, cơ bản không có khả năng xảy ra.
Xa xa lần nữa truyền tới tiếng huýt gió, theo sau một người nhanh chóng bay lại. Đây là một vị lão giả sắc mặt đỏ bừng, y phục trên người lấp lóe quang mang, trong khi phi hành lóe lên quang mang kỳ dị. Hạ Nhất Minh chỉ cần liếc mắt cũng có thể xác định, y phục kia là một kiện bảo khí.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, tựa hồ muốn biết vị đại gia hỏa này từ nơi nào chạy tới.
Sau một lát đầu cự viên từ xa chạy lại.
Mặc dù nó không phi hành như tốc độ rất nhanh, thậm chí không dưới nhân loại phi hành. Một bước chân đã vượt qua khoảng cách hơn mười trượng. Thân thể vô cùng to lớn, nhưng động tác linh hoạt tới khó tin.
Sau khi gặp đầu Thần thú này, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy khó tin.
Nếu như hắn không nhìn lầm, đây chính là Thần thú đã biến mất trong truyền thuyết Tây phương, Thần thú Bỉ Mông.
- Năm Thần thú đã tới đủ.
Mưu Tử Long khẽ nói:
- Tốc độ của chúng thật đáng sợ. So với nhân loại chúng ta nhanh hơn một bậc.
Hạ Nhất Minh cả kinh nói:
- Mưu huynh. Nơi này chỉ có năm Thần thú sao?
Mưu Tử Long nghiêm mặt gật đầu, vẻ mặt không chút đùa giỡn.
Hạ Nhất Minh sắc mặt hoài nghi nói:
- Mưu huynh. Tiến vào nơi này rốt cuộc có bao nhiêu Thần thú?
Thần thú tuổi thọ hơn xa nhân loại. Năm trăm năm với nhân loại có thể đã gặp đại hạn nhưng tuyệt đối không thể áp dụng cho Thần thú.
Mưu Tử Long sắc mặt buồn bã, nói:
- Tiến vào nơi này Thần đạo nhân loại cùng Thần thú số lượng không khác nhau, trên dưới ba mươi.
Lão than nhẹ một tiếng, nói:
- Đây đã là tất cả Thần đạo cường giả trong thiên hạ. Trừ Thần đảo ngoại hải cho tới giờ không ai gặp qua, bất luận Thần đạo nhân loại hay Thần thú nào đều có mặt đông đủ.
Hạ Nhất Minh nghe xong trên mặt hiện ra vẻ dở khóc dở cười.
Ngày xưa chỉ vì một người nói mơ hồ, một tin tức trường sinh bất lão mơ hồ, không ngờ có thể tóm sạch một mẻ Thần đạo trong thiên hạ.
Bất quá nếu trong hoàn cảnh đó, Hạ Nhất Minh cũng không dám cam đoan bản thân có thể cự tuyệt.