Vũ Thần
Chương 1079 : Thần Đạo truyền tống trận
Ngày đăng: 23:49 19/04/20
Khung cảnh bên trong Thần Điện rất quen thuộc với Ngả Đức Văn, hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấy một lão nhân có thân hình cao lớn. Khí tức sinh mệnh xung người lão nhân này thật sự đã khiến cho hắn phải rung động.
Song phương sau một lúc cảm thụ khí tức trên người của nhau, cuối cùng đã chấp nhận sự tồn tại của đối phương.
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ tôn kính. - Ngả Đức Văn cung kính thật sâu, nói:
- Hoan nghênh ngài trở về.
Lý Áo Ba Đặc hơi khoát tay chặn lại nói:
- Ngươi lần này đi tìm Thần Chi Đảo ở ngoại hải sao?
- Vâng.
- Ngươi tấn chức thần đạo ở đó?
- Vâng.
Lý Áo Ba Đặc hơi chần chờ một chút, cuối cùng mở miệng nói:
- Ngươi ở đó đã gặp phải chuyện gì?
Bí mật về truyền thừa Thần Chi Đảo vẫn không được Thần Điện truyền ra ngoài, chỉ là mấy ngàn năm qua Ngả Đức Văn mới là người đầu tiên bước chân lên Thần Chi Đảo, cho nên ngay cả Lý Áo Ba Đặc cũng không thể tưởng tượng nổi hắn đã gặp được kỳ ngộ gì.
Nhưng hắn có thể từ một tân tôn giả tấn chức thần đạo, thì có thể thấy được hắn đã gặp được kỳ ngộ rất lớn.
- Miện hạ, ta ở trên đó đã gặp được một cường giả đeo mặt nạ màu vàng.
Ngả Đức Văn không chút do dự đem hết thảy mọi chuyện nói ra, hắn không có ý định giữ cái gì làm bí mật, thậm chí ngay cả bản thân đạt được tri thức, kinh nghiệm truyền thừa cũng không hề giấu diếm.
Cuối cùng, hắn lấy ra thần đạo bảo khí Lục Giác Lăng cung kính đưa cho Lý Áo Ba Đặc, ngoài ra còn đem cách sử dụng thần đạo bảo khí này để liên lạc với Bạch Kình nói ra.
Lý Áo Ba Đặc hài lòng gật đầu, nói:
- Ngươi vì sao lại tin tưởng ta như vậy?
- Bởi vì ở phương Đông ta cũng gặp được rất nhiều thần đạo cường giả. - Ngả Đức Văn đem chuyện hắn đến phương Đông để khiêu chiến Hạ Nhất Minh giảng thuật lại một lần, hơn nữa hắn cũng không chút nào che dấu nguyện vọng của người đeo mặt nạ màu vàng.
Sắc mặt Lý Áo Ba Đặc nhất thời trở nên ngưng trọng, đối với Hạ Nhất Minh hắn không hề cảm thấy xa lạ, thậm chí so với Ngả Đức Văn còn quen thuộc hơn vài phần.
Thời gian trôi qua tiếp hai canh giờ, mọi người đã tiến ra ngoài ngoại hải, hai mắt Ngao Mẫn Hành chợt sáng lên, hắn vội vàng bảo dừng lại.
Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn xuống dưới, ở bên dưới bọn họ chỉ có một hòn đảo.
Hòn đảo này cũng không tính là lớn, cả hòn đảo tính ra cũng không vượt quá mười mẫu. (1 mẫu = 666 mét vuông.)
Dưới ánh mắt hồ nghi của Hạ Nhất Minh, bọn họ dần đáp xuống hòn đảo này.
Ngao Mẫn Hành hơi gật đầu, hắn ở trung tâm hòn đảo tìm một địa phương bằng phẳng, sau đó lấy ở trong người ra một ít vật phẩm.
Ngao Bác Duệ giơ hai tay lên, thiên địa chi lực theo sự khống chế của hắn như biến thành một chiếc chổi lớn, đem những thứ xung quanh dọn đi.
Chỉ lát sau, nơi này đã biến thành một vùng đất bằng phẳng.
Tiếp theo đó, hai người Ngao Mẫn Hành bắt đầu hành động, động tác của bọn họ tương đối thuần thục, rõ ràng đã trải qua quá trình diễn luyện vô số lần.
Suốt hai canh giờ sau, hai người Ngao Mẫn Hành cuối cùng cũng hoàn thành công việc của mình.
Khi bọn hắn đi ra, thì ở trên không trung hòn đảo nhỏ này đã xuất hiện một cái trận đồ huyền ảo.
Hạ Nhất Minh trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm vào cái trận đồ, tựa hồ như muốn đem tất cả mọi thứ thu vào trong trí nhớ.
Nhưng hắn lại biết, nếu như không có thần đạo chi thư tương ứng, thì dù hắn có đem toàn bộ các bước nhớ kỹ cũng không thể giải thích được ảo diệu trong đó.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Minh nói:
- Ngao huynh, đây có phải là thần đạo truyền tống trận đồ trong truyền thuyết không?
Ngao Mẫn Hành cười ha hả vài tiếng, ánh mắt của hắn hiện lên một tia hãnh diện không nói nên lời.
Cho dù là trong niên đại thần đạo, số người hiểu được về trận pháp cũng rất ít ỏi, hôm nay thời gian đã trôi qua năm ngàn năm, thần đạo cường giả đã ít lại còn ít hơn. Chỉ sợ lúc này cũng chỉ có hắn mới có thể bày ra được trận đồ cao thâm mức này.
- Nhãn lực của Hạ huynh thật là tốt, đây chính là thần đạo truyền tống trận đồ.