Vũ Thần

Chương 1084 : Xuất động

Ngày đăng: 23:49 19/04/20


- Hạ huynh. Lão phu có thể vào chứ?

Âm thanh Ngao Mẫn Hành từ bên ngoài truyền vào.

Sau khi Hạ Nhất Minh triệt tiêu khí tức nóng bỏng, vị lão nhân này vẫn đứng ngoài. Thẳng tới khi xác định Hạ Nhất Minh thu công mới cẩn thận mở miệng nói chuyện.

Hạ Nhất Minh tươi cười, nói:

- Ngao huynh. Mời vào.

Cửa vừa mở Ngao Mẫn Hành chậm rãi tới. Lúc này quang mang trên thân thể Lôi điện cũng đã biến mất, mặc dù không quá kính sợ vị lão nhân này nhưng nó cũng không vô duyên vô cớ khiêu khích.

Ngao Mẫn Hành chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh, hơn nữa cảm nhận khí tức nóng bỏng chưa hoàn toàn tiêu tán quanh thân thể hắn. Chỉ giây lát sau lão thấp giọng nói:

- Hạ huynh. Vừa rồi ngươi ngưng tụ Lĩnh vực thần khí sao?

- Không sai. Để Ngao huynh chê cười.

Ngao Mẫn Hành khẽ thở dài, lắc đầu. Sắc mặt lão ngưng trọng nói:

- Hạ huynh ngưng luyện hẳn là Lĩnh vực thần khí Ngũ Hành Hoàn.

Hạ Nhất Minh khẽ cười, nói:

- Hạ mỗ ngưng luyện chính là Lĩnh vực thần khí Ngũ Hành Hoàn.

Ngao Mẫn Hành khẽ cau mày, Hạ Nhất Minh thỉnh giáo lão đạo lý vận dụng Ngũ Hành Hoàn. Theo sau lập tức ngưng luyện Lĩnh vực thần khí. Theo lý mà nói, hắn ngưng luyện chính là Lĩnh vực thần khí Ngũ Hành Hoàn. Nhưng Ngũ hành lĩnh vực ổn định, không hề dao động mãnh liệt.

Mà vừa rồi trong động phủ, truyền ra khí tức nóng bỏng giống như ẩn chứa Hỏa hệ khổng lồ. Nếu uy lực như vậy được gọi là ổn định, cân bằng. Lão nắm giữ Ngũ Hành Hoàn lâu như vậy coi như chưa từng sử dụng.

Ánh mắt khẽ đảo, Hạ Nhất Minh lập tức biết Ngao Mẫn Hành không tin, hắn cười khổ một tiếng, nói:

- Ngao huynh. Thực không dám giấu diếm. Hạ mỗ vừa rồi không cẩn thận ngưng luyện lĩnh vực hai kiện Thần khí.

Ngao Mẫn Hành ngơ ngác một chút, theo sau sắc mặt vô cùng cổ quái.

Lúc này lão nhìn Hạ Nhất Minh ánh mắt tràn ngập vẻ kỳ dị không nói thành lời.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói:

- Ngao huynh. Có gì không đúng sao?

Vẻ mặt Ngao Mẫn Hành dần khôi phục, lão ho nhẹ một tiếng, nói:

- Hạ huynh. Không có gì sai. Bất quá từ xưa tới nay có thể làm như vậy chỉ e Hạ huynh là người duy nhất.

Khuôn mặt Hạ Nhất Minh thoáng nhăn nhó, những lời này nghe thế nào cũng có vẻ không tốt.

- Hạ huynh hẳn sử dụng hai kiện Thần khí Cửu Long Lô cùng Ngũ Hành Hoàn.

Ngao Mẫn Hành trầm giọng hỏi.
Ngao Bác Duệ có chút ngơ ngác, ánh mắt đầy vẻ hoài nghi. Không thể khống chế Lĩnh vực, chuyện này cũng thật hiếm có.

Ngao Mẫn Hành trầm ngâm một chút, nói:

- Bác Duệ. Ngươi cảm giác thế nào?

Ngao Bác Duệ hành lễ thật sâu, nói:

- Đa tạ Tổ sư ban thuốc. Đệ tử đã cảm ngộ được chút bổn nguyên Thần khí. Chỉ cần tu luyện một khoảng thời gian nhất định có thể ngưng tụ Lĩnh vực thần khí.

Trong âm thanh lão tràn ngập vẻ tự tin mãnh liệt.

Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, lúc này hắn mới biết Ngao Bác Duệ cũng ngưng luyện Lĩnh vực thần khí.

Đối với Hư thần cảnh cường giả muốn một bước tiến giai Ngụy thần cảnh còn khó hơn lên trời. Bất quá nếu trước đó có thể cảm ngộ, ngưng luyện Lĩnh vực thần khí, sau này cơ hội đột phá rõ ràng hơn nhiều.

Ngao Mẫn Hành hao tổn tâm cơ muốn Ngao Bác Duệ ngưng luyện Lĩnh vực thần khí cũng vì ngày sau tiến thêm một bước kia.

Dù sao đối với môn phái siêu cấp như Ngũ Hành Môn, nhất định phải có Ngụy thần cảnh cường giả trấn giữ mới có thể danh chính ngôn thuận áp chế quần hùng.

- Không ngờ Ngao Tông chủ cũng nắm giữ Thần khí.

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:

- Ngũ Hành Môn quả là thiên hạ đệ nhất đại phái, bảo tàng cũng vô cùng phong phú.

Ngao Bác Duệ cười khổ một tiếng, nói:

- Hạ huynh. Trong tay ta nắm giữ một kiện thần binh mới vừa ngưng tụ chủ phách thần khí. Sao có thể so sánh với Ngũ Hành Hoàn?

Hạ Nhất Minh sắc mặt nhất thời ngưng trọng, nói:

- Ngao Tông chủ luyện chế Thần khí tại đây?

Trong câu nói của hắn tràn ngập vẻ nghi hoặc.

Thần binh muốn tiến giai Thần khí là chuyện khó khăn cỡ nào? Không chỉ cần bảo vật ngưng tụ chủ phách thần khí, yêu cầu thiên địa lực lượng cũng tới độ khó tin.

Ngao Mẫn Hành khoát tay chặn lại, lão chăm chú lắng nghe, theo sau khuôn mặt xuất hiện nụ cười. Rốt cuộc lão đi tới phía thạch bích khẽ đẩy.

Một cửa động hắc ám hiện ra trước mặt mọi người.

- Thời gian đã đến.

Ngao Mẫn Hành vui mừng nói:

- Chúng ta có thể ra ngoài.