Vũ Thần

Chương 1089 : Nắm trong tay phương pháp

Ngày đăng: 23:49 19/04/20


Ngao Bác Duệ thở dài một hơi, những nhánh cây do Thủy lực ngưng tụ thành trong nháy mắt đều biến mất.

Gần như chỉ trong nháy mắt, trận chiến long tranh hổ đấu đang diễn ra đã biến mất, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.

Đây là ưu điểm lớn nhất khi giao thủ trong biển, vô luận phá hoại lớn tới mức nào chỉ cần khi dừng lại thì hết thảy mọi thứ lại khôi phục như cũ.

Cổ tay Ngao Bác Duệ nhẹ nhàng rung lên, thanh mộc côn trên tay hắn nhất thời biến mất, so sánh với hắn thì Hạ Nhất Minh ở giữa không trung có vẻ chật vật hơn rất nhiều.

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, lĩnh vực màu đỏ xung quanh trăm trượng đang từ từ biến mất, hơn nữa cuối cùng còn hóa thành chín đầu tiểu Hỏa Long. Chúng nó ở giữa không trung bay lượn kiêu ngạo, một đầu rồi lại một đầu tiểu Hỏa Long nối tiếp nhau tiến vào trong Cửu Long Lô.

Sau khi làm hết thảy mọi chuyện, Hạ Nhất Minh mới thở dài một hơi.

Bọn chúng mặc dù nghe theo lệnh của Hạ Nhất Minh, nhưng chúng rất muốn được ra bên ngoài, cho nên mới đi dạo thêm vài vòng. Nhưng do bọn chúng có thực lực vô cùng cường đại cho nên trước khi tiến vào trong Cửu Long Lô thì Hạ Nhất Minh còn phải lo lắng đề phòng.

Đây chính là chỗ hại lớn nhất khi không thể điều khiển được cỗ lực lượng cường đại trong tay.

Ngao Bác Duệ hâm mộ nhìn chín đầu tiểu Hỏa Long này, hắn thở dài một hơi nói:

- Hạ huynh, lĩnh vực của ngươi có uy lực quá cường đại, hơn nữa lại còn có thể sử dụng cùng lúc hai kiện thần khí, lão phu tự thấy mình không bằng.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu nói:

- Ngao tông chủ cũng đã tận mắt nhìn thấy rồi đó, Sí Nhiệt lĩnh vực dù có uy lực mạnh gấp đôi nhưng Hạ mỗ lại không dám dễ dàng sử dụng.

Trong thanh âm của hắn khó có thể che dấu được mùi vị chua xót:

- Không thể điều khiển lĩnh vực trong tay thì còn có thể gọi là lĩnh vực lực lượng sao?

Ngao Bác Duệ nhất thời cảm thấy tức cười, bất quá tình huống này cho dù là trong lịch sử cũng lần đầu tiên xuất hiện, cho nên hắn căn bản không biết nói gì cho tốt. Bởi vì ngay cả hắn cũng chưa thể hình thành lĩnh vực, cho nên đối với thần khí lĩnh vực hiểu biết không nhiều, cho nên lại càng không có tư cách nói chuyện với người ta.

Hơi vung tay áo, Hạ Nhất Minh nói:

- Ngao tông chủ, thanh thần khí mộc côn trong tay ngươi bây giờ đã có uy lực như thế thì ngày sau khi tu luyện thần khí lĩnh vực chỉ sợ sẽ càng thêm lợi hại.

Hắn nói những lời hoàn toàn là thật tâm thật ý, thanh mộc côn đó có uy lực làm cho hắn cực kỳ hâm mộ.

Trên mặt Ngao Bác Duệ xuất hiện một tia hãnh diện nói:

- Hạ huynh nói quá lời rồi.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu đáp:

- Ta chỉ cảm thấy kỳ quái, nếu chủ căn của thần thụ có uy lực như vậy thì sao lúc giao đấu với Ngả Đức Văn ngươi lại không lây ra?
Bách Linh Bát gật nhẹ đầu nói:

- Có thể.

Một từ đơn giản nhưng lại giống như một viên thuốc an thần, rất nhanh khiến cho Hạ Nhất Minh cùng hai đầu thần thú có thể an tâm.

Đưa tay lên vuốt ve đầu Bảo Trư, Hạ Nhất Minh cười nói:

- Tiểu tử kia, ba tháng sau chúng ta sẽ mở cửa Thủy Tinh Cung một lần nữa, ta vốn định sau đây một năm mới đến đó, nhưng bây giờ đành thay đổi chủ ý.

Bảo Trư trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên trở nên hưng phấn, nó nói:

- Ta cũng muốn ăn, ta cũng muốn ăn....

Hạ Nhất Minh dở khóc dờ cười túm lấy đầu nó vỗ nhẹ, nóiL

- Đây là thứ gì làm sao có thể để cho tiểu tử ngươi lãng phí như thế được, nếu số lượng nhiều thì ngươi có thể sử dụng một giọt, đợi ngày sau khi tới lúc tấn chức Ngụy Thần cảnh thì tiếp tục sử dụng thêm một giọt nữa.

Bảo Trư nhất thời nghểnh cổ lên, nó ủy khuất nói:

- Bốn người chúng ta công bình chia mà.

Hạ Nhất Minh tức giận trừng mắt nhìn nó:

- Ai bảo là ta định độc chiếm? Ngươi có thể sử dụng hai giọt, phần còn lại ta sẽ giúp ngươi bảo quản.

Suy nghĩ một lúc, hắn đột nhiên cao hứng nói:

- Đợi sau khi ngươi có con ta sẽ cấp cho chúng nó dùng.

Bảo Trư trợn tròn hai mắt nhìn không thể nói thêm được câu gì nữa.

Hạ Nhất Minh cười lớn một tiếng, ôm chặt nó vào trong lòng, sau đó kéo Bách Linh Bát cùng nhảy lên lưng Bạch Mã Lôi Điện.

Lôi Điện lập tức hóa thành một đạo ánh sáng màu trắng, nhanh chóng biến mất ngoài khơi.

Ngoại hải hôm nay đối với bốn người bọn họ mà nói thì chỉ giống như hoa viên, không còn chỗ nào đáng để kiêng kỵ nữa.