Vũ Thần

Chương 1092 : Trở lại Bồng Lai Tiên Đảo

Ngày đăng: 23:49 19/04/20


- Trứng? - Hạ Nhất Minh cùng hai đầu thần thú liếc mắt nhìn nhau, bất quá sau một lát ánh mắt của bọn họ đều trở lại bình thường.

Trời đất mênh mông, các loại sinh vật hải dương ngạc nhiên cổ quái có rất nhiều, mặc dù bọn họ không biết sinh mệnh trong quả trứng này là cái gì nhưng chỉ cần nhìn thể tích của nó thì cũng biết không phải là trứng gà trứng vịt có thể so sánh được.

- Quả trứng lớn như vậy nếu đun sôi khẳng định sẽ rất ngon. - Bảo Trư khẽ liếm mép quay về sau nói.

Hạ Nhất Minh tức giận đưa tay lên vần vò bộ lông nó vài cái, nói:

- Bảo Trư, bên trong đó có một sinh mệnh cường đại, không phải thứ để cho ngươi ăn.

Bảo Trư hừ mũi một tiếng, nhưng nó cũng không phản đối, chỉ là ánh mắt liên tục chớp động quang mang hứng thú.

Hạ Nhất Minh đưa tay đặt nhẹ lên qả trứng, thần niệm cẩn thận dò xét qua sinh mệnh lực yếu ớt đó, một lúc lâu sau hắn cau mày nói:

- Thật sự là kỳ quái, quả trứng này đến tột cùng là của loài nào? Sinh mệnh lực của nó khi mạnh khi yếu, ta từ trước tới nay không bao giờ cảm ứng được sinh vật nào có sinh mệnh lực như vậy.

Quả thật, sau một hồi hắn cảm ứng, thì sinh mệnh lực lượng của quả trứng này rất là kỳ quái, có lúc thì nó dao động hơi mạnh mẽ một chút, khi thì lại biến mất không có dấu vết.

Loại tình huống này trong cuộc đời hắn chưa từng gặp bao giờ, tựa hồ cũng không có điển tịch nào ghi lại.

- Nó hình như đang ngủ đông. - Bách Linh Bát chậm rãi nói:

- Sinh mệnh của nó dao động có vài phần tương tự như sinh vật đang ngủ đông.

Hạ Nhất Minh hơi giật mình, hắn đương nhiên hiểu rõ ngủ đông nghĩa là gì, nhưng chính vì vậy sắc mặt hắn mới trở nên cổ quái. Ho nhẹ một tiếng, hắn dở khóc dở cười nói:

- Bách huynh, ngươi đã nghe nói qua trứng ngủ đông chưa?

Đôi mắt Bách Linh Bát sáng lên một chút, vấn đề này tựa hồ như đã làm khó hắn, sau một lúc trầm mặc, hắn nói:
Ánh mắt Hạ Nhất Minh thoáng nhìn qua, Hoắc gia trên cơ bản là có mặt toàn bộ, mà người bên trong Kiền Sơn Môn cũng không ít, chẳng những có một vài vị tiên thiên cường giả, mà ngay cả lão tổ Kiền Sơn Môn Triển hồng Đồ cũng tự mình ra ngoài mười dặm nghênh đón.

Trong lòng Hạ Nhất Minh xuất hiện mộtt ia cảm khái, nếu như bản thân hắn là một tôn giả như trước kia thì Triển Hồng Đồ sẽ không cung kính như thế. Bất quá tin tức hắn tấn chức thần đạo đã không còn là bí mất, Triển Hồng Đồ khẳng định đã nghe thấy, cho nên mới tự mình ra ngoài đón.

Mắt nhìn thấy chiếc xe ngựa xuất hiện, tất cả mọi người đồng loạt tiến lên đón. Triển Hồng Đồ dẫ đầu cung kính hành lễ trước xe ngựa nhẹ giọng nói:

- Hạ thần quân đại giá quang lâm làm Kiền Sơn Môn vô cùng cảm thấy vinh hạnh, Triển Hồng Đồ ra mắt Hạ thần quân.

Ở phía sau hắn, đám người nhanh chóng hành lễ, những tiên thiên cường giả thì còn tốt một chút, gần như chri khom lưng cúi đầu, nhưng hậu thiên tu luyện giả thì quỳ xuống hành lễ.

Hạ Nhất Minh nhất thời cảm thấy da gà nổi lên, hắn cười ha hả nói:

- Cùng đứng lên hết đi.

Quay sang phía Triển Hồng Đồ, hắn gật đầu một cái nói:

- Triển môn chủ vẫn khỏe chứ?

- Đa tạ Hạ thần quân nhớ tới. - Vẻ mặt Triển Hồng Đồ rất cảm kích nói:

- Kiền Sơn môn cùng Hoắc gia nhờ hồng phúc của ngài mà hết thảy mọi người đều khỏe mạnh.

Hạ Nhất Minh tủm tỉm cười gật đầu, trong lòng có vô vàn cảm khái, hôm nay địa vị của bản thân so với trước kia quả thật là một trời một vực.

Hắn cùng Sở Hao Châu cũng không nhìn ra, nguyên lai tu vi của Triển Hồng Đồ này vẫn như trước, vô cùng nhàn nhã bước đi, chẳng cao hơn trước được bao nhiêu.