Vũ Thần

Chương 1104 : Dung hợp

Ngày đăng: 23:50 19/04/20


Hạ Nhất Minh không chút do dự ném kiện thần binh trong tay.

Trọng lượng thanh đao này mặc dù rất nặng, người thường muốn giơ lên vô cùng khó khăn nhưng hiển nhiên không thể làm khó Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát.

Một tay tiếp lấy Kim Cương Đao, Bách Linh Bát khẽ đưa tay kia vuốt nhẹ thân đao, sau hồi lâu nói:

- Ta có cách làm thanh đao này sắc bén hơn.

Gã dừng một chút, nghiêm túc nói:

- Phối hợp với đao pháp kia của ngươi, khẳng định tăng khả năng thành công.

Hai mắt Hạ Nhất Minh mơ hồ phát sáng, nói:

- Bách huynh. Giao cho ngươi.

Bách Linh Bát gật đầu, dưới sự quan sát của mọi người thân thể gã chậm rãi hóa thành chất lỏng dung nhập đại đao.

Biến hóa này quả thật khiến người ta kinh hãi, bất quá đám người Hạ Nhất Minh sớm đã quen mắt, một chút cảm giác kỳ lạ cũng không xuất hiện.

Kỳ thật trải qua thời gian sống cùng Bách Linh Bát, bọn họ đã tương đối hiểu rõ sinh mệnh cường đại của gã. Bất luận gã biến hóa ra sao cũng không khiến mọi người kinh ngạc nữa.

Quang mang trên Kim Cương Đao đột nhiên sáng bừng. Sau khi chứng kiến quang mang này, Hạ Nhất Minh nhớ lại tình huống trước đây Bách Linh Bát dung nhập Đại Khảm Đao cùng Xoa Kiếm. Từ đó mỗi lần Bách Linh Bát biến thành Đại Khảm Đao hay Xoa Kiếm, uy lực đều tăng lên vài lần.

Lúc này không nghi ngờ Bách Linh Bát đang làm chuyện tương tự. Với năng lực đặc biệt Bách Linh Bát dung nhập thân thể vào Kim Cương Đao, sau khi biến thân uy lực của nó sẽ càng cường đại hơn. Trong lòng khẽ động, với trọng lượng của Kim Cương Đao cùng Khai Sơn Tam Thập Lục Thức uy lực khôn cùng, nếu có thêm sự sắc bén?

Trong lòng Hạ Nhất Minh mơ hồ bùng lên hi vọng.

Có lẽ hắn sẽ thành công.

Cách tay Bách Linh Bát càng lúc càng mềm, theo sau dính chặt lấy Kim Cương Đao. Căn bản gã không có ý dừng lại, bởi thế từ bàn tay, cánh tay chậm rãi lan khắp toàn thân.

Sau một lát, Bách Linh Bát hoàn toàn biến mất, trong hư lơ lửng cự đao kỳ dị.

Không ai có thể tưởng tượng hình dạng bởi nó đang chậm rãi thay đổi. Thậm chí nó lơ lửng trong không trung nhưng không có dấu hiệu rơi xuống.

Trên không đột nhiên xuất hiện một cơn gió nhẹ, Hạ Nhất Minh khẽ ngẩn ra, ánh mắt hoài nghi nhìn Lôi điện cùng bảo trư. Theo sau hắn đồng dạng thấy được vẻ nghi hoặc trong đôi mắt hai tên gia hỏa này.

Bảo trư sau khi chớp chớp đôi mắt đột nhiên trợn tròn, ánh mắt gắt gao chờ đợi Kim Cương Đao.
Lấy độc trị độc, lấy thông minh đáp trả thông minh.

Khi Không gian lực lượng không thể uy hiếp, Khai Sơn Tam Thập Lục Thức của Hạ Nhất Minh sẽ phát huy toàn bộ uy lực.

Cổ tay khẽ vung lên, khí tức quanh thân thể hắn đột nhiên trở lên vô cùng hung mãnh.

Khí tức này hoàn toàn khác Ngũ hành lực lượng cân bằng hay Hỏa hệ lực lượng điên cuồng xâm lược, bất quá áp lực tạo lên bảo trư cùng Lôi điện vượt xa hai lực lượng kia.

Khẽ vung Kim Cương Đao trên tay, Hạ Nhất Minh không thi triển đao pháp thông thường mà vận dụng ba thức liên hoàn cuối cùng trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức.

Khi đối địch ba thức này có thể tùy ý tách rời, uy lực mỗi thức không hề thua kém tuyệt học Thần đạo.

Nhưng khi lực lượng ẩn giấu trong ba thức này ngưng tụ làm một, thiên địa biến sắc cũng không lấy làm lạ.

Nhiệt độ nháy mắt đề thăng, một cỗ uy áp tràn ngập không gian khiến người ta không thở nổi.

Rốt cuộc Hạ Nhất Minh ngưng thần thu đạo, quang mang vô tận giờ phút này ngưng tụ trên mũi đao, tản ra uy áp khó hình dung.

Giơ cao Kim Cương Đao, thân thể hắn cùng thanh đao tạo lên đường thẳng tuyệt đối.

Giờ phút này hắn như Ma thần cái thế, đại đao tản ra khí tức hủy thiên diệt địa.

Bất quá lúc này động tác của Hạ Nhất Minh ngưng lại mặc cho khí thế cường đại không ngừng tích lũy.

Sau hồi lâu khí thế quanh thân thể chậm rãi tiêu tán, Hạ Nhất Minh thuận tay ném ra Kim Cương Đao. Thanh đao đảo vài trong trên không lập tức hóa thành Bách Linh Bát.

Lúc này Lôi điện cùng bảo trư mới từ mê man bừng tỉnh.

Vừa rồi Hạ Nhất Minh không phát lực nhưng cũng đủ để chúng biết, hắn đã tùy tâm vận dụng chiến kỹ này.

Ngưng mà không phát, tu luyện tới cảnh giới này mới xem như đại thành.

Ánh mắt đảo qua một lượt, quang mang hung mãnh lóe lên, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:

- Bảo trư. Ngươi dẫn đường. Chúng ta đi.