Vũ Thần
Chương 1135 : Thú Thần Điện
Ngày đăng: 23:50 19/04/20
Trên những phiến đá dọc hành lang di chuyển có chạm trổ những đồ án thần kỳ. Bất quá qua vô số năm tháng tẩy lễ, những đồ án này đã không còn rõ ràng.
Những cũng bởi vậy khiến người chứng kiến biết rõ thời gian cùng kinh nghiệm ẩn giấu trong chúng.
Trên đường tới tòa cung điện thứ hai, tất cả mọi người sau khi cảm nhận lịch sử lắng đọng đều trở lên vô cùng nghiêm túc.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn phía trước, trong đôi mắt hắn ánh lên tia kỳ dị.
Sau khi rời khỏi nội điện, hắn cảm nhận rõ ràng Thú thần lực lượng. Lực lượng cường đại chỉ có Thần đạo cường giả mới có thể cảm nhận, lúc này tràn ngập không gian. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bất quá Hạ Nhất Minh cố gắng thế nào cũng không thể tiếp xúc cùng nó.
Tựa hồ giữa ý niệm của hắn cùng Thú thần hồn phách tồn tại bức tường vô hình nào đó.
Khâu Thần Nỗ dẫn đường phía trước đột nhiên ngưng lại. Trước mặt lão lúc này là cánh cửa một tòa kiến trúc cổ.
Kiến trúc này không chỉ uy nghiêm như nội điện mà lộ ra khí tức cổ xưa nhất trong số những tòa cung điện.
Khâu Thần Nỗ trầm giọng nói:
- Hạ huynh. Đây chính là Thú thần điện.
Lão thở ra một hơi, vô cùng tự hài nói:
- Từ xưa tới nay, Đồ đằng tộc nhân kiệt xuất đều tiến hành nghi thức bạn sinh linh thú tại đây. Nơi này chính là lịch sử của Đồ đằng nhất tộc chúng ta.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, hắn có thể cảm nhận hào khí nơi này hơn xa ngoại giới. Trong không khí thậm chí ngưng đọng cỗ áp lực cực lớn.
Mặc dù đã tiến giai Thần đạo nhưng dưới cỗ áp lực khổng lồ này, hắn vẫn cảm thấy không thoải mái.
Bất quá Khâu Thần Nỗ tựa hồ không để ý tới cỗ áp lực này, phảng phất như nó không hề tồn tại, lão nhắm mắt hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ bản thân.
- Ở nơi này có tộc nhân thành công cũng có tộc nhân thất bại. Nhưng bất luận thành công hay thất bại đều là một phần của Đồ đằng nhất tộc.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, ánh mắt nhìn lại Khâu Thần Nỗ.
Tựa hồ cảm nhận ánh mắt Hạ Nhất Minh, Khâu Thần Nỗ khẽ cười nói:
- Hạ huynh. Thú thần điện là cấm địa Đồ đằng nhất tộc, không có khả năng mở ra cho ngoại nhân.
Bảo trư ngẩng đầu, nói:
- Ta không phải ngoại nhân.
- Ngươi đương nhiên không phải ngoại nhân.
Khâu Thần Nỗ bật cười nói:
- Ngươi cùng bạch mã không phải ngoại nhân.
Hạ Nhất Minh giật mình, hắn nhăn mặt nói:
- Khâu huynh. Những lời này có ý gì?
- Sao ngươi biết?
- Bởi hắn không bị Thú thần hồn phách uy hiếp.
Kỳ Lân thú nghiêm nghị nói.
Ánh mắt Khâu Thần Nỗ nhanh chóng biến đổi. Rốt cuộc lão cũng nghĩ lại biển hiện của Bách Linh Bát. Người này tỏ ra không bị tác động bởi lực lượng kinh khủng kia, hơn nữa khí tức sinh mạng của gã cũng không tồn tại. Nếu không phải chứng kiến hành động của gã, bọn họ còn nghĩ hắn vốn đã tử vong.
Khâu Thần Nỗ quay đầu nhìn lại Thú thần điện, lão thì thào nói:
- Bên cạnh Hạ Nhất Minh không ngờ tồn tại quái nhân như vậy. Có lẽ hắn thật sự có thể thành công.
Kỳ Lân thú khẽ hậm hừ vàng tiếng như đồng ý quan điểm của lão.
*****
Bên trong cánh cửa, không gian hắc ám tới độ không nhìn rõ năm đầu nhón tay.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, hắn cũng không phóng thích bất cứ quang mang nào, cứ thế chậm rãi tới giữa đại điện, theo sau ngồi xuống.
Ở bên ngoài sau khi chứng kiến diện tích nơi này hắn đã rõ, nơi này rất thích hợp để nhân loại cùng linh thú tiến hành giao tiếp.
Không gian lớn như vậy đám sinh vật trên mặt đất, trừ Long xà khủng bố, ngay cả bảo trư sau khi biến hóa cũng dễ dàng tiến vào.
Bên ngoài truyền tới hai tiếng hô hấp rất nhỏ, trên mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện vẻ tươi cười ấm áp.
Đây rõ ràng là âm thanh hô hấp của bảo trư cùng Lôi điện. Hai gã gia hỏa này đã tới gần hắn, theo sau cũng ngồi xuống.
Trong căn phòng này khí tức Thú thần cường đại gấp vài lần bên ngoài. Bất quá đối với đám người Hạ Nhất Minh không ảnh hưởng quá lớn. Không có thần trí điều khiển, cho dù cường đại hơn cũng không khiến Thần đạo cường giả sợ hãi.
Hạ Nhất Minh khẽ đặt tay lên thân thể hai đầu Thần thú.
Trong nháy mắt tinh thần hắn tập trung cao độ, tâm tình hắn đồng dạng khẩn trương.
Dường như cảm nhận được tâm tình khẩn trương của Hạ Nhất Minh, trái tim bảo trư cùng Lôi điện cũng đập mạnh. Chậm rãi trống ngực ba người đập chung một nhịp.
Ba sinh mạng tới từ ba chủng tộc bất đồng, giờ phút này từ bỏ hết thảy, tinh thần tập trung vào nhịp đập trái tim.
- Phốc...
Ba trái tim kiên định đồng dạng phát ra âm thanh, khí tức ba người bọn họ cũng chậm rãi biến hóa.
Trước lúc này mặc dù nhiều lần liên thủ chiến đấu nhưng khí tức bọn họ khi liên hợp vẫn tồn tại độc lập.
Nghĩ không ra khi tiến vào nơi này, đối mặt với áp lực cường đại, ba người bọn họ thần kỳ dung hợp khí tức bản thân.
Ngay lúc này một cỗ lực lượng như phảng phất như u linh từ trên không giáng xuống, quấn quanh thân thể bọn họ.