Vũ Thần
Chương 1152 : Tinh Thần Đảo
Ngày đăng: 23:50 19/04/20
Lưu Ly Đảo là một địa phương tu luyện tốt, mặc dù Hạ Nhất Minh không nguyện ý thừa nhận nhưng hắn biết, Hạ gia trang không thể sánh bằng.
Nếu sau này muốn Hạ gia trang phát triển, nhất định phải bỏ qua cơ nghiệp hiện nay, tìm một nơi thiên địa chân khí nồng đậm. Đương nhiên đây là chuyện sau này mới tính.
Trong một tháng ở lại đây, Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện tiềm tu tại một nơi hẻo lánh. Bọn họ tận lực làm quen với cách sử dụng Phích Lịch Thiên.
Hơn một tháng khổ tu này cũng không uổng phí, mặc dù bọn họ chưa thể nắm giữ không gian lôi điện kia trong tay, nhưng Sí nhiệt lĩnh vực của Hạ Nhất Minh kết hợp cùng lực lôi điện đã cường đại hơn trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mặc dù đây chưa phải Lôi điện lĩnh vực nhưng cường độ lôi điện đạt tới độ này đã hoàn toàn đủ sức chống lại Lĩnh vực lực lượng khác. Cho dù lấy cứng đối cứng, lực lượng lôi điện cũng không kém hơn Sí nhiệt lĩnh vực.
Qua đó có thể thấy được, siêu cấp Thần khí Phích Lịch Thiên cường đại ra sao.
Toàn bộ tinh thần cùng thể xác đặt vào tu luyện khiến thời gian trôi qua rất nhanh.
Giao ước một năm đảo mắt đã tới.
Lúc này mặt biển sóng im gió lặng, ngay cả gió biển thổi qua cũng không khiến đại dương nổi sóng.
Một đội thuyền lớn nhất Nam Cương lúc này xuất phát về hướng Tinh Thần Đảo.
Bên ngoài Tinh Thần Đảo vẫn tồn tại không ít xoáy ngầm, chúng bố trí xung quanh đảo tựa hồ như bảo vệ hòn đảo nhỏ bé, không để người khác dễ dàng đặt chân lên.
Đám người Hạ Nhất Minh đã đi tới boong thuyền, bọn họ nhìn ra xa mơ hồ cảm nhận biến chuyển thật lớn.
Ước định lần này khác biệt, Tân Tôn giả luận võ chỉ là phụ, mọi người coi trọng nhất dĩ nhiên là trận chiến giữa Hạ Nhất Minh cùng Ngả Đức Văn. Mà quan khán trận chiến này dĩ nhiên là những vị Thần đạo cường giả. Bởi thế hai bên trước ngày ước định cũng không ai tiến lên đảo trước.
- Lưu Xương Cử Tông chủ các hạ...
Xa xa truyền tới âm thanh già nua.
Mặc dù khoảng cách khá xa nhưng âm thanh như trực tiếp vang bên tai mọi người, dĩ nhiên khiến người ta xuất hiện cảm giác quỷ dị.
Lưu Xương Cử ánh mắt ngưng lại, lão không ngờ đối phương trực tiếp mở miệng tìm mình mà không phải Hạ Nhất Minh hay Đệ nhất cường giả nhân loại Ngao Mẫn Hành.
Bất quá chỉ trong nháy mắt lão đã bình tĩnh trở lại, âm thanh từ miệng vang lên:
- Lô Khắc nghị trưởng các hạ. Ngài có gì phân phó?
Âm thanh lão đồng dạng hữu lực, mặc dù ít đi quỷ dị nhưng nhiều hơn lực lượng.
Lô Khắc hắc hắc cười, nói:
- Từ xưa tới nay Thần đạo chi chiến đều chọn Nam Bắc Cương bởi Nam Bắc Cương bảo trì trung lập. Không biết vì sao hiện nay Nam Cương Lưu Ly Đảo lại lựa chọn như vậy?
- Lúc trước Sinh tử giới mở ra, Băng Đảo manh nha xuất hiện, bởi thế Bắc Cương Băng Tiếu Thiên không phái người tham gia. Mà Tây Bắc...
Lão cười như không cười, nhìn Hạ Nhất Minh nói:
- Ta nghĩ bọn họ không cần phải phái người tới.
Lô Khắc nhíu mày nói:
- Cũng tốt. Vậy chỉ có mấy người bọn họ.
Ngao Mẫn Hành đột nhiên mở miệng nói:
- Các vị hãy khoan. Lão phu có một đề nghị.
Lý Áo Ba Đặc vẻ tươi cười không đổi nói:
- Ngao tiên sinh, mời nói.
Ngao Mẫn Hành hiển nhiên đã sớm chuẩn bị, cao giọng nói:
- Kỳ thực các vị cũng biết, lúc này Tôn giả chi chiến chỉ vì Ngả Đức Văn cùng Hạ Nhất Minh đã mất đi ý nghĩa.
Mọi người ánh mắt giao nhau, đồng thời công nhân câu nói của lão.
Thiên hạ đều biết Tân Tôn giả chi chiến đại diện là những cường giả trẻ tuổi kiệt xuất nhất. Nếu trước đây dĩ nhiên mọi người chú ý tới điều này, bất quá lúc này khác biệt.
Ngao Mẫn Hành ánh mắt ngưng lại, nói:
- Chia ra đánh chỉ tốn thời gian. Không bằng dứt khoát gom lại để hai người bọn họ nhanh chóng giao chiến. Các ngươi nghĩ thế nào?
Trên mặt Lý Áo Ba Đặc xuất hiện vẻ cổ quái nói:
- Ngao tiên sinh. Đề nghị của ngài là để bọn họ hỗn chiến?
- Không phải.
Ngao Mẫn Hành khẽ lắc đầu, nói:
- Ta đề nghị đại biểu cho Động Thiên Phúc Địa chúng ta, Song Ma huynh đệ sẽ khiêu chiến những người còn lại.