Vũ Thần
Chương 1158 : Quang Ám chuyển đổi
Ngày đăng: 23:50 19/04/20
Quang mang như mặt trời soi rọi khiến người ta không thể mở mắt. Ánh sáng mặt trời vẫn chiếu lên cảnh vật nơi này, lên đảo nhỏ, lên từng con sóng ngoài đại dương bao la. Bất quá khi quang mang như mặt trời kia xuất hiện trên không, ánh sáng mặt trời như bị che lấp.
Trong nháy mắt cả thế giới này như chỉ còn lại Quang, không còn bất cứ màu sắc nào khác.
Ngay khi người đeo mặt nạ xuất hiện, Hạ Nhất Minh đã cảm nhận được một cỗ nguy hiểm trí mạng. Lôi điện tâm linh tương thông lập tức chạy tới bên hắn.
Huyền quy xác trên thân thể mở rộng bao phủ từ đầu tới chân Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện. Hắn hành động như vậy không phải tính toán mà gần như bản năng.
Đặc biệt sau khi thấy người đeo mặt nạ chỉ điểm nhẹ cũng dứt Quang minh thánh kiếm ra khỏi Ngũ Hành Hoàn, Hạ Nhất Minh càng cảm nhận rõ khí tức tử vong.
Bởi thế hắn không chút do dự cùng Lôi điện chui vào Huyền quy xác.
Quả nhiên quang mang trong nháy mắt phóng tới.
Lực lượng trong Quang minh thánh kiếm được phát huy hoàn toàn, thậm chí càng cường đại hơn bao phủ hết thảy. Ngả Đức Văn đôi mắt đang mất đi sinh cơ cũng chậm rãi hồi phục.
Mà cơ hồ cùng lúc Quang minh lực lượng khuếch tán khắp không gian, từ hư vô một thân thể gần mười trượng của Ái Nhĩ Bá Lạp cũng lập tức xuất hiện.
Quang minh lực lượng do người đeo mặt nạ phóng xuất quả nhiên hiệu quả khác biệt.
Đối với Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện, Quang minh lực lượng như vạn kiếm xuyên tâm, tựa hồ muốn đâm họ thành trăm ngàn mảnh, nhưng đối với Ngả Đức Văn giúp gã phục hồi sinh mạng, đối với Ái Nhĩ Bá Lạp trực tiếp kéo nó ra từ không gian thần bí. Trong tay người này, Quang minh lực lượng tựa hồ không gì không thể làm được.
Sóng nhiệt nóng bỏng tràn ngập không gian đối chọi cùng Quang minh lực lượng lúc này đã hoàn toàn biến mất. Liệt hỏa lúc này như tuyết tan biến vô tung vô ảnh. Trong mảnh quang minh này vật duy nhất tồn tại chính là Huyền quy xác.
Thành lũy cuối cùng này vững vàng bảo vệ Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện, mặc cho quang mang vạn trượng vẫn bất động.
Mặc dù trốn trong Huyền quy xác nhưng Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện rất rõ biến hóa bên ngoài. Bất luận sau khi cảm ứng lực lượng công kích Huyền quy xác hay tín tâm tới từ bảo trư cũng khiến Hạ Nhất Minh vô cùng kinh hãi. Người này cường đại tới độ khó tin. Bản thân hắn không phải đối thủ của người này. Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, người đeo mặt nạ đã thu hồi Quang minh thánh kiếm.
Trong nháy mắt không gian tràn ngập Quang minh lực lượng đột ngột biến mất giống như chưa từng xuất hiện. Bầu trời tựa hồ như chưa từng thay đổi, bất quá trong lòng Hạ Nhất Minh lúc này không khỏi cảm thấy khẩn trương.
Cảm giác nguy hiểm trong lòng hắn chưa biến mất, ngược lại càng thêm mãnh liệt. Hắn thậm chí cảm giác, Huyền quy xác khiến Ngụy thần cảnh cường giả bó tay cũng không thể làm khó người kia.
Khẽ vỗ lên cổ Lôi điện, bạch mã mặc dù cảm thấy không ổn nhưng cũng không phải đồ đần, lập tức biết rõ nếu không rời đi sẽ chết. Nó mở tốc độ, trong Huyền quy xác bao phủ chạy về phía xa.
Ngao Mẫn Hành bình tĩnh nói:
- Nếu đã vậy ngươi mau tránh ra.
Lô Khắc khẽ cười, nói:
- Ngao tiên sinh. Ta chỉ muốn nói một lời.
Lão dừng một chút, âm thanh nhỏ như dây đàn truyền vào tai Ngao Mẫn Hành:
- Nếu hôm nay Hạ Nhất Minh chết, Đệ nhất phương Đông sau này khẳng định là Ngũ Hành Môn.
Ngao Mẫn Hành ánh mắt khẽ ngưng lại, lão lạnh lùng nhìn đối phương. Lô Khắc mặt không biến sắc, tựa hồ câu nói vừa rồi không phải xuất phát từ miệng lão.
Sau hồi lâu, Ngao Mẫn Hành thở dài một tiếng, nói:
- Đa tạ ý tốt của Nghị trưởng các hạ. Bất quá hôm nay Hạ Nhất Minh đại diện phương Đông giao chiến.
Âm thanh lão chợt hung mãnh cực điểm:
- Ngũ Hành Môn ta dù sụp đổ cũng không làm chuyện qua sông đoạn cầu này.
Vẻ tươi cười trên mặt Lô Khắc nhất thời cứng ngắc.
Thân thể Ngao Mẫn Hành chậm rãi bay lên, ánh mắt nhìn Hắc ám nghị trưởng khiến lão xuất hiện suy nghĩ muốn bỏ chạy. Nhưng đột nhiên trong không trung truyền tới âm thanh bạo liệt.
Âm thanh này kinh thiên động địa, truyền thẳng vào lòng người.