Vũ Thần

Chương 1193 : Ước định

Ngày đăng: 23:51 19/04/20


Thân thể bạch mã thoáng ngưng lại, khí tức cùng lực lượng lôi điện nhất thời đình chỉ.

Thiết Giáp Bối Long âm thầm thở dài một hơi. Nếu bạch mã không để ý công kích tới, e rằng cơ hội chạy trốn nó cũng không có.

- Các ngươi người đông thế mạnh, giao chiến tại đây cho dù ta thua cũng không phục.

Thiết Giáp Bối Long ra vẻ oai phong lẫm liệt nói. Lôi điện nghiêng đầu, ánh mắt lấp lóe tinh quang tựa hồ không biết xử lý tên vô lại kia thế nào?

Mưu Tử Long giận dữ cười nói:

- Lôi điện. Ngươi không cần khách khí với nó. Đạo lý sinh tồn tại Ngoại hải chính là cường giả vi tôn. Địa bàn của nó cũng do chiếm đoạt mà có, ngươi có đuổi nó đi là chuyện bình thường, không có vấn đề gì.

Ba đầu Thần thú cùng hai nhân loại giả dạng quái thú bên dưới không khỏi toát mồ hôi lạnh. Nếu bạch mã thật sự nghe lời Mưu Tử Long, chuyện hôm nay e rằng không tốt.

Bất quá tính tình Lôi điện cao ngạo hiển nhiên vượt qua dự tính của mọi người. Nó cao ngạo hí vang, trong âm thanh mang theo vẻ khinh thường cùng dò xét.

Thiết Giáp Bối Long dĩ nhiên vui mừng khôn xiết, nó cao giọng nói:

- Ngươi muốn ta tâm phục khẩu phục vậy cùng ta đơn đả độc đấu. Bất quá địa điểm không phải ở đây mà tại Bắc hải.

Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nói nhảm. Nếu lúc đó ngươi mai phục mười đầu hay tám đầu Thần thú quần ẩu, cho dù Lôi điện thần thông lớn hơn cũng không phải đối thủ.

Thân thể Thiết Giáp Bối Long run lên giữa không trung, nó cả giận nói:

- Thiên hạ lúc này lấy đâu ra mười đầu hay tám đầu Thần thú?

Hạ Nhất Minh nhướng mày nói:

- Thiên địa lực lượng đã phục hồi. Nhân đạo đỉnh cấp cường giả lúc trước cơ hồ tiến giai Thần đạo hết, số lượng Thần thú tuyệt đối không dưới mười đầu.

Thiết Giáp Bối Long trong lòng xuất hiện bi ai không nói thành lời. Nếu nó có thể kêu gọi mười đầu Thần thú sao còn muốn đợi tại Bắc Cương? Chẳng phải quang minh chính đại đi báo thù tốt hơn sao?

Bạch Kình tựa hồ không thể nhẫn nại, cao giọng nói:

- Ngươi nghĩ rằng bọn ta là ai? Chẳng lẽ chúng ta là Thượng cổ Thần thú thống soái Thần thú thiên hạ? Nếu chúng là là Thần thú đế, Long mã của ngươi dám cùng ta giao chiến?

Hạ Nhất Minh im lặng, theo sau nghe Lôi điện hí vang một tiếng. Hắn bật cười nói:

- Cũng được. Nếu Lôi điện đã quyết định vậy để nó khiến ngươi tâm phục khẩu phục.

Hắn dừng một chút, nói:

- Ngươi yêu cầu giao chiến tại Bắc hải, Lôi điện có thể đáp ứng. Nhưng tới Bắc hải nhất định phải do Lôi điện chọn địa điểm giao chiến.
Mưu Tử Long trầm giọng nói.

Băng Tiếu Thiên lúc này như bừng tỉnh, vội vàng an bài mọi người tới đại sảnh.

Mặc dù nơi này tràn ngập mùi máu tanh nhưng Băng Cung được tầng hơi nước che chắn, bởi thế không khiến người khác cảm thấy khổ sở.

Chứng kiến vẻ mặt ngưng trọng của Hạ Nhất Minh, Băng Tiếu Thiên để đệ tử Băng Cung rời khỏi đại sảnh, khiến nơi này chỉ còn lại mấy vị Thần đạo cường giả.

- Hạ huynh đệ. Ngươi vội vàng chạy tới liệu có ảnh hưởng tới việc đang làm?

Mưu Tử Long đôi mắt mở lớn hỏi.

Hạ Nhất Minh bật cười, nói:

- Không sao. Tiểu đệ đã thuận lợi hoàn thành.

Mưu Tử Long nhất thời vui vẻ trong lòng, bất quá vẻ mặt vẫn không chút khác thường.

Băng Tiếu Thiên mặc dù hoài nghi nhưng cũng không đề cập tới, chỉ nói:

- Hạ huynh. Nếu vừa rồi ngươi tới chậm một chút, e rằng Băng Cung đệ tử đã chịu đại nạn. Lão phu kính ngươi một chén.

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, uống cạn chén rượu. Hắn lúc này cũng không dám nói mình quan chiến hồi lâu, có điều lĩnh ngộ.

Ánh mắt Mưu Tử Long đột ngột ngưng lại, nói:

- Lão đệ. Lúc này ngươi có thể nói thật chưa?

Hạ Nhất Minh giật mình nói:

- Sao?

Mưu Tử Long đôi mắt lấp lánh hữu thần nói:

- Người khác không biết lão đệ là người thế nào, chẳng lẽ lão ca cũng vậy? Ngươi nhận lời ba đầu Thần thú giao chiến tại Bắc hải khẳng định có ẩn tình. Khẳng định không phải ngạo khí của Long mã hay an nguy Băng Cung.

Hạ Nhất Minh chăm chút nhìn Mưu Tử Long, trên mặt xuất hiện tiếu ý nồng đậm.

Đám lão Thần đạo cường giả quả nhiên ánh mắt như thần, suy xét chu đáo.