Vũ Thần
Chương 14 : Nhận Bì Thuật
Ngày đăng: 23:35 19/04/20
Hạ Nhất Minh dùng tốc độ nhanh nhất để trở về trang, sau đó liền vội vã chạy tới tàng thư các.
Vừa mới bước vào sân, đột nhiên thân thể hắn bị sượng lại một chút, ngay cả ánh mắt của hắn cũng trở nên bén nhọn rất nhiều.
Tự nhiên hắn cảm thấy một cỗ áp lực cường đại, cái áp lực này tuyệt đối là nhằm vào hắn mới đến, chẳng qua chỉ là trong nháy mắt thì cổ áp lực này liền biến mất không còn tăm hơi. Nguồn: https://truyenfull.vn
Cái sân tàng thư các này là một trong những nơi trọng yếu nhất của thôn trang, tầm quan trọng hơn xa cái sân nhỏ của hắn đang ở. Trong sân ngoại trừ sảnh chính còn có hai phòng ở hai cánh, mà cái cổ áp lực vừa rồi đúng là từ một trong các sảnh bên cánh truyền đến.
Hạ Nhất Minh hơi lắc đầu một chút, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra khuôn mặt của bác cả Hạ Thuyên Tính, hắn có cảm giác như vậy chắc hẳn là do vừ bị đại bá nhìn chằm chằm. Chẳng qua đại bá vừa nhận ra là hắn liền thu hồi ánh mắt mà thôi.
Hắn cũng chả biết cái loại cảm giác này đến từ đâu, nhưng cái ý này cứ hiện ra trong đầu, không thể xua đi được.
Do dự một chút, Hạ Nhất Minh cũng không có tiến đến phòng bên để mà thăm đại bá, mà liền trực tiếp đi vào sảnh chính, nơi tàng thư các của Hạ gia trang.
Ở trong các đệ tử đời thứ ba, hễ nội kình tu vi đạt tới sáu tầng đều có tư cách đi vào nơi này để xem xét và lựa chọn các loại công pháp. Đương nhiên, tham thì thâm, điều này ai cũng biết; cho nên Hạ Nhất Minh tới đây lần này cũng chỉ mới là lần hai mà thôi.
Ở ngay sau khi Hạ Nhất Minh vừa mới đẩy cửa vào trong sảnh chính, Hạ Thuyên Tính cau mày, trên mặt cũng đồng thời lộ ra vẻ nghi ngờ. Hạ Nhất Minh vừa mới tiến vào sân thì hắn liền phát hiện ra, hơn nữa có liếc nhìn hắn một cái, không nghĩ tới là biểu hiện của Hạ Nhất Minh cũng làm hắn chấn động, Hạ Nhất Minh dường như có nhận ra hắn và còn hướng nơi hắn ở nhìn qua một cái. Cơ hồ càng làm cho Hạ Thuyên Tín hoài nghi liệu Hạ Nhất Minh có nhận ra hắn vừa liếc nhìn một cái không.
Chẳng qua, ngay sau đó hắn lập từ chối bỏ cái ý tưởng này. Hạ Nhất Minh cũng chỉ một người học võ với nội kình tầng thứ sáu mà thôi, làm sao lại có thể nhận ra được việc hắn có liếc nhìn một cái đâu. Việc này chắc hẳn là do hắn thần hồn nát thần tính rồi, chắc do Hạ Nhất Minh ngẫu nhiên đi tới nơi này, muốn tới thăm hắn một chút, có điều chắc là sợ mình đang bế quan tu luyện, cuối cùng mới không dám quấy rầy mà thôi.
Hạ Thuyên Tính sau khi nghĩ thông suốt điều này thì mới yên lòng, lại tiếp tục ngưng thần tụ khí mà nghiên cứu công pháp hắn đang tu hành.
Hạ Nhất Minh đẩy cửa mà vào, bên trong trống rỗng không có một bóng người, các bộ sách cũng được sắp xếp cẩn thận. Bất quá các giá sách kia tuy không nhỏ, nhưng số quyển sách lại không có bao nhiêu.
Vì cẩn thận, hắn đi xuống mật thất, trước khi bắt đầu tu luyện thì trong lòng hắn nổi lên một cảm giác cổ quái.
Một kẻ tu luyện có nội kình tầng sáu, lại đi tu luyện hai loại chủ tu công pháp có bất đồng thuộc tính, hiện thời lại đang dự định tu luyện thêm một loại công pháp phu trợ thứ ba. Nếu là làm cho người khác biết được, có lẽ không cần nghĩ cũng sẽ đi cười nhạo hắn điên rồi hén.
Cười tự giễu một cái, Hạ Nhất Minh thu liễm tâm thần, bất đầu vận chuyển nội kình theo nhận bì thuật ghi lại.
Nhập môn của Nhận Bì Thuật cũng không khó khăn, chỉ cần có trụ cột nội kình, nhiều hay ít đều có thể thử vận hành một chút, chẳng qua hiệu quả tới mức nào thì cũng khó mà biết trước được.
Mà khi Hạ Nhất Minh bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, nội kình của hắn bắt đầu dùng một tốc độ khó có thể tưởng tượng được, hành tẩu dựa theo các đường dẫn ghi trên bí tịch.
Một cái rồi lại một cái kinh mạch trong người Hạ Nhất Minh được nội kình chảy xuôi qua, làn da trên người hắn bắt đầu tự động căng lên, tựa như da của hắn từng miếng từng miếng đang bị biến thành da thuộc.
Tuy cái loại da căng này mang tới lực phòng ngự cũng không lớn lắm, nhưng là ở lần đầu tiên tu luyện công pháp loại phụ trợ, có thể đạt tới thành tích như vậy, cơ hồ là thuận buồm xuôi gió, hiêu quả tựa như đã từng tu luyện qua vô số lần, đủ để làm cho bất kì kẻ nào chấn kinh.
Rốt cuộc, khi Hạ Nhất Minh cảm thấy trong cơ thể nhè nhẹ truyền đến một cảm giác đau đớn, hắn mới bắt đầu thu công.
Bởi vì hắn biết cảm giác này xuất hiện do tu vi nội kình của hắn đã không thể theo không kịp mức tiêu hao của Nhận Bì Thuật nên mới sinh ra đau đớn. Nếu là hắn muốn tiếp tục tu luyện loại kĩ thuật này thì cần phải tiếp tục tiến giai mới được.
Mở hai mắt, Hạ Nhất Minh vỗ vỗ hai tay, sau đó yên lặng cảm ứng tình huống nội kình trong cơ thể, trên mặt hắn từ từ hiện lên một nét cực kì cổ quái.