Vũ Thần

Chương 17 : Tùng lâm chi ngộ

Ngày đăng: 23:35 19/04/20


Hạ Nhất Minh dựa theo phân phối mang theo năm tên tráng đinh ly khai khỏi gia thôn, hướng về phía thị trấn đi đến.

Sau khi thấy được con đường mình phải chắn giữ, Hạ Nhất Minh đã mơ hồ đoán được, vây sát lần này không có phần của mình.

Bởi vì đây là con đường lớn, kẻ ngu ngốc cũng biết không thể nghênh ngang đi qua đường lớn tiến vào thị trấn. Nhưng muốn nói Hồ Bân là kẻ ngu ngốc thì hắn tuyệt sẽ không thể từ quận Lân Khẩu chạy tới đây mà không bị sa lưới. Cho nên trừ khi tên Hồ Bân kia đầu óc chợt có vấn đề, thì hai người tuyệt sẽ không thể gặp nhau.

Nhìn một chút năm tên tráng đinh, bọn họ đều là những người tinh nhuệ nhất do gia trang huấn luyện ra.

Trừ bỏ các thế gia ở ngoài, người có thể tu luyện nội kình rất chi là ít. Bên trong Hạ gia trang người hầu và tráng đinh lên tới mấy trăm người. Hạ Vũ Đức đối đãi với bọn họ không tệ, cũng từng truyền thụ nội kình tu luyện công pháp, nhưng bởi vì điều kiện tu luyện bất đồng lại còn bị hạ chế ý thức nên tu luyện tới tầng thứ ba đã là rất giỏi.

Đi theo Hạ Nhất Minh có năm tên tráng đinh, trong đó có ba người là có tu vi đỉnh cao tầng thứ ba nội kình, hơn nữa trong mỗi người bọn họ đều tinh thông một loại chiến kỹ công pháp.

So với yêu cầu của đệ tử trực hệ thì bất đồng, như Hạ Nhất Minh trong thế hệ thứ ba của gia tộc, nội kình tu vi chưa đột phá tới tầng thứ sáu thì không được phép tu luyện chiến kỹ công pháp. Còn huấn luyện tráng đinh thì chỉ yêu cầu đạt tới tầng thứ ba nội kình là đã được trao cho một loại chiến kỹ đơn giản nhất. Cứ thế, tuy rằng bọn họ sức chiến đấu được gia tăng lên rất nhiều, nhưng trên con đường tu luyện cũng rất khó khăn có thành tựu cao.

Đó là điểm khác nhau của trực hệ đệ tử và tráng đinh, trên cơ bản mọi thế gia đều làm như vậy.

Theo người của Trình gia nửa ngày lộ trình, rốt cục Hạ Nhất Minh đã tới được địa điểm được giao.

Nơi này là con đường lớn thông tới thị trấn, ở đây có một dịch trạm. Tất cả nghỉ lại ở bên trong đó, coi như là đến chỉ để ngồi nhìn nhau thôi.

Một khi là đã được phân ở gần thị trấn, Hạ Nhất Minh đương nhiên là muốn gặp cha mẹ một chút, nhưng mà trải qua hỏi thăm mới biết được. Hai người bọn họ cũng không ở trong thị trấn, mà cũng tham gia đội ngũ truy tìm Hồ Bân.

Tuy là trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng Hạ Nhất Minh cũng bỏ đi ý định vào trong thành, hơn nữa còn hướng tới người của Trình gia tìm hiểu tin tức của Hồ Bân.
Hít vào một hơi hàn khí, Hạ Nhất Minh tinh thần nhất thời rung lên. Trừ bỏ huynh đệ trong nhà, Hạ Nhất Minh cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ phát ra xung đột với người khác.

Cố nhiên là bởi vì niên kỷ của Hạ Nhất Minh có quan hệ, một phần cũng là ở trong thị trấn cũng không có nhiều người dám cùng Hạ gia phát ra xung đột.

Bất quá, hôm nay Hạ Nhất Minh có thể xác định, đối phương sẽ tuyệt đối không để ý tới thân phệ Hạ gia của mình.

Bỗng nhiên, trong lòng Hạ Nhất Minh báo động lớn, không cần nghĩ ngợi nhiều, Hạ Nhất Minh hướng phía bên cạnh người nằm xuống rồi lăn sang một bên, cho tới khi đến bên một cây đại thụ hai chân mới phát lực nhảy lên.

Lúc này, bên tai Hạ Nhất Minh mới truyền đến một đạo âm thanh xe gió lao đến, ngay tại vị trí ban đầu của Hạ Nhất Minh liền xuất hiện một mũi tên.

Thấy được mũi tên, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi phát lạnh, tay chân tựa hồ đều lạnh toát.

Không thể tưởng tượng được, đối phương không nói một lời đã hạ sát thủ, nếu vừa rồi Hạ Nhất Minh bị mũi tên này bắn trúng vậy tuyệt sẽ không phải là một kết quả tốt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Mũi tên này tuyệt đối người bình thường không thể có được mà là trang bị được dùng cho quân đội. Chẳng qua, các đại gia tộc chân chính đều có trang bị những loại vũ khí này để phòng vệ. Hạ gia trang tự nhiên cũng không ngoại lệ, Hạ Nhất Minh thời gian tiếp xúc với những món này cũng không ít, cho nên chỉ liếc mắt nhìn đã nhận ra lai lịch của nó.

Trống ngực Hạ Nhất Minh nhất thời đập nhanh hơn, những động tác vừa rồi tuyệt đối là theo bản năng mà phản ứng ra, nếu chậm một bước thì bản thân giờ phút này cũng đã trọng thương.