Vũ Thần

Chương 20 : Từ gia bảo

Ngày đăng: 23:35 19/04/20


Xa xa từ trong rừng rậm truyền lại những âm thanh nhỏ nhặt, loại âm thanh này rơi vào trong tai Hạ Nhất Minh làm hắn hiểu được đây là do một đám người gây ra.

Nhìn lại thi thể trên mặt đất, cho dù không cần suy nghĩ cũng biết được những người này là do Hồ Bân mà tìm tới.

Lùi lại một vài bước, Hạ Nhất Minh do dự một chút, cao giọng nói:

- Người tới là người nào? Xin hãy báo danh.

Động tĩnh phía trước nhất thời tiêu thất, sau khi nghe được âm thanh của Hạ Nhất Minh liền lập tức dừng lại không tiến lên tiếp.

Một đạo âm thanh truyền tới:

- Chúng ta là người của Từ gia bảo, phối hợp với công sai đại nhân truy nã tội phạm, các hạ là….

Hạ Nhất Minh nhất thời nhăn mặt, tuy rằng bây giờ tuổi còn nhỏ Hạ Nhất Minh cũng không tham gia sự tình trọng yếu của gia trang, nhưng tốt xấu gì cũng biết được Từ gia và Hạ gia đều là một trong ba đại gia tộc chiếm giữ Huyền Lý. Hơn nữa, trong Từ gia cũng có một vị cao thủ mười tầng nội kình trấn giữ, quan hệ với Hạ gia cũng không phải hòa thuận.

Chẳng qua, trong tình huống này, Hạ Nhất Minh cũng không muốn chủ động khiêu khích, cất cao giọng trả lời:

- Các vị ở Từ gia bảo đến đây là vì đào phạm Hồ Bân sao?

- Đúng vậy.

- Đã như vậy liền thỉnh các vị quay trở lại.

Từ phương hướng kia nhất thời truyền lại những âm thanh nhỏ nhặt, khẽ giật mình, bởi vì Hạ Nhất Minh nghe ra đây là âm thanh chuẩn bị cung nỏ.

Trong lòng cười lạnh một tiếng, uy lực của nỗ tiễn quả thực rất lớn, ngay cả Hạ Nhất Minh tu vi đã đạt tới tầng thứ bảy nội kình cũng không dám dung tay trần đón đỡn. Nhưng đối với những tu luyện giả đã tu luyện tới tầng thứ sáu mà nói, nỗ tiễn chỉ có tác dụng khi đánh lén hoặc trong đại quy mô chiến đấu mà thôi.

Nếu để người ta đề phòng, mà nỗ tiễn chỉ có dưới mười cái thì trên cơ bản chẳng có gì đánh để nói.

Nửa ngày sau, phía trước mới có thanh âm dội lại, nhưng lại có chút sắc bén của sát khí:

- Các hạ là ai? Chẳng lẽ là đồng đảng của Hồ Bân sao?

Hạ Nhất Minh chớp mắt, nói:
Hạ Nhất Minh cười, nói:

- Từ Nhị gia, một khi Hồ Bân đã đền tội, vậy tiểu chất đã có thể xuống núi, hơn nữa hướng tới Trình gia bẩm báo sự việc.

Từ Hướng Tứ thoáng gật đầu, nói:

- Đúng thế. Phải làm như vậy.

Hắn xoay người phân phó:

- Đem theo thi thể này, chúng ta cùng trở lại dưới núi.

Mọi người dọc theo đường mòn đi xuống chân núi, Hạ Nhất Minh thủy chung vẫn đi cuối cùng, vẫn luôn cố ý giữ khoảng cách với Từ Hướng Tứ.

Càng ngày càng tới gần bìa rừng, trong lòng Từ Hướng Tứ lại càng táo bạo hơn. Ánh mắt hắn thường xuyên đảo qua người ba tên nha dịch và tránh đinh của mình, ánh mắt không ngừng mở hồ suy nghĩ.

Hạ Nhất Minh tuy bề ngoài sắc mặt không hề thay đổi, nhưng bên trong đề cao cảnh giác, từng động tác một của Từ Hướng Tứ không thoát ra khỏi ánh mắt của hắn. Bất quá, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm kêu khổ không thôi, nếu người này đột nhiên hạ sát thủ, liều mạng đem mình giết chết, sau đó giết những người còn lại để diệt khẩu, như vậy Hạ Nhất Minh đúng là không nắm được bao nhiêu khả năng sống sót.

Dù gì, Từ Hướng Tứ cũng là tu luyện giả tầng nội kình thứ tám, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú hơn xa Hạ Nhất Minh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tròng lòng suy nghĩ liên tục, bao nhiêu ý niệm lướt qua trong đầu, nhưng tất cả đối với tỉnh cảnh trước mắt của Hạ Nhất Minh không thể giúp được gì.

Ánh mắt nhìn thấy chỉ còn chút nữa là đã ra khỏi núi, Từ Hướng Tứ đột nhiên dừng cước bộ, hít một hơi thật sâu. Ánh mắt hắn cố định trở lại, tựa hồ vừa đưa ra được quyết định cuối cùng.

Tâm tình Hạ Nhất Minh nhất thời cũng trầm xuống, nội kình trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, chuẩn bị liều mạng với Từ Hướng Tứ.

Nhưng ngay lúc này, từ ngoài sơn khẩu truyền lại tiếng soàn soạt liên tục, ánh mắt Từ Hướng Tứ và Hạ Nhất Minh đồng thời thấy được một thân ảnh một vị lão nhân.

Thân thể Từ Hướng Tứ chợt run run, sát ý trong lòng nhất thời tiêu tán thành mây khói, còn Hạ Nhất Minh cũng thở nhẹ ra một hơi, hắn biết được mình đã tuyệt đối an toàn.