Vũ Thần

Chương 217 : Khủng phố thụ đao

Ngày đăng: 23:38 19/04/20


Nhìn thanh kiếm tòa ra hàn khí cường đại, Hạ Nhất Minh không khỏi ngẩn người ra.

Lúc hắn vừa tấn chức Bách Tán Thiên cũng đã từng có lần thừ sử dụng chân khí để ngưng kết thành vũ khí. Nhưng cuối cùng chứng minh một điều, làm như vậy bất quá cũng chỉ là mánh lới mà thôi. Vũ khí do chân khí tạo thành nhìn qua thì có vẻ uy phong lẫm liệt, nhưng trên thực tế thì vô cùng yếu ớt.

Đừng nói là có thể so sánh được với Đại Khảm Đao, mà ngay cả đao kiếm bình thường cũng chưa chắc hơn được.

Cho nên Hạ Nhất Minh mới đem ý niệm này vứt bỏ đi, từ đó đến giờ chưa từng nghĩ lại.

Thế nhưng, lúc này nhìn thấy thanh kiếm băng trên tay Trác Vạn Niên, trong lòng hắn một lần nữa lại nghĩ tới vấn đề đó.

Cảnh giới Bách Tán Thiên, chân khí tản mà không tụ, cho nên khi chân khí ngưng tụ thành vũ khí thì chi có thể trở thành phế phẩm. Nhưng sau khi bàn thân hắn tấn chức Nhất Đường Thiên, toàn bộ khiếu huyện trong cơ thể đã được quán thông, lúc này không biết vũ khí do chân khí ngưng tụ lại có thề sử dụng hay không?

Cho dù là chân khí đơn thuần không được, vậy thì mượn phương pháp của Trác Vạn Liêm, đem chân khí ngưng tụ trên một vật phẩm. khi đó không biết sẽ phát huy được hiệu quả đến mức nào?

Những suy nghĩ liên tiếp hình thành trong đầu hắn, khiến cho gương mặt Hạ Nhất

Minh dần trở nên ửng đỏ.

Chiêm Thiên Phong thầm giật mình, lão biết. đây là biểu hiện của người tu luyện khi có điều lĩnh ngộ nào đó.

Thanh niên tuổi trẻ này vừa mới đột phả cảnh giới Nhất Đường Thiên mà đã gặp ngay được cơ hội để lĩnh ngộ.

Lúc này, trong lòng lão đã có quyết định, cường giả trẻ tuổi đáng sợ này không phải là người của Khai Vanh quốc, cho nên tuyệt đối không thể lưu lại.

Cái đó gọi là một núi không thề có hai hổ, một nước không thể hai vua.

Nếu để cho Hạ Nhất Minh thời gian phát triển, đến một ngày nào đó lão không thể khống chế được tình trạng. Lúc đó liệu Thiên La quốc có muốn hay không muốn thay thế vị trí Khai Vanh quốc?

Trăm năm trước, Khai Vanh quốc đã từng bức cường quốc đứng đầu phải thoái vị, chuyện này tuyệt đối không thể lặp lại.

Hạ Nhất Minh đột nhiên cảm giác ớn lạnh cả người, bất quá cho dù hắn thông minh tới đâu cũng không thể đoán ra gương mặt đang tươi cười của Chiêm Thiên Phong lại che dấu tâm tư ác độc.

Hắn còn tưởng rằng luồng hàn khí này do kiếm băng trong tay Trác Vạn Liêm phát ra, trong lòng không khỏi kiêng kỵ vài phần.

Trác Vạn Liêm đâm tới một kiếm, kiếm này vô cùng sắc bén, mặc dù trong tay hắn là băng kiếm, nhưng nếu nghe tiếng xé gió của nó thì lại thấy không khác gì so với lợi kiếm bình thường.

Mắt thấy một kiếm này trong nháy mắt vượt qua khoảng cách giữa hai người, đâm tới trước mặt, Hạ Nhất Minh theo tiềm thức đưa hai tay ra.

Hai tay hắn kết thánh một loại thủ ấn thần kỳ, giữa hai bàn tay và cơ thể lại càng khiến cho người ta giật minh, ở đó có một lớp màng rất nhỏ đang kịch liệt dao động. nhưng nó ở trong tai hai vị tuyệt đỉnh cao thủ Trác Vạn Liêm và Chiêm Thiên Phong thì lại không khác gì tiếng do chiếc trống phát ra.

Quả nhiên, theo âm thanh vang lên, từ hai bàn tay của Hạ Nhất Minh bắn ra một đạo chân khí giống như chiếc châm màu đò, đạo chân khí này ờ giữa không trung tạo thành một góc độ quỷ dị, đảm về phía Trác Vạn Liêm.

Trác Vạn Liêm hừ lạnh một tiếng huy vũ thanh băng kiếm trong tay. từ đó bồng nhiên sinh ra một cồ hấp lực, mấy đạo chán khí hình châm nhất thời mất đi mục tiêu bay về phía thanh kiếm băng.

Hạ Nhất Minh khó có thể tin được vào mắt mình, chân khí hình châm khi đụng vào băng kiếm lập tức tiêu tản đi.

Từ khi Hạ Nhất Minh sáng tạo ra Tàng Châm Ấn tới nay, đây là lần đầu tiên không có công hiệu. Hắn mơ hồ cảm thấy, muốn đối phó cường giả Nhất Thiên, thì cần phải có chiêu thức uy lực cường đại hơn nữa.

Băng Kiếm trong tay Trác Vạn Liêm run lên, tiếp tục hướng về phía trước bay tới. Hạ Nhất Minh nâng thủ ấn của mình lên, da thịt trên tay hiên lên màu óng ả của kim loại, trực tiếp nghênh đón.
- Tại sao lại không đánh? Trác Vạn Liên tức giận nói:

- Công phu của ngươi quỷ dị như thế, hàn khí của ta không làm gì được ngươi, như vậy còn đánh cái rắm a.

Hạ Nhất Minh bật cười. bất quá hắn cũng hiếu được. Bởi vì bản thân có hàn khí lạnh hơn của đối phương, cho nên khả năng của Trác Vạn Liêm không hề uy hiếp tới hắn. Dưới tình huống này, Trác Vạn Liêm hiển nhiên vĩnh viễn không thể uy hiếp tái Hạ Nhất Minh.

Nếu đã biết được một chút, Trác Vạn Liêm tự nhiên sẽ thu tay. đánh tiếp chẳng phải là mất mặt sao?

Chiêm Thiên Phong cười lớn đi tới, nói:

- Công phu của nhị vị thật là tốt, làm cho lão phu được mở rộng tầm mắt.

Hai người Hạ Nhất Minh hiển nhiên không hề tin tuông lời lão, vị lão nhân này đã tiến vào Nhất Đường Thiên lâu năm, thực lực vô cùng thâm sâu, làm sao có thể cùng bọn hắn so đo được.

Ánh mắt Chiêm Thiên Phong dừng lại ờ cây đại thụ trên vai Hạ Nhất Minh. đột nhiên nói:

- Hạ huynh, cho ta mượn vui đùa một chút được chứ?

Hạ Nhất Minh không chút chần chờ đưa cây đại thụ cho đối phương, mặc dù nó dài tới bốn thước, hơn nữa lại thô to dị thường, nhung ở trong mắt cường già Nhất Đường Thiên thì đây bất quá chi là một cái cây bình thường mà thôi.

Chiêm Thiên Phong đưa tay đón lấy, nhẹ nhàng cầm lấy cây đại thụ.

Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm bội phục, xem động tác của đối phương, giống như chỉ cầm một nhánh cây vậy, điệu bộ tiêu sái làm cho hắn không thể nào bắt chước được.

Chiêm Thiên Phong đem chân khí trong cơ thể quán chú vào trong thản cây, nhưng hắn lại rất nhanh phát hiện, mặc dù chân khí hùng hậu hơn xa Hạ Nhất Minh, nhưng khi tiến vào trong cây đại thụ cũng chi miền cường dung nhập được một phần mười thể tích. Một khi vượt qua cực hạn này, lão lập tức không thể điều chỉnh được Mộc hệ chân khí của mình.

Người khác từ bên ngoài không nhìn ra được điều gì, nhưng lão lại biết, nếu lão dùng cây đại thụ này giao thủ với Trác Vạn Liêm, thì khẳng định sẽ bị hắn dễ dàng cắt bò phần lởn cây đại thụ.

Sắc mặt lão hơi thay đồi, ưong lòng nổi lên vô vàn nghi vấn, Hạ Nhất Minh làm thế nào mới có thể đem Mộc hận chân khí quán thâu vào trong cây đại thụ có thể tích khổng lồ như thế này?

Sau một lát, lão buông cây đại thụ ra, cười nói:

- Nhị vị, nghe nói các đại sư của Đố Phiên quốc lần nay mang tới đây rất nhiều thứ tốt để tham gia giao dịch. Không biết nhị vị đối với những thứ đó có hứng thú không?

Hạ Nhất Minh gật đầu, không chút nào giấu điếm nói:

Ta vì điều này mà tới đây, cho nên phải gia rồi.

Thái độ của Trác Vạn Liêm đã thay đồi rất nhiều, ờ sâu trong đáy lòng hắn đã đem Hạ Nhất Minh đồ lồi Thành dạng quái thai, thực lực cường đại như thế đã đừ để được hẳn tán thành.

Chần chờ một chút, hắn cũng gật đầu đáp ứng.

Chiêm Thiên Phong cất tiếng cười to, dẫn hai người vào nơi ờ của mình. Nhưng cho dù là ai cũng không nghĩ được, lòng nhiệt tình của lão cũng chi có bề ngoài mà thôi, còn tâm tư thì khiến cho kẻ khác khó lường được.

chúc mọi người cuối tuần vui vẻ