Vũ Thần

Chương 229 :

Ngày đăng: 23:38 19/04/20


- Thiếu gia. Đây là .. Tiên thiên kim đan sao?

Âm thanh Viên Lễ Huân lúc này có chút run rẩy truyền tới.

Mặc dù Viên Lễ Huân cũng từng nhìn thấy một khỏa Hỏa hệ tiên thiên kim đan trên tay Hạ Nhất Minh. Nhưng lúc này, nàng không thể tin tưởng vào con mắt mình, mà nguyện ý tin tưởng vào phán đoán của hắn.

Hạ Nhất Minh gật đầu xác nhận, trên mắt hắn cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Trước khi đạt được khỏa kim đan này, Hạ Nhất Minh trong lòng cũng có chút lo lắng, khi đoạt được nó lúc này hắn mới thực sự yên lòng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vuốt nhẹ chiếc bình ngọc, Hạ Nhất Minh tủm tỉm cười nói:

- Lễ Huân. Chúng ta có thể tới sơn cốc dấu Bạch thạch bế quan. Chỉ cần có đủ tinh lực kim đan cùng Bạch thạch hỗ trợ, nhiều nhất mười năm khẳng định nàng có thể đạt tới thập tầng đỉnh phong. Khi đó phục dụng khỏa kim đan này, cơ hội thành công tấn giai tiên thiên là rất lớn.

- Mười năm..

Ánh mắt Viên Lễ Huân có chút phức tạp.

- Mười năm cũng không tính là quá dài.

Hạ Nhất Minh an ủi nói.

Viên Lễ Huân lắc đầu nói:

- Thiếu gia. Thiếp biết mười năm có thể đạt tới thập tầng đỉnh phong đã là một kỳ tích, nhưng là..

Nàng nhẹ nhàng gò má của mình, đặc biệt vuốt lên vết thương trên đó.

Hạ Nhất Minh ngẩn người, hắn biết Viên Lễ Huân đang lo lắng cho dung nhan của mình.

Sau mười năm, Viên Lễ Huân cũng gần ba mươi tuổi. Mắc dù tuổi này đối với một tu luyện giả không tính già gì, nhưng vết thương này lưu lại trên gương mặt hơn mười năm...

Đối với một nữ tử linh lợi hoạt bát như Viên Lễ Huân mà nói tuyệt không phải là một tin tức tốt.

Bất quá, có thể khiến Viên Lễ Huân trong vòng mười năm đạt tới thập tầng đây đã chính là cực hạn của Hạ Nhất Minh. Hơn nữa nếu không có Bạch thạch thần bí trợ giúp, chỉ bằng vào bản lĩnh của hắn có tăng thêm đi nữa cũng không cách nào làm nổi.

Nếu muốn rút ngắn thời gian hơn nữa, tuyệt không phải là việc Hạ Nhất Minh có thể làm được.

Hồi lâu sau đó, Viên Lễ Huân nhoẻn miệng cười, nói:

- Thiếu gia. Là thiếp không tốt, khiến chàng phải lo lắng rồi.

Hạ Nhất Minh trịnh trọng lắc đầu, trong đầu ngàn vạn ý nghĩ lướt qua nhưng vẫn vô kế khả thi.

Trừ khi khiến nàng có thể chất như hắn, nếu không muốn rút ngắn thời gian là chuyện không thể.

Trong lòng Hạ Nhất Minh tự hỏi, một tay lại mở chiếc bình ra. Nhất thơi một cỗ hương thơm thoát ra từ đó.

Hạ Nhất Minh đột nhiên bừng tỉnh, hắn cúi đầu cẩn thận quan sát khỏa Tiên thiên kim đan trong bình.

Khỏa kim đan này quả thực tỏa ra một cỗ Thủy hệ lực lượng. Bề ngoài khỏa kim đan cũng xuất hiện một dòng chất lòng lững lờ chảy như sông.

Bất quá sau một lát, vẻ mặt của Hạ Nhất Minh trở lên vô cũng ngưng trọng.

Chân khí của hắn như một cơn lũ nhẹ nhàng bao phủ khỏa kim đan này.

Trong chốc lát, một cỗ hàn khí theo chân khí của Hạ Nhất Minh tràn tới.
Đi quanh bức tượng một vòng, Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ kỳ lạ.

Vật kỳ lạ như vậy, vì sao không cất giữ mà đặt tại đây?

Ánh mắt liếc qua thông đạo đen ngòm kia, hắn do dự một chút, thông đạo rõ ràng quan trọng hơn.

Đem Không gian giới chỉ trên ngực lấy ra, đại lượng chân khí cuồn cuộn rót vào, lát sau trước mặt Hạ Nhất Minh phảng phất xuất hiện một không gian kỳ lạ.

Không gian này cũng không lớn, mỗi chiều chỉ chừng một thước, nhưng nếu chứa bức tượng này hẳn dư thừa.

Hạ Nhất Minh đem những vật trong không gian xếp gọn lại, chừa ra một chỗ trống.

Thật ra Hạ Nhất Minh cũng không biết vì sao mình lại có suy nghĩ kỳ lạ này. Bất quá, sau khi thấy được bức tượng này, hắn bỗng cảm giác được, bức tượng này dường như cùng với bên ngoài có chút liên hệ.

Giống như trước đây chứng kiến bức tranh khiến Hạ Nhất Minh từng có cảm ngộ, cảm giác lần này cũng tương tự khiến hắn có chút khó hiểu.

Bởi vậy Hạ Nhất Minh mới thu lại pho tượng này. Có lẽ một ngày nào đó quan sát bức tượng này cũng có thể đột nhiên có cảm ngộ.

Sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, Hạ Nhất Minh đưa tay muốn đem bức tượng đặt vào không gian thần bí.

Nhưng khi Hạ Nhất Minh vừa đưa ra, không hiểu nửa đường ngừng lại.

Đồng thời Hạ Nhất Minh chậm rãi há to miệng, đôi mắt ngỡ ngàng, một cỗ hàn khí lạnh lẽo gấp trăm lần chiếc bình ngọc chạy dọc thân thể của hắn.

Trước mắt hắn...bức tượng kia..

Trước đó Hạ Nhất Minh đã tìm hiểu nhiều lần, bức tượng cũng không có chút nhúc nhích nào.

Nhưng bức tượng cũng không phải toàn thân vận động, cũng không phải đột nhiên xông tới tay đấm, chân đá, mà gần như chỉ vô thanh vô tức quay đầu lại nhìn Hạ Nhất Minh mà thôi.

Mặc dù chỉ quay đầu lại, dùng đôi mắt lạnh như băng, không chút nhân tính nhìn Hạ Nhất Minh đang cách đó không xa. Nhưng dưới tình trạng này đủ khiến một người đang sống sờ sờ dọa cho vỡ tim mà chết.

Trong nháy mắt, Hạ Nhất Minh trong lòng cảm giác được mình như con chuột gặp phải mèo vậy.

Chân khí trong cơ thể Hạ Nhất Minh không bị khống chế, sôi trào lên, trong nhát mắt cơ thể hắn đã bao phủ một tầng băng sương.

Băng hệ lực lượng cường đại, khi Hạ Nhất Minh đem Tư Mã Âm đánh chết giây lát đã được hiển lộ vô cùng tự nhiên.

Trong tất cả những công pháp cùng chiến kỹ mà Hạ Nhất Minh nắm giữ, trừ Ngũ hành hợp nhất thi triển Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, Băng hệ công pháp không nghi ngờ là mạnh mẽ nhất.

Đây có thể nói là tuyệt chiêu của Hạ Nhất Minh, cho dù là hắn cung Trác Vạn Liêm giao đấu cũng chưa từng bộc lộ ra.

Nhưng giờ phút này, với lực lượng của chiếc bình nhỏ, Hạ Nhất Minh trong vô thức lại vận lên Băng hệ công pháp.

Đây là kết quả của việc bị hù dọa mà ra. Không sai, giờ phút này trái tim Hạ Nhất Minh dường như bị dọa cho ngừng đập. Đương nhiên hắn sẽ vận lên công pháp cường đại để bảo vệ mình.

Khẩn trương cắt đứt luồng chân khí đang truyền vào chiếc nhẫn, không gian trước mặt lập tức biến mất giống như chưa từng xuất hiện.

Sau đó Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, âm thanh như mang theo chút run rẩy vang lên:

- Người...là người?