Vũ Thần

Chương 233 : Băng dịch

Ngày đăng: 23:38 19/04/20


Trong thạch thất như bị một thứ gì đó ảnh hưởng, nhiệt độ bắt đầu tăng dần lên. Bách Linh Bát đột nhiên ngẩng đầu nói:

- Ngươi làm gì thế?

Hạ Nhất Minh giật mình. Hắn đỏ mặt, vội vàng nói:

- Xin lỗi, ta sơ ý quá

Lúc này, trên người hắn cũng đang toả ra ánh sáng màu đỏ rực rỡ. Độ ẩm của căn phòng tăng lên cũng không phải do Viên Lễ Huân sử dụng cơ nhân dịch mà chính vì sự lo lắng của Hạ Nhất Minh nên chân khí trong cơ thể vận chuyển với tốc độ rất nhanh. Đồng thời tròn vô thức lại sử dụng tới tiên thiên Liệt Hoả công. Do tiên thiên chân khí ảnh hưởng nên độ ẩm của căn phòng mới tăng lên như vậy

Cũng may là Bách Linh Bát nhận ra kịp. Nếu để thêm một lúc nữa, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới Viên Lễ Huân

Từ từ tán đi chân khí, độ ẩm của căn phòng bắt đầu giảm xuống. Mặc dù, thân nhiệt của Viên Lễ Huân rất cao, nhưng dù sao thì nàng cũng không phải là tiên thiên cường giả, không thể giao tiếp được với thiên địa linh khí nên cũng chẳng ảnh hưởng tới nhiệt độ căn phòng. Một lúc sau, Viên Lễ Huân mềm nhũn, nằm xuống

Không để cho nàng kịp nằm xuống đất, Hạ Nhất Minh nhanh chóng ôm lấy thân thể của Viên Lễ Huân. Sau đó, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, nhìn Bách Linh Bát trầm giọng nói:

- Nàng bị hôn mê rồi. Bây giờ phải làm sao?

Bách Linh Bát giơ hai tay, nói:

- Chẳng có cách nào. Chờ sau khi cơ thể nàng tiếp nhận cơ nhân dịch sẽ tự tỉnh lại

Hạ Nhất Minh chợt nghĩ đến cái gì đó, hỏi ngay:

- Nếu không tiếp nhận được thì sao?

- Điều đó là không thể có

Bách Linh Bát vô cùng tự tin nói:

- Chỉ có thời gian tiếp nhận ngắn hay dài, chứ không có chuyện không tiếp nhận

Hắn ngừng một chút nói:

- Trước khi đạt tới trạng thái hoàn mỹ, bất cứ loại gien nào cũng không thể kháng lại cơ nhân dịch

Hạ Nhất Minh nhìn quanh. Hắn hiểu rõ những gì đối phương nói. Loại cơ nhân dịch này có thể coi như người ta đạt tới trạng thái tiên thiên cảnh giới.

Hai người cũng chẳng hề nói chuyện với nhau nên căn phòng hoàn toàn tĩnh lặng

Hạ Nhất Minh là một cường giả Nhất đường thiên nên trong một thời gian ngắn cũng không hề thấy đói. Mà cây binh khí sống trên ngàn năm kia chắc chắn cũng chẳng biết đói là gì

Cuối cùng, sau một ngày, thân nhiệt của Viên Lễ Huân chầm chậm hạ xuống

Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được sức sống trong cơ thể nàng đã đạt tới trạng thái cao nhất. Mặc dù hơi thở không mạnh bằng cao thủ thập tầng hậu thiên nhưng sức sống trong cơ thể lại vượt xa rất nhiều. Thậm chí chẳng hề kém Lữ Tân Văn. Giọng nói của Bách Linh Bát lạnh lùng vang lên:

- Ngươi lấy kim đan cho nàng dùng. Cơ thể nàng đã được cơ nhân dịch kích thích nên chắc chắn sẽ làm cho gien đạt tới trạng thái hoàn mỹ
Từ tay trái của hắn, một làn sương màu trăng toả ra. Trong chốc lát, toàn thân hắn chìm vào trong làn sương trắng. Cho dù như vậy, hắn thản nhiên nói:

- Có thể

Nói xong, hắn bước lên mấy bước, tới bên cạnh Viên Lễ Huân. Hắn mở cái bình nhỏ mấy giọt chất lỏng lên tay Viên Lễ Huân

Hạ Nhất Minh vô cùng tập trung. Hắn hiểu rõ hơi lạnh của chất lỏng tỏng cái bình như thế nào

Chưa nói tới chất lỏng bên trong, chỉ cần chạm vào bên ngoài cái bình cũng đủ khiến cho một tiên thiên cường giả bị đông cứng. Đến cường giả như Tư Mã Âm mà cũng phải chắc một tay mới tránh được hơi lạnh của nó

Đó là lão chỉ mới chạm vào cái bình, nếu để lão chạm phải chất lỏng thì chỉ sợ muốn chạy cũng không được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Vậy mà, Bách Linh Bát lại đem chất lỏng nhỏ thẳng xuống tay của Viên Lễ Huân. Mặc dù chỉ có hai giọt, nhưng thế cũng đủ cho Hạ Nhất Minh hết sức lo lắng

Trong nháy mắt, hai giọt chất lỏng thẩm thấy vào trong bàn tay của Viên Lễ Huân. Lúc này, hai tay của nàng như một miếng vải, hút hết hai giọt chất lỏng

Sau đó, một luồng hơi lạnh thấu xương từ trong cơ thể nàng toả ra. Ngay cả Hạ Nhất Minh cũng khó mà chịu được hơi lạnh đó

So sánh với luồng hơi lạnh đó, cho dù là Mộc Tẫn Thiên hay Trác Vạn Liêm phóng ra băng hệ chân khí cũng không đáng để nói đến

Chầm chậm, quanh người Viên Lễ Huân phủ một lớp khí lạnh rất dày. Ngay cả thân thể nàng cũng biến thành một bức tượng băng

Nhưng điều khiến Hạ Nhất Minh sợ hãi là thân thể của nàng càng lạnh thì sức sống lại càng lớn

Mức độ sức sống gần như đạt tới trạng thái của cường giả Nhất đường thiên

Tất nhiên, Hạ Nhất Minh cũng chẳng thể hy vọng nàng có thể đột phá tới Nhất đường thiên. Nhưng có thể thấy là nàng đã nhận được lợi ích rất nhiều. Sau khi tỉnh dậy, chỉ sợ nàng còn hơn xa cả tiên thiên cường giả

Một lúc sau, lớp băng trên người nàng chầm chậm tan biến. Hạ Nhất Minh biết luồng hơi lạnh đó không hề bị tan biến, nó chỉ chui vào trong cơ thể nàng mà thôi

Đến giờ, Hạ Nhất Minh vẫn chưa thể tin được là thân thể của con người lại có thể chấp nhận được luồng hơi lạnh mạnh đến thế. Đột nhiên hắn nhớ tới lời nói của Bách Linh Bát. Chẳng lẽ sự tu luyện của mình cũng là một quá trình tiến hoá

Sau mấy canh giờ, Viên Lễ Huân hấp thu hết toàn bộ hơi lạnh

Hình dạng của nàng cũng trở lại bình thường. Thân nhiệt cũng giống hết như mọi người, không còn cảm giác nóng hay lạnh nữa.

Đột nhiên, hai mắt nàng giật giật. Đôi con ngươi dưới mi mắt bắt đầu chuyển động. Đây chính là dấu hiệu sắp tỉnh lại. Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng lên

Bách Linh Bát trả cái bình lại cho Hạ Nhất Minh, nói:

- Thành công