Vũ Thần

Chương 235 : Phản hồi Khai Vanh

Ngày đăng: 23:38 19/04/20


Một con quạ đen đậu trên gốc cây lẻ loi, nó dang rộng hai cánh ra lay động một chút, kêu lên hai tiếng thê lương như đang có tâm sự trong lòng.

Cảnh tượng mùa đông sầu thảm, khiến cho vạn vật dường như đều lâm vào trầm tư.

Ngay cả trong rừng già cũng bị mất đi cái náo nhiệt của thường ngày, trở nên cô độc, lạnh lùng một cách rõ ràng.

Tuyết bao phủ bên trong hạp cốc, hai đạo thân ảnh giống như làn khói nhẹ nhàng bay nhảy trong không trung. Khi thì giống như người chim lao xuống xẹt qua mặt đất, khi thì sống như loài báo di chuyển mau lẹ khắp nơi trong hạp cốc. Nếu có người thường nhìn thấy được một màn này, chỉ sợ sẽ coi bọn họ thành yêu tinh ở trong rừng mà cúng bái mãi không thôi.

Bỗng nhiên, hai thân ảnh đồng thời ngừng lại lộ ra khuôn mặt một nam một nữ.

Bọn họ đúng là Hạ Nhất Minh và Viên Lễ Huân đã tiến vào trong rừng bốn tháng nay.

- Lễ Huân, khinh thân công pháp của nàng tiến bộ rất lớn. - Hạ Nhất Minh mỉm cười gật đầu, hài lòng nói.

Khuôn mặt Viên Lễ Huân đỏ lên, nói:

- Nhất Minh, muội còn khôn nắm giữ được Phong lực lượng như lời thiếu gia nói. Thật xin lỗi.

Hạ Nhất Minh bật cười:

- Điều này có gì mà phải xin lỗi, mỗi một người có sự am hiểu khác nhau, nàng mặc dù không thể nắm giữ được Phong lực lượng, nhưng chân khí Băng tuyết tinh túy cường đại đến ngay cả ta cũng cảm thấy mặc cảm.

Lúc hắn nói nhưng lời này, tuyệt đối là thật tâm thật ý.

Sau khi trực tiếp hấp thu được chất lỏng trong chiếc bình ngọc, Viên Lễ Huân phóng xuất ra hàn khí còn cao hơn Hạ Nhất Minh một bậc.

Mặc dù song phương trong lúc giao thủ, Hạ Nhất Minh còn có thể chiến thắng, nhưng lúc này Hạ Nhất Minh đã là cường giả Nhất Đường Thiên, còn Viên Lễ Huân chẳng qua là mới tấn giai Bách Tán Thiên mấy tháng mà thôi. Cho nên hắn cũng không có bất cứ lý do nào để mà kiêu ngạo.

Trải qua bốn tháng tu luyện, dưới sự chỉ điểm của Hạ Nhất Minh, Viên Lễ Huân đã có thể tùy tâm sở dục khống chế chân khí trong cơ thể lưu chuyển.

Mà sau khi nàng nắm được điểm này, cũng là lúc chính thức cảm thấy vui vẻ.

Trước kia khi nàng đi theo Hạ Nhất Minh, nhiều ít bao nhiêu thì bản thân nàng cũng có cảm giác bị trói buộc. Nhưng giờ phút này, khi nàng tấn chức tiên thiên cường giả, hơn nữa còn sở hữu chân khí Hàn hệ đặc thù.

Khi đem chân khí hàn hệ này nắm trong tay, thực lực của nàng mặc dù không cường đại như Hạ Nhất Minh, nhưng dù sao thì cũng có năng lực tự bảo vệ mình.

Chỉ là, ngoại trừ Băng hệ chân khí ở ngoài, nàng không thể giống như sự tưởng tượng của Hạ Nhất Minh, có thể tiếp tục nắm giữ một hệ khác nữa. Cho dù là Hạ Nhất Minh đã hết lòng chỉ điểm, đem Phong hệ tinh túy truyền thụ cho nàng, thì cũng không có một chút dấu hiệu thành công.

Hai người không tiếp tục thi triển công pháp nữa, mà chậm rãi đi bộ trên mặt đất.

Thân thể hai người giống như không hề có chút sức, cho dù là đi lại trên tuyết cũng không lưu lại bất cứ dấu chân nào.

Vì đi trên tuyết mà không để lại dấu vết, kỳ thật cao thủ hậu thiên cũng miễn cưỡng có thể làm được, nhưng muốn giống hai người bọn họ, bình tĩnh đi lại trên mặt tuyết thì khó khăn lại vô cùng lớn. Cho dù là một ít tiên thiên cường giả cũng không nhất định dễ dàng làm được.

Hai người sóng vai đi trong sơn cốc tiêu điều nhưng trong lòng bọn họ lại cảm thấy tràn ngập sự ấm áp.

Đặc biệt là Viên Lễ Huân, thần thái bay bổng, so với trước kia thì quả thực giống như đã thoát thai hoán cốt thay đổi thành một người khác.

Nàng nguyên vốn là do Viên gia cho đi theo Hạ Nhất Minh để làm thiếp, nhưng dưới những cơ duyên xảo hợp lại trở thành tiên thiên cường giả.

Hôm nay, cho dù là Hạ Nhất Minh quang minh chính đại lấy nàng làm vợ, thì cả thiên hạ cũng không có người nào đủ dũng khí đứng ra ngăn cản.

Phần tâm tình này của nàng thật sự là không ai có thể hiểu hết được, tuy nhiên trong lòng nàng lại cảm thấy vô cùng vui sướng, cả ngày đều trong trạng thái vui cười, cùng với di vãng không còn giống nhau.

Trong khoảng thời gian này Hạ Nhất Minh cũng cùng chia sẻ niềm vui với nàng, hai người mặc dù không ai nói ra, nhưng đều có hy vọng cồng sống như thế này vĩnh viễn không kết thúc.

Bỗng nhiên, từ xa truyền tới một đạo tiếng kêu của chim ưng, trên đỉnh đầu xẹt qua một đạo bóng đen, phá tan bầu không khí ấm áp giữa hai người.
Đồng thời từ phía sau hắn truyền tới thanh âm như mấy ngàn năm không đổi của Bách Linh Bát.

- Bên trong có hai tiến hóa giả cùng với ngươi giống nhau, năng lượng ba động bên ngoài bọn họ cũng không hề kém hơn ngươi là mấy.

Viên Lễ Huân hơi ngẩn người ra, ánh mắt nhìn Hạ Nhất Minh có chút băn khoăn, nàng lặng lẽ cảm nhận, nửa ngày sau, nàng vui mừng quay đầu nhìn Hạ Nhất Minh nói:

- Bên trong có ba tiên thiên cường giả?

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Không sai. Quả thật có ba người, bất quá trong đó có hai người là cường giả Nhất Đường Thiên.

- Chẳng lẽ Chiêm Thiên Phong đại sư và Trác Vạn Liêm đại sư đều ở chỗ này? - Viên Lễ Huân kinh ngạc hỏi.

- Trác Vạn Liêm đúng là ở nơi này, nhưng người còn lại cũng không phải là Chiêm Thiên Phong. - Hạ Nhất Minh cười nói, nhìn vẻ mặt của hắn, là biết ngay hắn đã biết lai lịch người còn lại.

Viên Lễ Huân mới tấn chức tiên thiên cảnh giới chỉ vài tháng, đối với nàng mà nói, ngoại trừ Hạ Nhất Minh ra thì hơi thở của các tiên thiên cường giả khác đều xa lạ. Còn về phần Bách Linh Bát, hắn căn bản không có hơi thở.

Cho nên hắn cho dù có cảm ứng được ba vị tiên thiên cường giả, nhưng căn bản là không biết bọn họ là ai.

Hạ Nhất Minh nhìn về phía Viên Lễ Huân, nói:

- Còn có một người, kỳ thật cũng là người quen của chúng ta.

Viên Lễ Huân suy nghĩ một chút, lập tức nghĩ ra, nói:

- Thái thượng trưởng lão?

Đi theo bên người Hạ Nhất Minh, nàng đã gặp qua vô số tiên thiên cường giả, nhưng còn gặp cường giả Nhất Đường Thiên thì ngoại trừ Hạ Nhất Minh ra cũng chỉ có bốn người mà thôi.

Nếu không phải Chiêm Thiên Phong, như vậy thì chỉ còn có Vũ Kinh Lôi mà thôi.

Hạ Nhất Minh mỉm cười gật đầu, nhưng trong lòng hắn có điều không giải thích được, hắn tuy mơ hồ đoán ra một chút vấn đề, Vũ Kinh Lôi sở dĩ rời khỏi Hoành Sơn tới đây có lẽ là vì bản thân. Nhưng đến tột cùng là chuyện gì mà phải khiến lão tự mình tới thì lại không đoán ra được.

Đang lúc Viên Lễ Huân muốn tiếp tục hỏi, thì ba cỗ hơi thở bên trong đồng thời phát tán ra mạnh hơn.

Bọn họ rốt cục cũng phát hiện ra đám người Hạ Nhất Minh đang ở gần nơi này.

Cười dài một tiếng, Hạ Nhất Minh cũng không tiếp tục che dấu hơi thở của mình nữa, cùng với khí thế của ba vị tiên thiên cường giả ở phía trong đáp lại. Đồng thời tay hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Viên Lễ Huân, sử dụng loại phương pháp này để cổ vũ cho nàng.

Đôi mắt long lanh của Viên Lễ Huân lộ ra vẻ luống cuống, nàng rốt cục hít sâu một hơi, đem hơi thở Băng hàn của mình khuếch tán ra, nhiệt độ bốn phía nhất thời xuống thấp. Trình độ tinh túy của Băng hàn này mơ hồ còn đem hàn khí của Trác Vạn Liêm áp chế cả xuống.

Biến hóa xảy ra bất thình lình này làm cho ba người ở cách đó không xa đồng thời cảm thấy thất kinh.

Đặc biệt là Vũ Kinh Lôi và Trác Vạn Liêm lại càng không thể tin được vào cảm giác của chính mình.

Bọn họ cũng có thể cảm ứng được cỗ hơi thở Hàn hệ xa lạ này, đây khẳng định là do một vị tiên thiên cường giả tu luyện Hàn hệ chân khí phát tán ra. Nhưng mà, người này tu vi rõ ràng chỉ là Bách Tán Thiên, nhưng độ mãnh liệt của băng hàn do đối phương phát ra còn trên cả cường giả Nhất Đường Thiên Trác Vạn Liêm.

Chuyện như vậy thì ngay cả với kiến thức rộng rãi của bọn họ cũng là lần đầu gặp phải.

Huýt lên một tiếng sáo dài, thân hình Trác Vạn Liêm như điện lao ra, khi hắn chính thức nhìn thấy ba người ở bên ngoài, thì lập tức trợn mắt cứng lưỡi, cả người như biến thành một pho tượng được khắc từ gỗ, không thể động đậy được.