Vũ Thần

Chương 259 : Hồng Lang bì giáp

Ngày đăng: 23:38 19/04/20


Tác Qua há hốc mồm nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt. Hắn chợt có cảm giác rằng hôm nay không thể giết chết được Hạ Nhất Minh.

Đại sứ giả của bộ tộc Đồ Đằng tương đương với cường giả Nhất đường thiên của thế giới bên ngoài. Nếu có linh thú tương trợ, đại sứ giả có thể đánh chết Hạ Nhất Minh tại chỗ.

Dù sao thì đi bên cạnh hắn cũng là con linh thú sống ngàn năm. Đặc biệt, nó lại còn là một con linh thú biến dị, thực lực hơn xa linh thú bình thường. Nếu không phát sinh biến dị thì nó cũng chẳng khác gì con cự lang bị Hạ Nhất Minh giết chết. Cho dù sống cả ngàn năm thì cũng chỉ mạnh hơn tiên thiên linh thú năm trăm năm một chút. Không thể đánh lại cường giả Nhất đường thiên.

Tuy nhiên lúc này... Nhìn hướng Hồng Lang vương đang nổi giận chạy xuống chân núi, Tác Qua tức giận hừ một tiếng, nói:

- Ngoại nhân hèn hạ! Ngươi nói muốn đánh một trận công bằng với ta tại sao lại cho người đánh lén?

Chân khí trên người Hạ Nhất Minh lưu chuyển. Nếu một người và một lang phối hợp với nhau sẽ tạo thành một cặp cực mạnh. Mất đi con cự lang, hắn cảm thấy dễ thở hơn nhiều. Nhưng khi nghe đối phương nói xong, chân khí trên người hắn chút nữa thì tan biến.

Hắn tức giận, lườm một cái nói:

- Tác Qua đại sứ giả. Ngươi muốn ta đánh một trận công bằng với ngươi vậy mà lại dựa vào con dã thú đó thì có còn công bằng hay không?

Tác Qua thản nhiên nói:

- Hồng Lang vương là bạn ta. Nó với ta vốn là một cặp, có thể xem như một người.

Hạ Nhất Minh cứng lưỡi nhìn hắn. Thì ra, trong mắt hắn đã tính cả Hồng Lang vương nữa mới là một người. Còn mình tìm người hỗ trợ thì là lấy nhiều đánh ít.

Chẳng ngờ được hắn lại có kiểu suy nghĩ đó, Hạ Nhất Minh tức giận cười nói:

- Thì ra đây là cách đánh công bằng của bộ tộc Đồ Đằng. Hạ mỗ quả là thiển cận.

Hai mắt Tác Qua lóe lên tinh quang, chẳng hề hổ thẹn nói:

- Hạ Nhất Minh! Nếu ngươi là nam tử hán thì hãy bảo người kia rời đi. Ta cùng với Hồng Lang vương sẽ đánh với ngươi một trận công bằng.

Hạ Nhất Minh tức quá, mắng:

- Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu như ngươi hay sao? Xem quyền của ta.

Quanh người hắn khí thế mạnh mẽ bùng phát. Hạ Nhất Minh tiến lên một bước, Khai Sơn tam thập lục thức nhanh chóng được thi triển.

Sau khi đạt tới cảnh giới Nhất đường thiên, Hạ Nhất Minh đã tu luyện Khai Sơn tam thập lục thức thêm được năm thức nữa. Hoàn toàn nắm giữ hai mươi mốt thức của nó. Khi đạt tới tiên thiên mới có thể tu luyện thêm chín thức nữa. Nhưng vài thức cuối cùng thì chỉ khi đạt tới Nhất đường thiên mới có thể tu luyện.

Một khi thi triển, chân khí toàn thân tập trung thành một đường, hình thành lực phá hoại vô cùng lớn. Khí thế hỗn loạn, cuồn cuộn hướng về phía Tác Qua.

Tác Qua biến sắc. Hai đầu gối của hắn hơi cong đi một chút, khiến cho hai chân chẳng khác gì cái móc câu móc vào mặt đất. Gầm nhẹ một tiếng, hai tay hắn liên tiếp đánh ra, chẳng hề né tránh Hạ Nhất Minh.

Tiếng nổ liên tiếp vang lên giữa hai người. Nhưng âm thanh vang lên như do mười người liên tiếp tạo ra. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Chẳng lẽ các hạ giết một con linh thú biến dị ngàn năm?

Hạ Nhất Minh giật mình. Con song đầu linh thú mặc dù cũng là biến dị. Nhưng xét về thực lực thì chỉ sợ cũng không bằng linh lang chứ đừng nói tới Hồng Lang.

Hắn chợt có một cảm giác không tốt. Bách Linh Bát có vấn đề gì hay sao? Tuy vậy, ý niệm đó chỉ thoáng qua trong đầu liền bị hắn gạt qua một bên.

Biết lời nói của mình không khiến Hạ Nhất Minh động tâm nên Tác Qua trầm mặt xuống. Hắn hơi nhíu mày. Lúc này, hắn đã coi Hạ Nhất Minh là một đối thủ cùng đẳng cấp, chân khí trong cơ thể bắt đầu ngưng tụ. Tóc gáy của hắn hoàn toàn dựng đứng, giống hệt như một con nhím.

Trên người hắn, một cỗ khí thế đột nhiên bùng phát. Luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ, khiến cho kẻ khác hít thở không thông. Trong đó còn ẩn chứa cả sát khí cực mạnh. Phía sau lưng Tác Qua còn xuất hiện một cái ảo ảnh hình đầu cự lang.

Đây cũng không phải là ảo giác mà là do Tác Qua tụ tập lực lượng lên tới cực đỉnh nên có dấu hiệu hóa hư thành thật.

Giống hệt như khi Vu Kinh Lôi thổ ra hai đóa hoa ngày trước. Năng lượng ẩn chứa trong nó cũng với chân khí hư ảo hoàn toàn cách biệt.

Mặc dù nhìn Tác Qua tương đối cổ quái. Phía sau lưng lại có một cái đầu cự lang trông hơi buồn cười. Nhưng cũng chẳng có ai dám mở miệng cười nhạo. Bởi họ có thể cảm nhận được khí thế hết sức mạnh mẽ khiến cho mỗi người đều có áp lực rất lớn. Ngay cả đám sứ giả Đồ Đằng đang phối hợp hết sức ăn ý cũng liếc mắt nhìn nhau, sau đó lui lại, tập trung quan sát trận chiến giữa hai người.

Đám tiên thiên cường giả cũng giật mình, cảm nhận hành động của Tác Qua không phải chuyện đùa. Có lẽ hắn muốn phân sinh tử ngay lập tức nên đám sứ giả Đồ Đằng mới dừng tay.

Nháy mắt, tất cả mọi người đều tập trung về phía vách núi bên cạnh. Cuộc chiến tại đó giống như trận chiến cuối cùng trong ngày hôm nay.

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ phát ra từ đối phương, Hạ Nhất Minh cũng không dám chậm trễ. Hắn rùn người, hít một hơi thật sâu.

Một hơi đó như kéo dài vô tận khiến người ta có cảm tưởng cái bụng của hắn giống như một cái động không đáy. Tất nhiên, cùng với không khí xung quanh còn có thêm rất nhiều thiên địa linh khí. Cuối cùng, Hạ Nhất Minh cũng thôi không hấp khí nữa.

Ngay lúc đó, khí thế trên người Tác Qua cũng lên tới đỉnh điểm. Hắn quát to một tiếng. Cả thân hình nhanh chóng vọt lên.

Lúc này, trên người Tác Qua phát ra hơi thở giống hệt như một con dã thú. Đôi mắt hắn đỏ như máu, giống hệt như cặp mắt của con Hồng Lang. Hắn như vứt bỏ hoàn toàn tình cảm con người mà biến thành một con dã thú chỉ có bản năng săn giết.

Cái đầu cự lang sau lưng hắn hiện lên rõ ràng. Giống như chân khí ngưng tụ cực nhiều, tới mức hóa hư thành thật, nhằm về phía Hạ Nhất Minh mà cắn.

Hai tay Hạ Nhất Minh giơ cao lên trời như đang nâng một vật nặng tới cả ngàn cân. Cùng với thời điểm hai tay hắn giơ lên, không khí trên cao phát ra những tiếng nổ long trời lở đất.

Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi mốt.

Hắn vừa mới cùng với Tác Qua giao thủ, nhưng mới thi triển tới thức thứ hai mươi mà thôi. Hai mươi thức đó mặc dù rất mạnh nhưng cũng chỉ đánh ngang tay với Tác Qua.

Đến lúc này, hắn cũng chẳng thèm lưu thủ, phát ra chiêu thứ hai mươi mốt trong Khai Sơn tam thập lục thức.