Vũ Thần

Chương 280 : Phong Hỏa

Ngày đăng: 23:39 19/04/20


Nhìn theo phương hướng Hạ Nhất Minh biến mất, Bách Linh Bát quay đầu lại nhìn một chút ngọn lửa đang lờn vởn xung quanh, rồi dần dần đi tới gần nơi địa hỏa đang phát ra.

Hắn tựa hồ có chút do dự không quyết, ở trong đầu hắn đang có hai luồng suy nghĩ bất đồng xung đột với nhau.

Loại tình huống này trước nay chưa từng có, tuy nhiên nó lại mang tới cho hắn một cảm giác mới lạ.

Cuối cùng, hắn cũng đưa ra quyết định, xoay người đi về phía cánh cửa đang phong bế địa hỏa.

Địa hỏa vô cùng mãnh liệt, chúng nó không hề có chút nào phải kiêng kỵ, tàn phá hết thảy mọi thứ ở trên mặt đất.

Cứ cách nửa năm ở nơi có hoàn cảnh đặc thù lại xuất hiện sự xâm nhập Địa hỏa, khi đó thì không còn sinh vật nào có thể sinh tồn. Cho dù là Hồng Lang Vương cũng chỉ có thể mau chóng mà chạy đi.

Đứng trước mặt uy lực cường đại của tự nhiên, bất cứ sinh vật nào cũng đều phải cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

Tốc độ của Bách Linh Bát cực nhanh, hắn nhanh chóng di chuyển ở bên trong ngọn lửa, khi ngọn lửa hoàn toàn bao phủ thân hình hắn vào bên trong, thì lúc này xung quanh thân thể hắn lại xuất hiện một ánh sáng. Nó giống như một loại chất lỏng vật, đem những ngọn lửa ở xung quanh hoàn toàn ngăn cách ra.

Bất quá, chỉ trong chốc lát, hắn đã đi tới trước cửa động khẩu.

Từ nơi này có thể chứng kiến được quang mang sáng ngời ở bên ngoài, hắn từng bước tiến ra, trong nhay mắt đã rời khỏi biển lửa kinh khủng đó.

Lúc này không khí ở bên ngoài cũng vô cùng nóng nực, nhưng nếu so sánh với bên trong động thì cũng chỉ có thể như tiểu hài tử đang đứng trước mặt người lớn.

Bách Linh Bát ngẩng đầu lên nhìn mặt trời chói lọi đang tỏa ánh sáng nóng nực xuống, đột nhiên thần tình có chút ngây dại.

Nửa ngày sau, hắn mở bàn tay ra, ở trong lòng bàn tay có một chiếc giới chỉ, đây đúng là không gian giới chỉ mà Hạ Nhất Minh giao cho hắn.

Nếu dựa theo lời Hạ Nhất Minh phân phó, hắn sẽ ở lại nơi này nửa năm. Nửa năm sau, nếu Hạ Nhất Minh không quay trở ra, như vậy hắn phải đem chiếc nhẫn này giao đến tay Vu Kinh Lôi.

Lúc này, chiếc giới chỉ lóe lên quang mang màu bạc, cho dù là ở dưới sự thiêu đốt của địa hỏa nó cũng không hề bị nung chảy.

Điều này cho thấy bảo vật không gian quả nhiên là không dễ dàng gì phá hủy được.

Một lúc lâu sau, Bách Linh Bát vẫn bảo trì cái nhìn dò xét chiếc nhất, thời gian lúc này giống như đã hoàn toàn đứng yên vậy.

Mặc dù mặt trời vẫn như trước mọc ở hướng đông lặn ở hướng tây, mặc dù địa hỏa ở bên trong động khẩu vẫn không ngừng tàn phá, nhưng xung quanh người Bách Linh Bát thời gian lại như đang ngừng trôi.

Hắn yên lặng nhìn chiếc giới chỉ, giống như khi còn ở trong động phủ Hô Hòa Hạo Đặc sơn mạch, hắn đứng đó lẻ loi không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng.

Giờ phút này, hắn hình như đã biến thành một tòa thạch điêu, một pho tượng vĩnh viễn không bao giờ nhúc nhích.

Bên trong sơn động, Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng điểm hai chân lên mặt đất, sau đó tiếp tụ lao đi.

Khi hắn ngưng tụ Phong lực lượng, thân thể hắn tựa hồ như đã hoàn toàn dung nhập vào trong gió, hoàn toàn biến thành một ngọn gió ở trong không trung. Mỗi khi như thế, Hạ Nhất Minh lại có loại cảm giác bản thân có thể khống chế được Phong lực lượng.

Mặc dù khả năng khống chế cũng không phải lớn, hắn cũng không có cách nào tạo nên lốc xoáy có khí thế hủy thiên diệt địa, nhưng nó đúng là Phong lực lượng, quả thật là có thể nắm giữ một chút lực lượng nhất định trong tay.

Đây là do sau khi ngưng tụ thành công Phong Chi Hoa mà có thể nắm giữ được loại lực lượng này.

Cho nên, dù là trước mắt thấy được đây là nơi tất phải chết, nhưng hắn cũng chưa từng có chút tuyệt vọng nào.

Nếu Phong Chi Hoa có thể làm cho hắn nắm được Phong lực lượng trong tay, như vậy nếu hắn có thể ở trong sơn động có địa hỏa ngút trời này luyện ra được Hỏa Chi Hoa, thì nhất định có thể nắm giữ nhiệt độ và an nguy của bản thân ở nơi đây.
Đồng dạng, Hỏa hệ chân khí của hắn do hoàn cảnh nơi đây mà cũng đã đạt được một bước tiến rất dài.

Mà lúc này đây, Địa hỏa đang từ bốn phương tám hướng tập trung về nơi này, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng khó có thể tưởng tượng được

Cho nên một ngày nay, hắn quyết định dừng việc tu luyện Hỏa hệ chân khí, thử nghiệm ngưng tụ Hỏa Chi Hoa.

Lẳng lặng lựa chọn địa phương tốt nhất để ngồi, Hạ Nhất Minh nhắm hai mắt lại, hắn buông lỏng việc khống chế chân khí trong cơ thể, không ngừng cảm ngộ khí tức Hỏa diễm ở xung quanh.

Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, một cơn gió nhẹ từ bên người Hạ Nhất Minh đột nhiên nổi lên.

Đây chính là Phong Chi Hoa, trong quá trình lĩnh ngộ Hỏa chi lực thì Phong hệ lực lượng đột nhiên bạo phát ra, lấy Hạ Nhất Minh làm trung tâm, bắt đầu hướng về bốn phương tám hướng tuôn trào.

Ở trong trạng thái minh tưởng, Hạ Nhất Minh đối với khống chế Phong lực lượng đạt tới trạng thái hoàn mỹ trước nay chưa từng có.

Phong lực khuếch tán ra, từng đạo Địa hỏa nơi đây đều chứa đựng uy thế vô cùng lớn, chúng không hề ké hơn thổ tức của Hồng Lang Vương.

Đây chính là lực lượng của tự nhiên, dù chỉ là dư âm của nó thôi, nhưng cũng đã tương đương với thổ tức của Hồng Lang Vương.

Dưới sự áp bách của loại lực lượng này, bất cứ sinh linh nào cũng đều xuất hiện cảm giác kính sợ.

Gió đang chạm rãi len lỏi đi khắp mọi ngõ ngách trong sơn động, chúng dần dần tiến tới nơi cuội nguồn Địa hỏa phát ra.

Ở bên dưới Địa hỏa là một mảng không gian rộng lớn dưới lòng đất, khi Phong lực lượng đi tới nơi đây, tựa hồ cũng bị không gian nơi đây làm cho rung động mà tiêu tán.

Thạch bích đỏ rực, khói ở đây cũng nhiễm một màu đỏ sậm, dung nham, tất cả những thứ này hợp lại tạo ra một cánh đồng vô cùng rộng lớn với đủ loại hoa với các hình dáng.

Đây chính là Hỏa lực lượng, chính thức là lực lượng của Tinh Hỏa.

Ở trước mắt cỗ lực lượng này, luồng gió tựa hồ như sinh ra sự sợ hãi, cảm thấy do dự không dám tiến vào.

Đây bất quá chỉ là lần đầu thử nghiệm của Hạ Nhất Minh mà thôi, cho dù là thất bại thì hắn vẫn còn cơ hội nữa. Cho nên hắn tuyệt đối sẽ không đi làm chuyện mà mình không nắm chắc.

Khi còn chưa nắm giữ hoàn toàn Hỏa lực, khi còn chưa bị dồn vào bước đường cùng, thì Hạ Nhất Minh còn chưa đưa ra lựa chọn một mất một còn.

Từng đạo sóng nhiệt điên cuồng lao đến, chúng nó không hề bài xích Phong hệ lực lượng, tựa như Phong chính là đồng hành của Hỏa, hai thứ chậm rãi dung nhập vào cùng một chỗ với nhau.

Khi Phong hệ lực lượng từng bước tiến nhập vào trong trung tâm Hỏa hệ lực lượng, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng phải cảm thấy một cỗ vui sướng không thể dùng ngôn ngữ nào tả được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Phong lực lượng ở bên trong Hỏa lực lượng tự do bay lượn, giờ phút này ở trong biển lửa vô tận đó như đã biến thành bầu trời, khiến cho Phong lực lượng có thể phát huy ra trình độ lớn nhất của mình. Cũng khiến cho Hỏa hệ lực lượng thông qua phương thức thần kỳ đang dần dần thành hình ở bên trong người Hạ Nhất Minh.

Bên trong thông đạo, nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng cao.

Thế nhưng, một chút biến hóa về nhiệt độ đó lại không được Hạ Nhất Minh để vào trong mắt.

Hắn nhẹ nhàng mở miệng ra, một cỗ chân khí nóng rực màu đỏ tươi từ đó phun ra.