Vũ Thần

Chương 317 :

Ngày đăng: 23:39 19/04/20


Khuôn mặt Hùng Vô Cực hết sức nghiêm túc. Hắn thừa hiều Chu Thất Bát giải thích một cách chi tiết như vậy cũng chẳng phải sợ hắn mà là kiêng kỵ bộ tộc Đồ Đằng đứng phía sau.

Hắn suy nghĩ một chút đối với lời giải thích của Chu Thất Bát đã hoàn toàn tin tưởng. Với thân phận và địa vị của hắn, trong trường hợp này còn nói dối thì từ nay về sau, Chu Thất Bát chẳng còn mặt mũi đâu mà đi gặp người khác.

Đứng trên đài cao, Hùng Vô Cực liếc mắt nhìn xung quanh, trầm giọng nói:

- Không biết vị nào là Hoành Sơn, Hạ Nhất Minh?

Nghe đối phương chỉ đích tên, Hạ Nhất Minh cảm thấy buồn cười. Hắn đi tới bên cạnh đài cao, nói:

- Tại hạ chính là Hạ Nhất Minh! Hùng huynh có gì chỉ giáo.

Thấy được diện mạo Hạ Nhất Minh còn trẻ như vậy, nhưng tiếng xì xào xung quanh lại bắt đầu nổi lên.

Chu Thất Bát đã nói trên tay hắn có tính mạng của trăm vị tộc nhân , mười vị sứ giả và hai vị đại sứ giả của bộ tộc Đồ Đằng lại kèm thêm hai con linh thú biến dị ngàn năm.

Đây hoàn toàn là một chiến tích hoành tráng, tất cả những người có mặt đều chẳng dám mơ tới nên hoàn toàn cảm thấy kính sợ hắn.

Hai mắt Hùng Vô Cực lóe ra tinh quang, nhìn chằm chằm Hạ Nhất Minh. Phía sau hắn, con cự hùng màu vàng chợt nằm sấp xuống, trong miệng phát ra những tiếng gầm gừ.

Lùi lại vài bước, Hùng Vô Cực xoa nhẹ đầu con cự hùng, vỗ vồ nó.

- Hùng huynh! Con linh thú của ngươi hình như rất khó chịu đối với Hạ mỗ. - Hạ Nhất Minh cười hả hả, nói.

Bộ tộc Đồ Đằng đối với mình như thế nào, Hạ Nhất Minh làm sao lại không biết. Hùng Vô Cực hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đồng bọn của ta nói trên người ngươi có mùi chết chóc. Hồng Lang vương và Thạch vương đúng là chết trong tay ngươi?

Hạ Nhất Minh gật đầu, nói:

- Đúng là cái mũi linh mẫn. So với Hồng Lang vương còn tốt hơn một chút.

Nét mắt Hùng Vô Cực vẫn chẳng thay đổi, nói:

- Cho dù có người vu oan giá họa cho ngươi hay không. Nhưng việc các hạ giết tộc nhân Đồ Đằng là có.

Hạ Nhất Minh cười ha hả, nói:
Khi Hùng Vô Cực tìm đến, thậm chí hắn còn có chút hả hê. Chẳng ngờ, ngay sau đó, hắn lại phải vì Hạ Nhất Minh mà xuất chiến.

Nghĩ tới điều này, hắn dở khóc, dở cười, không biết làm thế nào. Nhưng trong trường hợp này, cho dù lá gan của hắn có to đến mấy cũng không dám trái lời Ngả Văn Bân.

Mặc dù trong lòng cả hai đều đang có những suy nghĩ. Nhưng khi bước xuống đài cao, sóng vai tới trước mặt Hùng Vô Cực liền hết sức tập trung. Trong mắt hai người chỉ còn có một mình hắn mà thôi. Nói là lấy hai đánh một, nhưng cả hai cũng đều không cảm thấy xấu hổ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Bởi con gấu vàng phía sau Hùng Vô Cực đang phát ra sát khí rất mạnh. Nếu so sánh thực lực với nhau thì một con linh thú thông tuệ còn khó đối phó hơn là con người.

Ba người, một thứ cứ vậy đứng đối diện với nhau. Khí thế mạnh mẽ từ trên người họ từ từ phát ra.

Đám đệ tử hậu thiên liền nhanh chóng lui lại phía sau, dành ra khoảng trống cho bọn họ giao thủ. Cũng may, chiếc sân trên chủ phong vô cùng rộng, nếu không làm sao có thể chứa được nhiều người đến thế.

Hạ Nhất Minh liếc mắt, lui lại nửa bước, nói:

- Vu trưởng lão! Thiên Trì chủ mạch không phải chỉ có một mình Ngả tiền bối là vị tôn giả tụ đỉnh đấy chứ?

- Tất nhiên là không phải chỉ có một người. Ngươi hỏi cái này làm gì? - Vu Kinh Lôi chẳng quay đầu lại, nói.

- Nếu không phải chỉ có một người vậy những người khác đâu?

Vu Kinh Lôi bật cười, lắc lắc đầu nói:

- Hạ trưởng lão! Là cường giả cấp bậc tôn giả, tất cả đều tĩnh tâm khổ tu. Trừ khi là đại điển trăm năm tế điện, hầu như chẳng có ai xuất hiện. Năm, mười năm mới có một vị xuất hiện ra ngoài cũng là điều rất khó. - Hắn dừng một chút, nói:

- Nếu không phải có Lê Minh Huyên tôn giả của băng cung tới đây, chỉ sợ Ngả tiền bối cũng không xuất hiện.

Lúc này, Hạ Nhất Minh mới cảm thấy yên tâm. Hắn quay đầu, nhìn về phía đài cao, cảm nhận khí thế mạnh mẽ của hai bên.

Một lát sau, sắc mặt Hạ Nhất Minh và đám tiên thiên cường giả khác đều bắt đầu trở nên nghiêm trọng.

Khí thế của Hùng Vô Cực và con gấu màu vàng của hắn bắt đầu chiếm được thượng phong, áp chế hai vị cường giả cấp bậc tam hoa.