Vũ Thần
Chương 338 : Đại bỉ kết thúc
Ngày đăng: 23:39 19/04/20
Trên đài cao, đám Tiên thiên cường giả vẻ mặt vô cùng quỷ dị.
Kỳ thực đối với đám hậu thiên tu luyện giả đang chiến đấu bên dưới bọn họ không chút hứng thú. Nếu không phải vì thanh Đại Khảm Đao là binh khí của Hạ Nhất Minh, bọn họ cũng không thèm chú ý tới.
Chẳng qua nơi này cao thủ nhiều như mây, nhưng bất luận là ai cũng không thể tưởng tượng kết quả lại như vậy.
Một đao, chỉ một đao thôi cũng hoàn toàn phân ra thắng bại.
Với nhãn lực của đám người dĩ nhiên có thể dễ dàng nhận ra, một đao của Xa Văn Quân chém ra cũng không phải là Khai Sơn Tam Thập Lục Thức Tiên thiên công pháp.
Hắn bất quá chỉ tùy tiện chém ra một đao, vô cùng đơn giản giống như cùng người gặp mặt tiện tay chào hỏi mà thôi.
Trường binh trong tay tu luyện giả, nếu hai bên giằng co, tám chín phần mười là đều xuất ra một đao dò xét như vậy.
Nhưng không ngờ một đao này kỳ diệu tới vậy. Chỉ một đao đã ghim chặt Lâm Bách Ngao khiến hắn không thể nhúc nhích một chút.
Trước đó bọn họ cũng thấy được Lâm Bách Ngao sau khi vung chùy lên rõ ràng có động tác giảm bớt lực lượng.
Chẳng qua không biết vì sao Lâm Bách Ngao lại có suy nghĩ đó. Khi đao chùy va chạm lại giảm bớt lực lượng. Đây mới chính là nguyên nhân thất bại của hắn.
Đương nhiên mọi người không biết, Lâm Bách Ngao sớm đã tính kỹ. Khi đao chùy va chạm lập tức hắn sẽ mượn lực đánh văng thanh đao sau đó lao vào.
Bất quá khi đao chùy va chạm lại lập tức dính chặt vào nhau. Biến cố xảy ra bất ngờ nhu vậy khiến tất cả tính toán của hắn đều thất bại.
Khi Lâm Bách Ngao phát hiện ra lực lượng khác thường từ Đại Khảm Đao truyền tới cũng là lúc hắn mất đi cơ hội thu hồi song chùy. Cũng bởi phải chịu lực lượng khó tin này mà cơ thể gã kiệt sức.
Xa Văn Quân thắng trong mơ hồ thì gã càng thất bại trong mờ mịt.
Chu Đại Thiên hít sâu một hơi, cơ mặt khẽ giãn ra một chút, quay đầu nói:
- Vu huynh. Chúc mừng Hoành Sơn nhất mạch chiến thắng trận đầu.
Trận đấu giữa Lâm Bách Ngao cùng Xa Văn Quân kết thúc đầu tiên.
Chính bởi một đao đã phân ra thắng bại.
Mà mấy cặp đấu khác hiện vẫn đang giằng co dò xét lẫn nhau.
Khi không tuyệt đối nắm chắc, cho dù là ai cũng không dám dễ dàng đưa ra quyết định thắng bại trong vòng một chiêu.
Vu Kinh Lôi đưa tay chặn lại, nói:
- Văn Quân. Ngươi nói rất đúng. Nếu ngươi tiến vào thập cường còn muốn sử dụng Đại Khảm Đao, e rằng sẽ không ai để mắt tới ngươi nữa.
Xa Văn Quân nhất thời đổ mồ hôi lạnh, hắn cung kính cáo lui, trở về gian phòng của mình cùng các huynh đệ ăn mừng.
Mặc dù hôm nay Xa Văn Quan lập được đại công, nhưng những người ở nơi này thân phận thế nào? Bởi vậy hắn cảm thấy rất khiên cưỡng. Sau khi rời khỏi hắn mới thở dài một hơi, bất quá hắn cũng hạ quyết tâm, ngày sau nhất định phải tiến vào tiên thiên, trở thành một trưởng lão.
Hạ Nhất Minh cầm Đại Khảm Đao ra ngoài một chút, chốc lát đã trở về tay không.
Đám người Vu Kinh Lôi mặc dù không hiểu chút nào, không nghĩ ra Hạ Nhất Minh cất đao ở đâu. Nhưng nếu Hạ Nhất Minh không muốn nhắc tới bọn họ cũng làm bộ không biết.
Ba ngày tiếp đó, đám đệ tử của Linh Tiêu Bảo Điện cùng Thiên Trì chủ mạch giao lưu cũng đã phân thắng bại.
Đây là những trận đấu đỉnh cao dĩ nhiên là hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
Nhưng cuối cùng một vị hậu thiên tu luyện giả tới từ Linh Tiêu Bảo Điện đánh bại tất cả giành được thắng lợi sau cùng.
Chu Bát Thất vẻ mặt không tốt, trên đài cao hét lớn một câu.
- Người này năm nay đã bốn ba tuổi. Hoành Sơn phân mạch chúng ta có Hạ Nhất Minh chưa tới hai mươi. Không bằng để bọn họ tỷ thí đi.
Lời này vừa nói ra, trên đài dưới đài lập tức yên tĩnh không một tiếng động, khuôn mặt mọi người tràn ngập vẻ quái dị.
Vẻ mặt Trương Trọng Cẩn vốn tươi cười nhất thời đỏ bừng xấu hổ.
Nói tới hai chữ trẻ tuổi, còn ai có thể so sánh cùng Hạ Nhất Minh, nhưng không muốn hắn xuống đài...
Ngả Văn Bân mở miệng răn dậy vài câu, nhưng xem vẻ mặt cũng biết trong lòng lão vô cùng sảng khoái.
Rốt cuộc lần đại bỉ này cũng kết thúc, về phần người vui kẻ buồn cũng không ai chú ý tới nữa.
Mà lúc này Hạ Nhất Minh lại sắp sửa đón nhận chuyện làm hắn đau đầu vạn phần.