Vũ Thần

Chương 379 : Con gái của Tông chủ

Ngày đăng: 23:40 19/04/20


Ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu lên mặt sân. Ánh nắng chiếu lên mấy bông hoa trắng trên nền lá màu xanh lục lại càng khiến cảnh sắc thêm lung linh, huyền ảo.

Hạ Nhất Minh ngưng thần tĩnh khí, trong lòng hắn tĩnh lặng, dường như không chút gợn sóng.

Hai tai hắn hơi rung lên, thu tất cả âm thanh bên ngoài cửa vào trong tai. Hắn đứng lên, đi tới cạnh cửa, mở cửa phòng ra.

Ngay khi hắn đẩy cửa ra, cánh cửa phòng đối diện gần như cũng mở ra cùng một lúc. Đôi mắt sắc bén, linh hoạt như mắt chim ưng của Kim Chiến Dịch cũng lập tức nhìn lại.

Hai người nhìn nhau cười, lúc này không ngờ họ có vẻ ăn ý dị thường.

Bọn họ đồng thời bước ra khỏi phòng, đi về phía trung tâm tòa tháp cao. Bọn họ sóng vai bước đi, khi tức trên người dường như chậm rãi biến hóa. Mỗi một bước chân của họ dường như thể được đo bằng thước, không hề chênh lệch, sai lạc. Trong lúc mơ hồ, sự ăn ý của bọn họ càng ngày càng sâu, không ngờ gần tới mức gần như một người.

Khi bọn họ tới trung tâm tháp cao, Trương Trọng Cẩn đã sớm chờ ở đó.

Lão kinh ngạc nhìn hai người trước mắt, trong lòng ngạc nhiên không nói lên lời, thật không hiểu họ ăn ý như vậy với nhau từ lúc nào.

Tuy nhiên, nó là một chuyện cực kỳ tốt cho trận quyết đấu hôm nay.

Hơi hơi gật đầu một cái, Trương Trọng Cẩn đi trước dẫn đường, đưa bọn họ tới tầng thứ bảy của tháp.

Trên tầng này là một luyện võ trường rất lớn, cũng là nơi tất cả Tôn Giả luận bàn võ kỹ.

Các Tôn Giả nắm giữ sức mạnh cực kỳ khủng bố, đó là điều không thể nghi ngờ. Nếu họ buông tay chiến đấu, vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn tới hoàn cảnh. Nhưng bên trong tòa tháp cao này lại có một lực lượng thần kỳ, bất kể là ai giao phong trong này đều không có khả năng tạo nên chút thương tổn nào cho tòa tháp. Cho nên mọi người của Linh Tiêu Bảo Điện đã mở một võ trường rất lớn ở ngay trong bảo tháp, cũng chính là tận dụng ưu điểm này.

Lúc này, trên sân đã có hơn hai mươi người đang đứng.

Hạ Nhất Minh đảo mắt, lập tức tập trung chú ý tới ba người trong số đó.

Trong bọn họ, có hai lão già ăn mặc và diện mạo giống nhau như đúc. Bọn họ nhắm mắt ngồi trên ghế, dường như không chút phản ứng với ngoại giới.

Nhưng khi ánh mắt Hạ Nhất Minh rơi vào người họ, hai người này đồng thời mở to hai mắt, bốn ánh mắt ẩn chứa chiến ý mạnh mẽ lập tức nghênh đón.

Ở thời khắc này, Hạ Nhất Minh thậm chí còn cảm thấy trong ánh mắt có cảm giác nóng bỏng.
- Cao thúc thúc, có thúc và Đỗ thúc thúc ở đây, chẳng lẽ còn sợ làm cháu bị thương sao?

Hạ Nhất Minh lập tức trợn tròn đôi mắt. Hắn gần như còn hoài nghi đôi tai mình, không biết có vấn đề gì hay không.

Tiểu cô nương này không ngờ gọi hai vị Tôn Giả đại nhân là thúc thúc. Đây là bối phận kiểu gì vậy?

Hắn lại nhìn cẩn thận thêm lần nữa, quả thật nàng vẫn chưa đạt tới cảnh giới Tiên Thiên.

Kim Chiến Dịch hơi nhún vai, nói:

- Hạ huynh, vị này chính là con gái của tông chủ đại nhân bổn môn, cũng là hậu duệ duy nhất của lão nhân gia, nếu nói nàng có gì không tốt thì tốt nhất đừng nên dính vào.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng hắn lập tức liệt nàng vào danh sách cả đời không qua lại.

Cao Vĩ Lượng cười một tiếng dài, nói:

- Hai người chúng ta đương nhiên sẽ không để ngươi bị thương. Tuy nhiên võ đạo của ngươi rất thấp, xem trận tỉ thí này chưa chắc đã có lợi.

Thu cô nương hé miệng cười,nói:

- Cao thúc thúc, cháu cũng đã từng xem phụ thân của cháu và ba vị thúc thúc cao tầng luận bàn, chẳng lẽ Kim sư huynh còn lợi hại hơn phụ thân và mấy người đó sao?

Cao Vĩ Lượng lập tức hoàn toàn không nói gì. Lão lắc lắc đầu, nói:

- Ngươi đã cố ý muốn xem thì cứ ngồi xuống đây, chờ một chút không được lộn xộn.

Thu cô nương lập tức cười rạng rỡ, đi tới bên người nhị vị Tôn Giả, im lặng ngồi xuống.

Khi nàng ngồi xuống, khí độ cả người lập tức biến đổi, giồng như một tiểu thư khuê các bình thường, không có cảm giác thông minh nhạy bén vừa rồi.