Vũ Thần

Chương 412 : Tinh thần kỵ sĩ

Ngày đăng: 23:41 19/04/20


Động tác của những người đó hết sức ăn ý giống như phối hợp với nhau rất nhiều năm. Nhưng thực tế thì hai người Hạ Nhất Minh đều biết với thực lực của bọn họ không thể thực hiện phối hợp với nhau từ trước. Có lẽ nó liên quan đến tính kỷ luật đặc biệt của người phương Tây.

Hạ Nhất Minh biến sắc, nhỏ giọng nói:

- Kim huynh! Hay là chúng ta tránh đi trước. Bọn họ đông người lắm.

Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng có chút tự phụ nhưng hắn cũng hiểu chỉ một mình mình không thể chống lại nhiều người như thế. Cho dù bản thân có mạnh đến mấy thì cũng chỉ có cách chạy trối chết.

Kim Chiến Dịch xoay người, cười cười, nói:

- Yên tâm! Bọn họ sẽ không lấy nhiều đánh ít đâu.

Hạ Nhất Minh nhìn động tác của những người này, trong lòng vẫn không cảm thấy yên tâm. Hắn không hiểu từ đâu mà Kim Chiến Dịch lại tự tin đến thế bởi động tác của bọn họ rõ ràng là muốn lấy nhiều đánh ít.

- Kim huynh! Ngươi chắc chứ? - Hạ Nhất Minh hoài nghi hỏi lại.

- Tất nhiên! Ta đã ở phương Tây mấy năm. - Hạ Nhất Minh khẳng định, nói:

- Bọn họ rất chú trọng tinh thần kỵ sĩ. Nếu quả thực bọn họ lấy nhiều đánh ít thì sẽ làm mất đi danh vọng của bản thân. Vì thế, cho dù chết hết, bọn họ vẫn chỉ chấp nhận cho một người một mà thôi.

Hạ Nhất Minh có chút yên tâm. Nếu như những người này ngu ngốc như vậy thì hắn cũng chẳng có gì phải lo.

Tháp Tháp Mộc một tay cầm kiếm, một tay cầm thuẫn. Cái thuẫn của hắn rất to, đủ che nửa thân người. Mặc dù không thể so sánh với cái thuẫn của Hùng Vô Cực nhưng như thế cũng đủ to lắm rồi.

Từ trên cái thuẫn lóe lên ánh sáng màu vàng kim. Chỉ cần liếc mắt cũng có hể thấy được trọng lượng của nó cũng không phải tầm thường. Tuy nhiên, nhìn lão già đó cầm nó mà chẳng khác nào cầm một cọng cỏ.

Người có tên là Đan Ni lại cầm một thanh trường kiếm nhọn hoắt. Khi Hạ Nhất Minh nhìn thấy thanh kiếm đó chợt nhớ tới La Thước Á.

Vũ kỹ của phương Đông hằng hà vô số nên các loại binh khí cũng rất nhiều. Còn vũ kỹ của người phương Tây cơ bản là giống nhau. Điều đó có thể thấy được qua những thanh binh khí của họ.
Vô số tiếng động liên tiếp vang lên. Toàn bộ thương ảnh của Kim Chiến Dịch đều bắn lên trên tấm thuẫn của Tháp Tháp Mộc. Vố số sợi năng lượng đập lên tấm thuẫn chẳng khác nào một cái chùy lớn giáng vào.

Tháp Tháp Mộc nấp sau tấm thuẫn rống lên một tiếng giận dữ. Sau đó, thân thể của hắn cùng với tấm thuấn như bị một nguồn lực cực mạnh đánh văng về phía sau.

Cho dù là Hạ Nhất Minh hay Kim Chiến Dịch cũng không thể ngờ lại chiếm được thượng phong nhanh đến thế. Chiến thuật của Tháp Tháp Mộc lui lại cũng không thành công. Thậm chí nó còn khiến hắn rơi vào tuyệt cảnh.

Kim Chiến Dịch cười dài một tiếng. Long thương chợt run lên, cả thân hình hắn hóa thành một tia chớp đuổi theo tấm chắn. Long thương của hắn vươn ra tạo thành một đường thẳng tắp, đâm thẳng về phía trước. Hiển nhiên, hắn muốn đâm xuyên qua tấm thuẫn, giết chết đối phương.

Tuy nhiên, đúng vào lúc đó, Hạ Nhất Minh chợt cảm nhận được hơi thở của đám cao thủ đối phương thay đổi.

Hơi thở của mười vị tiên thiên cường giả tạo ra áp lực cực nặng. Sau khi Tháp Tháp Mộc bị đánh bay, đồng thời Kim Chiến Dịch đuổi theo thì hơi thở của bọn họ giống như một thùng thuốc nổ bùng lên.

Hạ Nhất Minh biết ngay là không hay. Ánh mắt hắn nhìn phía Tháp Tháp Mộc lui lại liền đoán ra ý định của hắn.

Hướng lão ta bay về hiển nhiên là rơi vào giữa đám cao thủ phương Tây. Phòng thủ của hắn bị đánh bại một cách dễ dàng chắc chắn là do cố ý. Mục đích của hắn là muốn dụ Kim Chiến Dịch vào giữa vòng vây của mọi người. Có lẽ, đây chính là chiến thuật của bọn họ sau khi thấy Kim Chiến Dịch thi triển Vạn Lý nhàn đình.

Nhưng nhiều người như vậy cùng không thể thống nhất bàn bạc với nhau. Thế mà chỉ trong một thời gian ngắn đã ăn ý như vậy quả là khó có thể tưởng tượng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Kim huynh cẩn thận! Lui mau. - Hạ Nhất Minh kêu lớn.

Tuy nhiên, hai tai Kim Chiến Dịch cũng chẳng hề nghe thấy. Hắn chẳng hề lui lại phía sau mà chân khí toàn thân đều dồn hết lên long thương. Quang mang từ trên long thương phát ra tạo nên khí thế khiến người ta phải kinh tâm động phách.

Trong mắt Kim Chiến Dịch chỉ còn có một mình Tháp Tháp Mộc, không hề quan tâm tới bất cứ điều gì khác.