Vũ Thần

Chương 42 :

Ngày đăng: 23:36 19/04/20


Bầu trời đêm được tô điểm bởi những vì sao thưa thớt, ánh sáng lờ mờ của chúng soi sáng trong đêm tối.

Hạ Nhất Minh ly khai khỏi tiệc rượu lững thững đi lại trong Trình phủ. Làm Nhất Minh ngạc nhiên chính là diện tích của Trình phủ không một chút nào nhỏ hơn so với Hạ gia trang.

Phải biết rằng, vị trí của Hạ gia trang là nằm ở dưới chân núi bên ngoài Huyền thành, còn Trình gia lại thiết lập phủ đệ ở bên trong Huyền thành.

Một cái bên trong, một cái bên ngoài mặc dù diện tích là tương đương nhau, nhưng nói về giá trị thì lại một trời một vực.

Thở dài ra một hơi, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi sinh ra một chút cảm khái. Mặc dù Hạ gia quật khởi bằng cường đại vũ lực, nhưng về mặt tài phú vẫn không thể so sánh được với Trình gia.

Đi thêm một lúc nữa càng lúc gặp được người càng ngày càng ít đi, một đoạn thời gian ngắn Hạ Nhất Minh đã đi chân bức tường ngăn cách Trình phủ với bên ngoài.

Khẽ lắc đầu, Nhất Minh cười khổ một tiếng, đang định xoay người rời đi, bỗng tai Hạ Nhất Minh nghe được một tiếng động lạ. Tiếp theo đó, thân hình Hạ Nhất Minh hạ thấp xuống, giống như một con báo lặng lẽ tiến ra sau ngọn hòn giả sơn ở gần đấy.

Động tác của Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng vô cùng, trong lúc hành động nội kình vận chuyển đã hút chặt y phục vào thân thể, khiến cho động tác dù có mau lẹ hơn nữa cũng không thể phát ra một tiếng động nào.

Khi Hạ Nhất Minh vừa ẩn nấp đi, trên bờ tường đã xuất hiện một cái bóng người.

Trên tường vây từ từ xuất hiện ra một chiếc đầu người, người này nhìn ngó xung quanh trong chốc lát, thấy bên dưới không có ai canh gác liền nhẹ nhàng nhảy xuống.

Hạ Nhất Minh ở sau ngọn giả sơn nhìn xuyên qua khe hở theo dõi người nọ.

Người này mặc một thân y phục màu đen bó sát người, trên mặt cũng không có đeo khăn che mặt. Nhưng Hạ Nhất Minh thấy người này cực kỳ xa lạ, chưa bao giờ gặp qua.

Chỉ là, Nhất Minh thấy hành động của hắc y nhân nọ, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái vạn phần.

Lấy thế lực của Trình gia ở trong Huyền thành, chẳng lẽ lại có tiểu thâu nào dám có chủ ý với bọn họ? Đây là điều khiến cho người khác khó có thể tin được.

Trong mắt của Hạ Nhất Minh, mặc dù về mặt vũ lực của Trình gia không phải là cường đại, nhưng tốt xấu gì Trình gia cũng là đại biểu cho thế lực của quan phủ. Cho dù là một tiểu tặc ngu ngốc cũng sẽ không dám có ý định với Trình gia.

Nghĩ tới điều này, nhất thời Hạ Nhất Minh đè nén ý định muốn bắt giữ người này lại. Sau đó Nhất Minh đem thân hình của mình thu gọn lại, hắn muốn theo dõi xem người này rốt cục tới đây vì chuyện gì.

Quả nhiên, người nọ sau khi nhảy xuống, cũng không lập tức rời đi, mà nhanh chóng đi lại một góc tối ẩn mình vào trong đó.

Thấy được chỗ ẩn nấp của người nọ, Hạ Nhất Minh không khỏi âm thầm cảm thấy xấu hổ.
Hán tử giả say cười hắc hắc, nói:

- Bọn họ đúng là đối với thực khách nội bảo quản chế rất chặt, nhưng đối với thực khách ngoại bảo lại gần như không quản chế. Chờ ta đem quyển sách đó sao ra được, sẽ nghĩ biện pháp chuyển ra ngoại bảo. Khi đó, ta có thể tùy ý ra vào mà không sợ ai hoài nghi.

Hắc y nhân lo lắng chốc lát, nói:

- Như vậy cũng là một biện pháp, nhưng ngươi có thể làm được sao?

- Ngươi yên tâm. Vì mục đích của mình, nhà của ta ba đời nay đều đến làm thực khách của Từ gia, đã sớm đạt được tín nhiệm của bọn họ. Hơn nữa ta còn an bài một người kế nhiệm ở phía sau, chỉ cần đem quyển sách sao xong, sau đó tìm một cơ hội thích hợp để xin, nhất định có thể từ nội bảo điều ra ngoại bảo.

Hán tử giả say tin tưởng nói.

Hắc y nhân lúc này mới an tâm, nói:

- Được rồi. Ngươi làm tốt lắm, nếu quyển bí tịch còn lại kia tới tay của ta, như vậy qua mấy năm nữa ngươi có thể trở về. Chờ ngươi sau khi chở về, lão gia sẽ ban thưởng cho ngươi. Trong vòng nửa năm tới đây, chúng ta sẽ không liên lạc gì với ngươi nữa, ngươi phải cẩn thận, ngàn vạn lần không được để người khác phát giác ra.

Hán tử giả say đột nhiên cúi người làm ra một cái thủ thế, sau đó thân hình lại trở nên lắc lư, đồng thời trong miệng lảm nhảm những lời nói vô nghĩa.

Hắc y nhân phản ứng cực nhanh, chẳng qua vẫn hơi chần chờ một chút, liền rút trở lại nấp trong góc tối.

Trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi cảm thấy thất kinh, thế mới có thể biết, nguyên lai hán tử giả say kia tu vi nội kình cũng không phải là thấp, ít nhất cũng trên dưới thất, bát tầng nội kình tiêu chuẩn.

Không nghĩ được trong đám thực khách của Từ gia, lại có cao thủ ẩn dấu thực lực đã đạt tới thất, bát tầng nội kình. Nhưng cao thủ này biểu hiện ra bên ngoài làm cho người khác không có một chút dấu vết nào nhìn ra được.

Ngẫm lại cũng thấy, nếu nói ở Huyền thành có thể mời chào được cao thủ nội kình đạt tới cấp bậc này thì chỉ có quỷ mới tin.

Rất nhanh sau đó, những hộ vệ đang đi tới phát hiện ra người này đang lảo đảo, hơn nữa còn không một chút nghi ngờ nào dìu hắn rời đi. Những người đó rõ ràng không phải là vì người này mà đến, nhưng trong lúc bất tri bất giác bị hắn dẫn ra xa khỏi nơi này.

Đợi cho tất cả rời khỏi, hắc ý nhân mới từ trong góc tối đi ra, liếc mắt nhìn lại phương hướng hán tử giả say rời đi, sau đó mới xoay người nhảy qua tường.