Vũ Thần
Chương 425 : Đối sách
Ngày đăng: 23:41 19/04/20
Ở Kim Trấn thành mặc dù có rất nhiều người, nhưng số người biết thân phận đặc biệt của chủ nhân khu nhà cao cấp lại rất ít. Đêm khuya, Vũ Vô Thường nhàn nhã ngồi trong một cái ghế dựa. Hắn nhắm mắt dưỡng thần nhớ lại đôi mắt sáng ngời của Ngụy Tông Tân khi ra ngoài mà có chút không yên tâm.
Mặc dù khi cùng với hai người Kim Chiến Dịch trao đổi, Ngụy Tông Tân không có mặt ở đó. Nhưng với con cáo già đó làm gì mà chẳng đoán ra được chút gì đó.
Hắn thở dài một tiếng, thầm biết tất cả chỉ do sự đa nghi của mình mà ra. Chỉ có điều, chuyện cho mượn Ngũ hành luân hồi thuật thật quá nguy hiểm. Nếu để cho đám nguyên lão trong hoàng thất biết chuyện thì....
Khi chưa trở thành hoàng thất Đại Thân thì việc đối đãi với đệ tử trong gia tộc vẫn còn có để lại cho một con đường sống. Nhưng từ sau khi có được thiên hạ, thì phong cách cũng hoàn toàn thay đổi. Ngũ Hành luân hồi là một trong những bí tịch quan trọng. Vì vậy, hắn biết nếu tin tức lộ ra thì chắc chắn sẽ bị người hoàng thất đuổi giết.
Tuy nhiên, khi đưa tay sờ sờ trong lòng, nét mặt hắn lại có sự thay đổi.
Giáp Hoàng đan có lẽ chính là chỗ bám cuối cùng cho hắn trở thành tôn giả. Chỉ cần hắn có thể trở thành tôn giả thì thân phận và địa vị sẽ có sự thay đổi. Khi đó, cho dù bị phát hiện thì vẫn có đường sống.
Nhưng đường đến Quỷ Khốc lĩnh lần này có thể đạt được tâm nguyện hay không thì hắn cũng chẳng dám chắc.
Thất bại lần thứ hai gần như đã đẩy hắn vào bước đường cùng. Nếu không, hắn cũng chẳng thèm trao đổi như vậy.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, chợt cảm thấy bên cạnh xuất hiện tiếng người hô hấp.
Nét mặt hắn chợt biến. Hai mắt đang nhắm liền mở ra liền thấy bên cạnh mình đã xuất hiện một người bịt măt. Tròng mắt Vũ Vô Thường gần như cứng lại, nét mặt hết sức kinh hãi. Người đó tới gần mình lúc nào mà hắn hoàn toàn không hề hay biết.
Có điều, ngay khi nhận thấy sự có mặt của người đó, Vũ Vô Thường phản ứng ngay lập tức. Dưới lưng hắn như có một cái lò xo, bật người đứng dậy. Đồng thời song chưởng của hắn như hóa thành hàng vạn cái, đánh tới đầu đối phương.
Tuy nhiên, hắn chợt phát hiện công kích của bản thân hoàn toàn không có tác dụng. Đối phương như biến thành một một miếng gỗ mỏng, chao đảo giữa thế công của hắn. Từ đầu đến cuối, khoảng cách của cả hai vẫn giữ vững trong vòng một thước, không hề xê dịch.
Vũ Vô Thường đột nhiên thu tay, thở dài một hơi. Từ hành động cũng có thể thấy hắn hoàn toàn thả lỏng.
- Các hạ là ai? Có được Như Ảnh Tùy Hình của bổn môn ít nhất cũng phải là nguyên lão trong Nguyên Lão viện của bổn môn. - Vũ Vô Thường lui lại phía sau, chắp tay nói.
Mặc dù trong miệng hắn nói như vậy, đồng thời thái độ cũng trở nên khiêm nhường nhưng vẫn hết sức tập trung.
Người bịt mặt hừ lạnh một tiếng, từ từ cởi chiếc khăn che mặt xuống, để lộ khuôn mặt già nua.
Khi nhìn rõ diện mục của người đó, Vũ Vô Thường nhất thời biến sắc, chẳng khác nào gặp quỷ. Hắn lùi lại mấy bước, lắp bắp nói:
- Không! Không thể như thế...
Người bịt mặt trầm giọng nói:
- Trên thế giới này chẳng có gì là không thể. Chỉ có ngươi ở đây gần trăm năm, hai lần đi vào Quỷ Khốc lĩnh mà vẫn chưa trở thành tôn giả mới khiến ta thất vọng.
Vũ Vô Thường nhíu máy, đỏ mặt nói:
- Lật nguyên lão! Năm mươi năm trước nghe nói ngài đã...đã...
Trong Huyết Đồ thành, một con sư thứu màu xám từ trên trời bay vào trong một tòa phủ đệ.
Phương Thịnh ngoắc tay một cái, con sư thứu liền đi tới bên cạnh hắn.
Hắn tháo từ trên chân của nó một thứ gì đó rồi lấy ra một cuộn giấy. Sau khi xem xong nội dung trên đó, nét mặt hắn liền thay đổi.
Chư Quan Hảo trầm giọng hỏi:
- Phương huynh! Tộc trưởng nói thế nào?
Phương Thịnh cười khổ, đặt cuộn giấy lên bàn, nói:
- Ý tộc trưởng là chúng ta bí mật cung cấp tin tức cho người ta. Nếu tình huống thuận lợi thì giúp đỡ họ ra tay. Tất nhiên, nếu không nắm chắc thì không được hành động.
- Người nào? - Hác Huyết lạnh lùng hỏi.
Ánh mắt Phương Thịnh có chút gượng gạo, nói:
- Thích khách Hoàng Tuyền môn.
Chư Quan Hảo cười lạnh một tiếng, cầm cuộn giấy lên, liếc qua rồi nói:
- Kim Chiến Dịch nằm trên Hoàng Tuyền bản đã mười năm mà vẫn sống một cách thản nhiên. Trông đợi vào Hoàng Tuyền môn đi giết hai người bọn họ thì có cũng như không.
Đột nhiên, hắn chợt dừng lại, ngẩng đầu kinh ngạc. Sau đó, hắn đưa mắt nhìn về phía Phương Thịnh.
Phương Thịnh gật đầu với hắn, nói:
- Ngươi đoán không sai. Lần này, Hoàng Tuyền môn phái ra thích khách có cấp bậc tôn giả. Bọn họ đã quyết định giết chết hai người đó.
Trong mắt Hác Huyết lóe lên một tia huyết sắc. Hắn cầm cuộn giấy lên xem kỹ lại một lần rồi đặt xuống, lạnh lùng nói:
- Trước hết, giết chết Hạ Nhất Minh.
Mà cùng lúc đó, trong doanhh trại của đội quân phương Tây cũng xuất hiện một lão nhân có vóc người mập mạp. Đi sau hắn là một đám người hết sức cung kính, bao gồm cả Tháp Tháp Mộc và Đan Ni.
Lão giả nhìn về phương xa, nét mặt âm trầm. Ánh mắt lóe lên sát khí.