Vũ Thần
Chương 427 : Quỷ khốc lĩnh
Ngày đăng: 23:41 19/04/20
Cực nam của bình nguyên trung tâm có một dãy núi rất lớn bao lại với nhau tạo thành một vòng tròn kín đáo. Sau khi nghe toàn cảnh dãy núi, Hạ Nhất Minh đoán rằng nó không phải do thiên nhiên tạo thành. Đến khi tận mắt nhìn thấy, Hạ Nhất Minh càng thêm chắc chắn.
Trên toàn rặng núi chỉ có một màu xám duy nhất, không hề có một bóng cây cối nào hết.
Kim Chiến Dịch hít một hơi thật sâu, nói:
- Hạ huynh! Phía trước chính là Quỷ Khốc lĩnh. Xung quanh đây, trong vòng trăm dặm không hề có một người nào sinh sống. - Hạ Nhất Minh nói:
- Kim huynh! Ngay cả ta và ngươi cũng cảm thấy hồi hộp thì nói gì tới người bình thường. Làm sao bọn họ dám ở đây.
Kim Chiến Dịch giật mình, lắc đầu nói:
- Hạ huynh đệ! Theo các vị trưởng bối nói lại thì trong ngọn núi này có một vị trí bị mây mù bao phủ. Nơi đó chính là Quỷ Khốc lĩnh. Oán khí và âm khí ở bên trong nặng hơn ngoài tới hàng trăm lần.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu. Hắn cứ tưởng đây chính là Quỷ Khốc lĩnh. Chẳng ngờ được nó lại còn nằm sâu tít trong núi, lại thêm oán khí rất nhiều nữa.
Kim Chiến Dịch chẳng để ý tới nét mặt Hạ Nhất Minh, tiếp tục nói:
- Trong Quỷ Khốc lĩnh có một vị trí được gọi là cấm địa. Cho dù thế nào cũng không thể đi vào đó.
Hạ Nhất Minh căng thẳng, nghiêm nghị nói:
- Kim huynh nói kĩ xem.
Nếu các vị tiền bối đã nhắc tới vị trí đó thì chắc chắn là hết sức nguy hiểm. Hạ Nhất Minh cũng chẳng có ý định trở thành anh hùng làm gì.
- Trong Quỷ Khốc lĩnh, càng tới gần đỉnh núi thì mây mù càng dầy. Dưới đỉnh núi, với con mắt của ta có thể thấy được trong khoảng mười thước. Nhưng lên tới đỉnh thì chỉ thấy được khoảng chừng ba thước. Hạ huynh phải hết sức cẩn thận. Nếu vô tình đi vào khu vực tầm nhìn chỉ khoảng ba thước thì nhanh chóng lui ra ngoài, không được dừng lại ở đó.
Nghe Kim Chiến Dịch nói vậy, Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy có chút nặng nề. Hắn im lặng gật đầu, ghi nhớ tất cả. Đưa mắt nhìn sang, thấy ba người Chư Quan Hảo vẫn bình tĩnh, hiển nhiên bọn họ đã biết trước chuyện này.
- Chúng ta đi thôi.
Khi Kim Chiến Dịch nói xong. Phương Thịnh trầm giọng nói. Mọi người đều gật đầu. Bọn họ đến đây không phải để nói chuyện phiếm. Cả năm đều im lặng đi lên đỉnh núi. Mất thời gian khoảng chừng một bữa cơm tất cả cũng lên tới nơi. Từ đây nhìn ra quang cảnh xung quanh có thể thấy được sự khác biệt. Cả một vùng núi non chìm trong sương trắng. Ẩn hiện trong đó có một ngọn núi cực lớn. Hai tai Hạ Nhất Minh hơi động, tiếng gió thổi qua mang theo những tiếng rít.
Thứ nguy hiểm đó không chỉ phát ra từ Quỷ Khốc lĩnh mà còn đến từ đám cao thủ có mặt trong đó.
Kim Chiến Dịch nghiêm túc nói với Hạ Nhất Minh:
- Hạ huynh đệ! Ngươi còn rất trẻ, cho dù không vào đó thì cũng có thể trở thành tôn giả. Nhớ đừng có để mất mạng ở trong đó.
Nói xong, Kim Chiến Dịch huýt sáo một tiếng, nhảy xuống phía dưới. Hạ Nhất Minh nuốt một chút nước bọt, vô số suy nghĩ xuất hiện trong đầu. Trong lòng hắn có chút dao động vì lời nói của Kim Chiến Dịch. Tuổi hắn còn quá trẻ nên khả năng tiến vào đó vẫn không thể bằng mấy lão quái vật sống hơn trăm năm kia. Hơn nữa, hắn có sự tự tin rằng trong hai mươi năm sẽ trở thành tôn giả. Như thế mà vẫn còn mạo hiểm thì có đáng giá hay không?
Đột nhiên, vạt áo trước ngực hắn hơi rung run. Hạ Nhất Minh giật mình, nhanh chóng lấy ra một hòn đá nhỏ.
Hắn áp hòn đá đó lên tai liền nghe thấy giọng nói quen thuộc của Bách Linh Bát:
- Có ba cao thủ đang đến gần ngươi.
Hạ Nhất Minh biến sắc. Có thể để cho Bách Linh Bát gọi là cao thủ thì tu vi của họ chẳng hề kém hắn. Giọng nói của Bách Linh Bát lại vang lên:
- Ba tên tôn giả đó đều muốn giết chết ngươi.
Hạ Nhất Minh cứng người, nói:
- Bao xa?
- Khoảng trăm trượng. Bọn họ chuẩn bị ra tay.
Hạ Nhất Minh chợt hét to một tiếng, chẳng khác gì tiếng sấm nổ. Ba bóng đen phía sau, ngẩn người không hiểu tại sao tên tiểu tử đó lại hét lên như thế. Nguồn: https://truyenfull.vn
Ngay sau đó, bọn họ chợt thấy Hạ Nhất Minh liều mạng chạy vào trong làn sương màu đen. Tốc độ của hắn rõ ràng đã dốc toàn lực.