Vũ Thần

Chương 439 : Quyết tâm

Ngày đăng: 23:41 19/04/20


Thể tích của nó không lớn. khẽ đặt trên tay không thấy gì, nhưng bậc đại sư Võ đạo như Hạ Nhất Minh l có thể cảm úng được luồng sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đó.

Hai hàng lông mày của hắn hơi nhíu lại, cảm thấy kỳ lạ vì một huyết châu nho nhỏ không ngờ có thể ngưng tụ lực lượng khồng lồ như vậy.

Do dự nửa ngày, Hạ Nhất Minh thật cẩn thận truyền chân khí vào trong huyết châu. Hán muốn kiểm tra xem bên trong có ẩn chứa bí mật gì hay không.

Ngay sau đó, thân hình Hạ Nhất Minh khẽ rung lên, sắc mặt mơ hồ trắng bệch.

Ngay khi chân khí vừa tiến vào huyết châu, tinh thần ý thức của hắn có cảm giác tương liên, giống như lần đầu tiên tiếp xúc với hắn khiên, hắn có một cảm giác thân bất do kỷ.

Trước mắt hắn là hào quang màu máu vô cùng vô tận, dường như toàn bộ thế giới đều bị màu đỏ như máu này bao phủ.

Trong tai hắn dường như nghe tiếng đập kỳ dị nào đó. Hắn ngưng thần lắng nghe, cảm thấy tiếng đập này có phần tương tự so với tiếng tim đập.

Đến lúc này, sắc mặt Hạ Nhất Minh rốt cục biến đổi, chẵng lẽ huyết châu này chính là một sinh mạng thể đặc thù nào đó sao?

Hắn rùng mình một cái, thần tri lập tức thanh tỉnh

Nhìn huyết châu nhỏ bé trong tay. Hạ Nhất Minh vẫn cảm thấy hơi lạnh người.

Trong lòng hắn khẽ động, nghĩ tới những dị năng của Bách Linh Bát. thuận tay đưa huyết châu tới nói:

- Bách huynh, ngươi có thể nhìn ra rốt cục thứ này sử dụng thế nào không?

Bách Linh Bát cầm huyết châu trên tay, ánh mắt y lập tức sáng lên, thậm chí dù đang ở trong màn sương đen vẫn sáng như đèn. Tiệp đó một đạo hào quang quét qua huyết châu tới lui vài lần. sau đó đôi mắt Bách Linh Bát mới tối xuống.

- Đây là một loại sinh vật thể mới được phát hiện. Giọng của Bách Linh Bát vẫn ổn định như trước.

Hạ Nhất Minh mặt nhàn mày nhó hỏi:

- Sinh vật thể gì?

Bách Linh Bát nhìn vào mắt Hạ Nhất Minh:

- Đơn giản như vậy mà ngươi không biết sao?

Hạ Nhất Minh trong lòng hổ thẹn, ôm quyền thi lễ cười tủm tỉm. Bách Linh Bát lắc lắc đầu, nói:

Đây là thứ sinh trưởng từ thản thể một loại sinh vật nào đó. Trong huyết châu này bao hàm năng lượng sinh mạng mà sinh vật đó có khi còn sống, thậm chí ngay cả những tiềm năng đều ngưng tụ lại trong đó.

Hạ Nhất Minh nghĩ tới biêu hiện điên cuồng của người này và hạn chế nửa canh giờ, mơ hồ hiểu được ý của Bách Linh Bát.

Hắn trầm giọng hỏi:

- Chiếm được thứ này ngươi có thể suy đoán được công dụng của nó không?

Bách Linh Bát nói:
Hít một hơi thật sâu. hai tay Hạ Nhất Minh vô tình nắm chặt lại.

Hai tư tưởng tương phản giằng co trong đầu hắn khiến hắn có cảm giác tiến thoái lưỡng nan

Thật lâu sau hắn ngẩng đầu. dường như lại thấy một đôi mắt đen kịt.

Đây là một đôi mắt hoàn toàn xa lạ lại toát ra thẩn sắc cực kỳ ma động lòng người.

Đây là nỗi vui mừng vì sinh mạng được giải thoát nhưng có cả sự lưu luyến đối với cuộc sống...

Hạ Nhất Minh chậm rãi thở dài một tiếng, hắn rốt cục phát hiện mình vẫn không thể làm được như mấy lão già trăm tuổi, không đê ý gi tới tất cả cho dù tính mạng của người khác không hề thây.

Hãn biết lựa chọn của mình trong mắt người khác thực sự là ngu ngốc.

Nhưng hắn vẫn đưa ra lựa chọn này...

Hắn lấy nhẫn bạc ra, mở không gian thần kỳ bên trong, lấy một đôi giày và một bộ quần áo đen.

Thân hình hắn run run, lập tức xương cốt thu nhỏ lại.

Hắn thay giày và quần áo, nhẹ nhàng đưa tay vuốt lên mặt một cái. sau một lát khuôn mặt thay đồi, Tuy rằng không xấu xí mắt lé mũi lệch nhưng cho dù là cha mẹ hắn đứng trước mặt đừng mơ có thể nhận ra.

Tiếp đó hắn gỡ túi da dưới nách cùng với quần áo tùy thân. Tất cả đều nhét vào không gian trong chiếc nhẫn bạc.

- Ngươi quyết định rồi à? Thanh âm của Bách Linh Bát truyền tới từ cách đó không xa.

Tuy Hạ Nhất Minh không nói nhưng hành động của hắn đã nói ra ý đồ.

Thân thể Hạ Nhất Minh hơi cứng lại, hắn trầm trọng nói:

- Đúng vậy, ta quyết định.

- Thế lực sau lưng ba người bọn họ rất lớn. Không hối hận chứ?

- Ta đích xác hối hận. Hạ Nhất Minh nhìn phương xa, nghiêm giọng nói:

Ta hối hận vì không ngăn cản bọn chúng sớm một chút.

Hắn đi tới trước người Bách Linh Bát, duỗi một tay ra. Bách Linh Bát lẳng lặng nhìn hắn, rốt cục duỗi cánh tay của y ra.

Hàn quang chợt lóe, trong tay Hạ Nhất Minh đã có thêm một thanh xoa kiếm sắc bén có hình dáng kỳ lạ...