Vũ Thần
Chương 754 : Vũ gia đệ tử
Ngày đăng: 23:45 19/04/20
Sau mấy ngày, Vũ Mạc Phi lại tới nơi này, bất quá phía sau lão còn có một thanh niên gương mặt anh tuấn.
Nhìn thấy người này Hạ Nhất Minh không khỏi ngạc nhiên, đích thực tu vi của gã đã đạt tới Nhất Đường thiên cảnh giới, bất quá điều này không phải là điều hắn coi trọng.
Hạ Nhất Minh đối với người này có vài phần kính trọng bởi trên người hắn cảm nhận được lực lượng sinh mệnh cường đại tới khó tin.
Đây là lực lượng sinh mệnh chứ hoàn toàn không phải khí tức võ đạo.
Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, trong đầu chợt hiện nên nội dung tà ác kia, hắn trầm giọng nói:
- Vũ huynh. Vị này là đệ tử Vũ gia các ngươi.
Vũ Mạc Phi đương nhiên hiểu rõ ý hắn, vẻ mặt không đổi, nói:
- Không sai. Ngươi tự giới thiệu đi.
- Vâng.
Gã thanh niên tiến lên một bước, hành lễ thật sâu, nói:
- Tại hạ Dư Vô Sanh, bái kiến Hạ Tôn giả.
Hắn vồn muốn xung hô " vãn bối" với Hạ Nhất Minh nhưng khi thấy được vị " tiền bối" này, bất luận thế nào cũng không thể nói ra.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, ánh mắt lướt qua trên người gã thanh niên, trong đầu xuất hiện ý nghi ngờ.
Vũ Mạc Phi cùng Dư Vô Sanh gương mặt cũng đồng dạng như vậy. Hơn nữa hai người bọn họ đứng cùng một chỗ, khí tức mơ hồ có sự liên lạc kỳ diệu.
Đương nhiên muốn cảm nhận được sự kỳ diệu này nhất định phải tấn giai Ngũ khí Tôn giả, nếu không có được ý niệm, căn bản không thể phát giác ra biến hóa rất nhỏ kia.
- Vũ huynh. Vị Vô Sanh huynh đệ này xưng hô với ngươi thế nào?
Hạ Nhất Minh nhẹ giọng hỏi.
Vũ Mạc Phi sắc mặt khẽ đổi, lão nhìn ánh mắt Hạ Nhất Minh., gương mặt có chút rúm ró.
Dư Vô Sanh tiếp tục hành lễ, cao giọng nói:
- Hạ Tôn Giả. Đây chính là gia phụ.
Hạ Nhất Minh ngây ngốc, hắn chỉ cảm thấy đầu óc mê man.
Theo suy đoán của hắn, Dư Vô Sanh cho dù là đệ tử Vũ gia nhưng cũng chỉ ở nhánh phụ. Cũng không biết gia chủ hứa hẹn gì nên hắn mới có thể tự nguyện hi sinh tính mạng.
Không ngờ lúc này sau khi biết quan hệ của Dư Vô Sanh cùng với Vũ Mạc Phi, suy đoán kia hoàn toàn bị đánh đổ.
Đây hoàn toàn là vấn đề có thể xảy ra. Bọn họ còn đang lo lắng, nếu Hạ Nhất Minh thấy được nội dung bí tịch lại rơi vào cảm ngộ, một hai năm cũng không thoát ra e rằng sẽ hỏng việc lớn.
Chẳng qua bọn họ không ngờ Hạ Nhất Minh lại sảng khoái đap ứng như vậy. Điều này hiển nhiên khiến hai người vui mừng khôn xiết.
Nhưng nhớ tới vị Bách Linh Bát kia, gương mặt Vũ Mạc Phi lại có thêm một phần bất an.
Căn cứ vào quan sát mấy ngày nay. Bách Linh Bát quả thực không xuất hiện, mà cũng chưa từng bế quan khổ tu trong phòng. Bách Linh Bát vốn là tuyệt đỉnh cao thủ, một khi biến mất không dấu vết sẽ khiến bản thân Vũ gia chịu vô số lời đàm tiếu. Nguồn: https://truyenfull.vn
Nhưng bất quá bọn họ cũng không có gan đi hỏi Hạ Nhất Minh nơi ở của Bách Linh Bát.
Giờ phút này, đôi mắt Vũ Mạc Phi vừa chuyển, tựa hồ như hiển nhiên, nói:
- Hạ huynh. Bách huynh ở nơi nào? Không ngại mời ra đây chứ?
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên đã hỏi tới.
Sau khi hắn để Bách Linh Bát rời đi cũng đã biết, nhất định sẽ có người dò hỏi. Chỉ là bọn họ có thể nhẫn nại tới lúc này, tuyệt đối nằm ngoài dự tính của Hạ Nhất Minh.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Hạ Nhất Minh vẻ mặt tiếc nuối, nói:
- Vũ huynh. Hạ gia trang có chuyện. Tiểu đệ có chút lo lắng nên đã để Bách huynh về trước.
Vũ Mạc Phi phát ngốc, bất quá trong lòng mắng thầm, nói nhảm.
Hạ gia trang ở đâu lúc này Vũ Mạc Phi đương nhiên biết rõ, nó nằm tại một huyện nhỏ vô danh trong một nước vô danh của Tây Bắc.
Nếu không phải địa phương này xuất hiện một Hạ Nhất Minh e rằng nó vĩnh viễn không được lão để vào mắt.
Địa phương xa ngàn dặm như vậy lẽ nào có thể truyền tới tin tức tới đây mà bọn hạ nhân không biết gì cả.
Những lời này, nói ra có người tin mới lạ. Bất quá cho dù trong lòng Vũ Mạc Phi thầm oán nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười như không, thậm chí không đề cập tới vấn đề này nữa.
Nói chuyện vài câu, sau đó hai phụ tử Vũ Mạc Phi cáo từ rời đi.
Hạ Nhất Minh tự mình tiễn bọn họ ra tận cửa, tận đến khi bóng lưng cả hai biến mất hắn mới nhanh chóng trở lại căn phòng.
Trong đầu hắn những nghi ngờ ban đầu sớm được ném qua.
Hạ Nhất Minh không xuất thân từ các đại gia tộc nên không hiểu tâm tư đệ tử các gia tộc này.
Mặc dù hắn không khen cách làm của Dư Vô Sanh nhưng đối mặt với người này, Hạ Nhất Minh vẫn bảo trì sự tôn trọng.
Có thể kiên định với tín ngưỡng thậm chí tới chết không sờn. Bất luận là ai cũng đều đáng để hắn tôn trọng.