Vũ Thần

Chương 757 : Hỗn loạn đan điền

Ngày đăng: 23:45 19/04/20


Suy nghĩ dần mật đi, một giây cuối cùng Dư Vô Sanh trong long điên cuồng hô lên một câu chưa kịp nói ra trên miệng:

-Phụ Thân. Cả đời này ta không thể khiến người tự hào.

Rời căn phòng thật lớn kia Vũ Phi Dương chậm rãi tiến lại bên cạnh Vũ Mạc Phi, nhẹ giọng nói:

-Vô Sanh là một hảo hài tử.

Vũ Mạc Phi lúc này dường như đã khôi phục vẻ bình tĩnh, chí ít bề ngoài lão đã không thất thố như khi này.

Lão gật đầu thật nặng nói:

-Vô Sanh quả thực là hảo hài tử.

-Vô Sanh để lại hai người cháu phải không.

Vũ Phi Dương nhẹ giọng nói:

-Vâng. Ta đã đưa bọn họ ra ngoài kinh thành.

Vũ Mạc Phi do dự một chút nói:

-Đưa một người trở lại đi.

Vũ Phi Dương nhìn căn phòng lớn, chậm rãi nói: Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn -Lão phu cả đời không có con nối dõi. Nếu như ngươi đồng ý thì để một người cho ta.

Vũ Mạc Phi ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp. Nếu bình thường e rằng lão khẳng định mừng rõ như điên, nhưng giờ phút này, lão nghĩ tới đứa con duy nhất đang rời xa mình, trong lòng dĩ nhiên khó khống chế cảm xúc.

Vũ Phi Dương nhẹ vỗ lên vai lão vài cái, sau đó thấp giọng nói:

-Mạc Phi. Ngươi ra ngoài thành mời ba vị kia tới đây.

Sự bi thương trong lòng Vũ Mạc Phi nhất thời tiêu tán hơn nửa, lão ngẩng đầu nói:

-Tam thúc. Ngài lo Lão tổ tông không thể ngưng tụ Ngũ Hành thân thể?

Vũ Phi Dương trầm ngâm một chút nói:

-Nếu không có thân thể Ngũ Hành như Hạ Nhất Minh hỗ trợ, khả năng thành công của Lão tổ tông quả thực không cao. Nhưng lúc này xác xuất thành công có thể đạt một nửa.

Lão thở thật dài một hơi, nói:

-Xác xuất một nửa đã là không tồi. Nhưng đề phòng vạn nhất...

Trong âm thanh của lão xuất hiện sát khí không chút nào che giấu.

Vũ Mạc Phi sắc mặt biến hóa khó lường, rốt cuộc cúi đầu nhận lệnh. Theo sau lão xoay người bước đi, nhưng vừa lúc đó âm thanh của Vũ Phi Dương vang lên:
Đôi mắt lão bộc lộ sự ngạc nhiên cùng vẻ tham lam pha thêm chút do dự.

Vũ gia mặc dù cũng từ Ngũ Hành môn mà ra nhưng đích thực không am hiểu về Ngũ Hành Hoàn, bởi thế mới bị giới hạn trong ghi chép của bí tịch. Nguồn: https://truyenfull.vn

Mặc dù trong bí tịch truyền thừa có miêu tả Ngũ Hành Hoàn là bảo vật độc nhất vô nhị trong thiên hạ nhưng lúc này cảm nhận được chân khí Hạ Nhất Minh lần thứ hai tiến vào cường đội chênh lệch cực lớn Vũ lão tiên sinh mới thật sự hiểu ra uy năng cường đại của nó.

Năm lần, năm lần tăng phúc này đủ để bất cứ cao thủ nào cũng phải động tâm.

Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ Nhất Minh, nếu đổi lại trong tay lão, cho dù đồi mặt với Thần Toán Tử nắm giữ Thần toán thuật cũng không phải kiêng kỵ gì. Chỉ cần đánh ra một kích toàn lực, cũng có thể dễ dàng đánh bại Thần Toán Tử. Cũng chỉ với năng lực chúc phúc năm lần, lão đủ tư cách khiêu chiến bất cứ cao thủ Nhân đạo đỉnh cấp nào.

Giờ phút này, sự kiên định trong lòng lão bắt đầu dao động.

Hạ Nhất Minh cũng cảm nhận được điều đó bởi vị Vũ lão tiên sinh này định lực rất mạnh trên đời hiếm thấy.

Lão Xá lợi tử đầy máu mặt không hề biến sắc nuốt. Trong đầu xuất hiện vô số ý nghĩ nhưng trái tim không đập loạn nhịp.

Bởi vậy tinh thần Hạ Nhất Minh vẫn chăm chú như trước, hắn không chút do dự thông qua Ngũ Hành Hoàn truyền chân khí vào cơ thể đối phương.

Chân khí khổng lồ lan tràn trong cơ thể Vũ lão tiên sinh, hơn nữa đi tới đan điền lão.

Lúc này Hạ Nhất Minh mới hiểu được, lão vì sao buông nỏ, để mặc thành bại cho hắn tự quyết.

Trong đan điền lão lúc này như một chiến trường thu nhỏ, bốn loại lực lượng Mộc, Hỏa, Thổ, Kim vồn đang bảo trì cân bằng bỗng nhiên bạo phát.

Nguyên nhân là do một loại lực lượng mới đột nhiên xuất hiện.

Chính là Thủy hệ lực lượng.

Bất quá lực lượng này cũng không phải tới từ thân thể Vũ lão tiên sinh mà là lực lượng tới từ bên ngoài.

Cố lực lượng cường đại mang theo đặc tính trung hòa tựa hồ như muốn đồng hóa, mở rộng địa bàn trong đan điền lão.

Mà trong đan điền Vũ lão tiên sinh, bốn loại lực lượng kia mặc dù ra sức chống cự nhưng khi Ngũ Hành lực lượng xuất hiện đầy đủ, biến hóa rõ ràng không ai đoán trước được.

Năm loại lực lượng coi đan điền như chiến trường điên cuồng đối kháng.

Trong ngươi có ta, trong ta có ngươi.

Hạ Nhất Minh hai mắt nhíu lại, hắn biết nhất định phải theo được sự biến hóa của đan điền này mới có tác dụng.

Bất quá muốn theo được sự biến hóa của nó thật sự quá khó khăn.