Vũ Thần

Chương 763 :

Ngày đăng: 23:45 19/04/20


Khi luồng sáng đó dừng lại, một đầu bạch mã nhất thời hiện ra, trên đầu nó là chiếc sừng tím ngắt.

Lúc này trong mắt bạch mã kia tràn đầy sát khí hung mãnh, bị ánh mắt của nó nhìn tới cho dù là Vũ lão tiên sinh cũng không tự chủ được mà run lên.

Trên cổ bạch mã đeo theo một đầu heo nhỏ, khi bạch mã ngưng lại đầu heo này nhanh như chớp đã bò tới lưng, với ánh mắt tò mò nhìn quanh như muốn hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Ái Nhĩ Duy Tư sắc mặt phát lạnh, cự kiếm vung lên, mang theo sát khí phô thiên cái địa chém xuống.

Lôi điện ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, chiếc sừng trên đỉnh đầu lóe lên, một luồng lôi điện tím ngắt bắn thẳng về phía lão.

Ba vị cường giả tới từ phương Tây xa xôi khẳng định không thể nghĩ ra, đầu bạch mã kỳ dị kia nắm giữ lực lượng lôi điện cường đại như vậy.

Luồng lôi điện tím ngắt trong nháy mắt đã bắn thẳng tới trước mặt Ái Nhĩ Duy Tư, vị cao thủ cường đại này sắc mặt đại biến, lão cẳn bản không kịp né tránh, đại kiếm trong tay chém xuống, hung hăng cùng nó va chạm.

Nếu lực lượng khác va chạm cùng cự kiếm lúc này tám chín phần sẽ tiêu tán vô tung, bất quá lực lượng lôi điện khác biệt, nó chạy dọc theo cự kiếm của Ái Nhĩ Duy Tư công kích tới.

Vị tây phương cường giả này gào lên một tiếng bi thảm, cự kiếm trong tay hóa thành vô số quang mang dung nhập vào thân thể, bản thể lão lấy tốc độ nhanh nhất lui lại phía sau. Tạp Tân Lợi cùng Ma Đặc Kỳ trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, ban đầu còn có chút khinh thường bất quá lúc này đã tiêu biến sạch.

Lấy thân phận cùng địa vị của bọn họ, cho dù là Thánh thú cũng gặp qua không ít. Truyện Nhưng thánh thú có thể xuất ra lực lượng lôi điện như thế này quả thực là độc nhất vô nhị.

Hạ Nhất Minh cười dài một tiếng, trong lòng đầy vẻ đắc ý.

Lực lượng của Lôi điện ngay cả người đứng dưới Nhân đạo đỉnh cấp như Thần Toán Tư cũng phải hâm mộ, lẽ nào ba vị Tây phương cường giả có thể so đo.

Đương nhiên cũng do Ái Nhĩ Duy Tư coi thường nếu không lão tuyệt đối không chật vật như vậy.

Vũ lão tiên sinh nghiêm mặt, lão lui ra sau vài bước, cũng không biết huy vũ ra sao mà mảnh vụ khí màu hồng kia đã hoàn toàn tiêu tán.

Nếu Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện đã xuất hiện, Bình Âm Thạch dĩ nhiên không còn tác dụng nữa.

Sau khi vụ khí tán hết,đám đệ tử Vũ gia đều ngơ ngác nhìn lại nơi này. Bọn họ vừa rồi không nghe được bất cứ âm thanh nào, cho dù là căn phòng sụp đổ cũng không có tiếng động nào truyền ra. Bất quá biến cố lúc này đủ để tất cả phải chú ý tới.

Vũ lão tiên sinh trầm giọng hỏi:

- Người vừa rồi sử dụng, hắn là hỏa pháo?

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Lão tiên sinh nhãn lực thực tốt. Đúng là hỏa pháo.

Vũ lão tiên sinh thở dài một tiếng, nói:

- Không ngờ kỹ thuật của Tây Bắc phát triển như vậy, lão phu thật sự không tính đến.
Bởi hắn hạ thủ lưu tình nên chỉ chốc lát xung quanh đã hình thành một biển người, thân thể hắn lúc này như giọt nước giữa lòng đại dương.

Lôi điện đột nhiên hí lên một tiếng, trên thân thể nó phát ra ánh sáng tím nồng đậm.

Vòng sáng tìm này lấy nó làm trung tâm nhanh chóng khuếch tán ra bồn phía.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh lóe sáng, hắn dĩ nhiên không cảm nhận được lực lượng nào công kích tới. Bởi vậy có thể thấy được, bạch mã đối với năng lực khống chế lôi điện đã đạt tới trình độ khó tin.

Công kích cảu đội ngũ đột nhiên thay đổi, những tử sĩ kia không tiếp tục lão tới nữa mà bắt đầu ngã xuống.

Khi luồng sáng tím này lan ra tới đâu tình huống ở nơi đó cũng phát sinh tương tự như vậy.

Lực lượng lôi điện cường đại tới mức ngay cả Ngũ khí Tôn giả Ái Nhĩ Duy Tư cũng không chịu nổi, người thường có thể sao?

Trong nháy mắt, phạm vi mười trượng quang người Hạ Nhất Minh đã không còn một người sống sót.

Ngay cả khi ánh sáng mặt trời gắt gao chiếu xuống cũng không ngăn được hàn ý bốc lên trong lòng mọi người.

- Giết.

Âm thanh lạnh như băng lần nữa vang lên.

Vô số người giẫm đạp vào thi thể dồng bạn, tiếp tục lao về phía trước.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh xanh mét, hắn nhảy lên lưng Lôi điện, bất luận thế nào cũng phải phá vây mà đi. Về phần đám người trên đầu,sau này hắn sẽ thanh toán đủ.

Nhưng ánh mắt thoáng nhìn thấy được bảo trư, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu, Hạ Nhất Minh giận dữ hét lên:

- Bảo trư, uy vũ.

Bảo trư run lên, cố gắng súc tích lực lượng trong lồng ngực,cái miệng mở lớn.

Sau khi rời khỏi Hạ gia trang, Hạ Nhất Minh sớm đã đưa ra lệnh cấm bảo trư hống loạn. Nhưng lúc này hắn không chút do dự bài trừ cấm lệnh này.

Tiểu bảo trư lúc này tựa hồ không hề bình thường nữa, trên thân thể nó phóng ra cỗ khí tức kinh người.

Theo sau bảo trư nhắm thẳng Ái Nhĩ Duy Tư trên không trung, mở miệng...

- Hống...